sòng zhòng huá gě xiōng
送仲华葛兄 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陆文圭 (lù wén guī)

蓉城诸葛何绵绵,一门青紫三百年。
闻孙流落湘江上,手握美瑾怀香荃。
夜行衣綉岂足荣,归梦皛皛经山川。
君家元有紫荆树,一枝两枝枯或妍。
当暑归来憩其下,俯仰陈迹心茫然。
墙东野人头雪白,乃翁坐上琴书客。
凤毛一见眼双明,豚犬吾儿空自责。
追思老少各时异,坐閲兴衰疑世隔。
江湖来往慎风波,他年重会铜驼陌。

平平平仄平平平,仄平平仄○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○○仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平○仄平平仄。

róng chéng zhū gě hé mián mián , yī mén qīng zǐ sān bǎi nián 。
wén sūn liú luò xiāng jiāng shàng , shǒu wò měi jǐn huái xiāng quán 。
yè xíng yī xiù qǐ zú róng , guī mèng xiǎo xiǎo jīng shān chuān 。
jūn jiā yuán yǒu zǐ jīng shù , yī zhī liǎng zhī kū huò yán 。
dāng shǔ guī lái qì qí xià , fǔ yǎng chén jì xīn máng rán 。
qiáng dōng yě rén tóu xuě bái , nǎi wēng zuò shàng qín shū kè 。
fèng máo yī jiàn yǎn shuāng míng , tún quǎn wú ér kōng zì zé 。
zhuī sī lǎo shào gè shí yì , zuò yuè xīng shuāi yí shì gé 。
jiāng hú lái wǎng shèn fēng bō , tā nián chóng huì tóng tuó mò 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

蓉城中的诸葛家族,历经三百年的兴衰,一直是青史上的杰出家族。
听闻孙家的后人漂泊在湘江上,手握美玉美玉怀有香荃之情。
夜晚往来穿着锦绣衣裳,岂是足够的荣耀,归来时梦境皎洁,经历了山川风景。
君家曾有紫荆树,一枝枝干或枯萎或繁茂。
炎热的暑天归来,在紫荆树下休息,低头仰望,陷入了对历史沧桑的迷茫。
墙东的野人头发雪白,竟是一位老者坐在琴书之间,招待客人。
凤毛一见,眼光炯炯有神,豚犬却是我儿却空自责任。
回忆起往昔,老少各有不同时光,坐在这里阅读历史,感到世事相隔甚远。
江湖纷繁往来,要慎重应对风波,期待来日重逢于铜驼陌上。


总结:

本诗描述了诸葛家族的兴衰,以及不同时代的人们在历史长河中的感慨和追思。诗中以家族传承、个人命运为线索,表达了对光荣与落寞、时光变迁的思考,同时强调了对江湖风波的警醒,期待未来的重逢。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陆文圭介绍:🔈

陆文圭(一二五○~一三三四),字子方,江阴(今属江苏)人。度宗咸淳三年(一二六七)膺乡荐,时年十八。宋亡隠居城东,学者称墙东先生。元仁宗延佑四年(一三一七)再中乡举,朝廷数度徵召,以老疾不应。卒年八十五。有《墙东类稿》二十卷,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》仍辑爲二十卷。清光绪《江阴县志》卷一六有传。 陆文圭诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

陆文圭的诗:

相关诗词:

题庵壁 (tí ān bì)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

葛翁携葛姓,小愒葛桥边。
葛泉出萝葛,一派自潺湲。
咫尺葛山观,金丹问葛仙。
耳孙忝瓜葛,行隐葛山巅。

平平平仄平平平,仄平平仄○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○○仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平○仄平平仄。

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

路出古浮山,木杪飞华屋。

平平平仄平平平,仄平平仄○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○○仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平○仄平平仄。

陪亚仲游习家池不携妓偶作二首 其二 (péi yà zhòng yóu xí jiā chí bù xié jì ǒu zuò èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

四序垂杨袅麴尘,荆豪不见水粼粼。
何须倒载摇鞭问,不是并州姓葛人。

平平平仄平平平,仄平平仄○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○○仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平○仄平平仄。

咏物

弈棋有进劝工部兄召客 (yì qí yǒu jìn quàn gōng bù xiōng zhào kè)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

索居湖海欲忘忧,瓜葛相呼事弈秋。
方罫互赢多有进,圆盆更酌早为谋。
格高谁是州中正,米贱休沽县督邮。
及取春光尚堪赏,莫辞醉倒更扶头。

平平平仄平平平,仄平平仄○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○○仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平○仄平平仄。

依韵和工部兄寻由里山泉眼 (yī yùn hé gōng bù xiōng xún yóu lǐ shān quán yǎn)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

葛帔练裙一散仙,亲携畚锸道蒙泉。
滥觞初见开微溜,中准终能作止渊。
栖亩稻秧滋菶菶,入池藕叶泛田田。
道人跬步不知处,未遇高贤名孰传。

平平平仄平平平,仄平平仄○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○○仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平○仄平平仄。

依韵和工部兄雪五首 其四 (yī yùn hé gōng bù xiōng xuě wǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

门似柴桑画亦关,歘惊阊阖堕人寰。
郊原那异熬波海,壠阜浑疑聚米山。
望远恨无楼百尺,逃寒阻共屋三间。
阿兄诗句清奇甚,格律都高汉以还。

平平平仄平平平,仄平平仄○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○○仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平○仄平平仄。

次韵中散兄庆立方赐第 (cì yùn zhōng sàn xiōng qìng lì fāng cì dì)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

儿曹春榜预言扬,窃吹知难服士乡。
黄绢未能摛好语,青氊偶幸继前芳。
穿杨喜共东床客,攀桂同标北寺房。
圣世选材如华岳,积尘曾不弃毫芒。

平平平仄平平平,仄平平仄○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○○仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平○仄平平仄。

戏葛试官 (xì gě shì guān)

朝代:宋    作者: 晁咏之

没兴主司逢葛八,贤弟被黜兄荐发。
细思堪惜又堪嫌,一壁有眼半壁瞎。

平平平仄平平平,仄平平仄○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○○仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平○仄平平仄。

和尧卿兄喜孝卿兄登科 (hé yáo qīng xiōng xǐ xiào qīng xiōng dēng kē)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

兴贤赐第集英春,劝学应从孟母邻。
黄甲科名新赫奕,青云岐路肯因循。
暴鳃昔恨登龙晚,饮羽今惊中鹄亲。
云陛开陈三道要,寜容举首属他人。

平平平仄平平平,仄平平仄○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○○仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平○仄平平仄。

动物

次韵工部兄见寄三首 其二 (cì yùn gōng bù xiōng jiàn jì sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

文采清华自一家,行身所到讵能涯。
学该古昔仍知要,识造高明岂不遐。
英晤早明当道李,勤书频事镇心瓜。
似闻忧国头今白,法会无钱想尚賖。

平平平仄平平平,仄平平仄○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○○仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平仄平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平○仄仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平○仄平平仄。