sòng lù chàng guī hú zhōu yīn píng tí gù rén jiǎo rán tǎ lù yǔ fén
送陆畅归湖州因凭题故人皎然塔陆羽坟 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 孟郊 (mèng jiāo)

淼淼霅寺前,白苹多清风。
昔游诗会满,今游诗会空。
孤吟玉凄恻,远思景蒙笼。
杼山塼塔禅,竟陵广宵翁。
饶彼草木声,髣髴闻余聪。
因君寄数句,遍为书其藂。
追吟当时说,来者实不穷。
江调难再得,京尘徒满躬。
送君溪鸳鸯,彩色双飞东。
东多高静乡,芳宅冬亦崇。
手自撷甘旨,供养欢冲融。
待我遂前心,收拾使有终。
不然洛岸亭,归死为大同。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。

miǎo miǎo zhà sì qián , bái píng duō qīng fēng 。
xī yóu shī huì mǎn , jīn yóu shī huì kōng 。
gū yín yù qī cè , yuǎn sī jǐng méng lóng 。
zhù shān zhuān tǎ chán , jìng líng guǎng xiāo wēng 。
ráo bǐ cǎo mù shēng , fǎng fú wén yú cōng 。
yīn jūn jì shù jù , biàn wèi shū qí cóng 。
zhuī yín dāng shí shuō , lái zhě shí bù qióng 。
jiāng tiáo nán zài dé , jīng chén tú mǎn gōng 。
sòng jūn xī yuān yāng , cǎi sè shuāng fēi dōng 。
dōng duō gāo jìng xiāng , fāng zhái dōng yì chóng 。
shǒu zì xié gān zhǐ , gòng yǎng huān chōng róng 。
dài wǒ suì qián xīn , shōu shí shǐ yǒu zhōng 。
bù rán luò àn tíng , guī sǐ wèi dà tóng 。

送陸暢歸湖州因憑題故人皎然塔陸羽墳

—— 孟郊

淼淼霅寺前,白蘋多清風。
昔游詩會滿,今游詩會空。
孤吟玉淒惻,遠思景蒙籠。
杼山塼塔禪,竟陵廣宵翁。
饒彼草木聲,髣髴聞餘聰。
因君寄數句,遍爲書其藂。
追吟當時說,來者實不窮。
江調難再得,京塵徒滿躬。
送君溪鴛鴦,彩色雙飛東。
東多高靜鄉,芳宅冬亦崇。
手自擷甘旨,供養歡沖融。
待我遂前心,收拾使有終。
不然洛岸亭,歸死爲大同。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。

miǎo miǎo zhà sì qián , bái píng duō qīng fēng 。
xī yóu shī huì mǎn , jīn yóu shī huì kōng 。
gū yín yù qī cè , yuǎn sī jǐng méng lóng 。
zhù shān zhuān tǎ chán , jìng líng guǎng xiāo wēng 。
ráo bǐ cǎo mù shēng , fǎng fú wén yú cōng 。
yīn jūn jì shù jù , biàn wèi shū qí cóng 。
zhuī yín dāng shí shuō , lái zhě shí bù qióng 。
jiāng tiáo nán zài dé , jīng chén tú mǎn gōng 。
sòng jūn xī yuān yāng , cǎi sè shuāng fēi dōng 。
dōng duō gāo jìng xiāng , fāng zhái dōng yì chóng 。
shǒu zì xié gān zhǐ , gòng yǎng huān chōng róng 。
dài wǒ suì qián xīn , shōu shí shǐ yǒu zhōng 。
bù rán luò àn tíng , guī sǐ wèi dà tóng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
淼淼霅寺前,白苹多清风。
昔游诗会满,今游诗会空。
孤吟玉凄恻,远思景蒙笼。
杼山塼塔禅,竟陵广宵翁。
饶彼草木声,髣髴闻余聪。
因君寄数句,遍为书其藂。
追吟当时说,来者实不穷。
江调难再得,京尘徒满躬。
送君溪鸳鸯,彩色双飞东。
东多高静乡,芳宅冬亦崇。
手自撷甘旨,供养欢冲融。
待我遂前心,收拾使有终。
不然洛岸亭,归死为大同。

【全诗总结:
这首诗以描述诗人游历经历为主线,通过景物描绘和自我感慨,表达了对过去文人雅集的怀念以及现实的无奈和思考。诗中使用了丰富的意象和修辞手法,传递出深沉的情感。诗人抒发了对诗会空虚的感慨,对禅修的向往,以及对草木声音的敏感。他通过这首诗向友人寄托了自己的思念之情,表达了诗歌的永恒魅力和人生的无穷追求。最后,诗人以自己对诗的坚持和对未来的期许,表达了追求心中理想的决心。但如果不能如愿,他宁愿选择与大自然融为一体,回归平静的境地。整首诗意境深远,气韵悠长,表达了诗人对美好的追求和内心的思索。

赏析::
这首诗是唐代诗人孟郊创作的送别诗,题目《送陆畅归湖州因凭题故人皎然塔陆羽坟》表明了诗人送别的背景和对象。诗人以豪放洒脱的笔调,表达了对友人陆畅的深情告别,同时也对湖州、皎然塔和陆羽坟所在地景色的美丽进行了描写。
首句"淼淼霅寺前,白苹多清风"描绘了送别地的景色,淼淼的湖水和吹拂的清风让人感到宁静和舒适。接着,诗人回忆了曾经与友人一同游览的美好时光,但现在已经不复存在,表现了时光流转的无情。
第三句"孤吟玉凄恻,远思景蒙笼"表现了诗人内心的孤独和远方的思念,玉凄恻表示感情的深沉,景蒙笼则意味着思念之情笼罩着整个景物。
接下来的几句描述了陆畅的去向和诗人的寄语,表现出对友人的祝愿和对友情的珍视。诗人希望友人不忘诗意,不忘故人,同时也寄托了自己对未来的期望,希望有一天可以再次相聚。
最后两句"不然洛岸亭,归死为大同"表现了诗人对友人离去后的忧虑和自己对友情的执着,愿意为友人而舍弃一切。
标签: 送别、怀旧、友情

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者孟郊介绍:🔈

孟郊,字东野,湖州武康人。少隐嵩山,性介,少谐合。韩愈一见爲忘形交。年五十,得进士第,调溧阳尉。县有投金濑、平陵城,林薄蒙翳,下有积水。郊间往坐水旁,裴回赋诗,曹务多废,令白府以假尉代之,分其半奉。郑余庆爲东都留守,署水陆转运判官。余庆镇兴元,奏爲参谋,卒,张籍私諡曰贞曜先生。郊爲诗有理致,最爲愈所称。然思苦奇涩,李观亦论其诗曰“高处在古无上,平处下顾二谢”云。集十卷,今编诗十卷。 查看更多>>

孟郊的诗:

相关诗词:

同李司直题武丘寺兼留诸公与陆羽之无锡 (tóng lǐ sī zhí tí wǔ qiū sì jiān liú zhū gōng yǔ lù yǔ zhī wú xī)

朝代:唐    作者: 皎然

陵寝成香阜,禅枝出白杨。
劒池留故事,月树即他方。
应世缘须别,栖心趣不忘。
还将陆居士,晨发泛归航。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。

送陆判官归杭州 (sòng lù pàn guān guī háng zhōu)

朝代:唐    作者: 皎然

芳草潜州路,乘轺忆再旋。
余花故林下,残月旧池边。
峰色云端寺,潮声海上天。
明朝富春渚,应见谢公船。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。

西塔寺陆羽茶泉 (xī tǎ sì lù yǔ chá quán)

朝代:唐    作者: 裴迪

竟陵西塔寺,踪迹尚空虚。
不独支公住,曾经陆羽居。
草堂荒产蛤,茶井冷生鱼。
一汲清泠水,高风味有余。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。

咏物 抒情

小舟航湖夜归书触目三首 其二 (xiǎo zhōu háng hú yè guī shū chù mù sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陆游

电掣半空云黯黮,舩浮积水浪凭陵。
茫然不辩身何处,犹喜东南见塔灯。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。

送独孤秀才下第归太白山 (sòng dú gū xiù cái xià dì guī tài bái shān)

朝代:唐    作者: 陆畅

逸翮暂时成落羽,将归太白赏灵踪。
须寻最近碧霄处,拟倩和云买一峰。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。

送陆畅 (sòng lù chàng)

朝代:唐    作者: 张籍

共踏长安街里尘,吴州独作未归身。
昔年旧宅今谁住,君过西塘与问人。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。

赠韦早陆羽 (zèng wéi zǎo lù yǔ)

朝代:唐    作者: 皎然

只将陶与谢,终日可忘情。
不欲多相识,逢人懒道名。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。

题商山庙 (tí shāng shān miào)

朝代:唐    作者: 陆畅

商洛秦时四老翁,人传羽化此山空。
若无仙眼何由见,总在庙前花洞中。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。

访陆处士羽 (fǎng lù chǔ shì yǔ)

朝代:唐    作者: 皎然

太湖东西路,吴主古山前。
所思不可见,归鸿自翩翩。
何山赏春茗,何处弄春泉。
莫是沧浪子,悠悠一钓船。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。

送陆畅侍御归扬州 (sòng lù chàng shì yù guī yáng zhōu)

朝代:唐    作者: 姚合

故园偏接近,霅水洞庭边。
归去知何日,相逢各长年。
山川南北路,风雪别离天。
楚色穷冬烧,淮声独夜船。
从军丞相府,谈笑酒杯前。

仄仄仄仄平,仄平平平平。
仄平平仄仄,平平平仄○。
平○仄平仄,仄○仄平○。
仄平平仄○,仄平仄平平。
平仄仄仄平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄平平○平。
平○○平仄,平仄仄仄平。
平○○仄仄,平平平仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○仄仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。