shì láng tíng
侍郎亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黄庚 (huáng gēng)

东邻花圃栽双松,一朝煨烬枝叶空。
侍郎庭前有双松,至今古色摩苍穹。
此木受命本千载,扶持若有神始终。
天留真质表文献,柯叶蕃茂根本丰。
百年培植饱雨露,虬枝风撼鸣笙镛。
掀髯相视雪贸贸,拥盖对立云童童。
不知天地有黄落,玄冥失柄春无功。
云孙峨冠立亭下,典刑如侍乾淳翁。
昂藏自是廊庙具,夭矫亦有山林风。
棱棱铁面不可犯,麾去秦爵如飞蓬。
诸孙奉酒立松下,森森头角皆虬龙。

平平平仄○平平,仄平平仄平仄○。
仄平○平仄平平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平○平仄仄平○,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄平○仄平平平。
平○仄仄平仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。

dōng lín huā pǔ zāi shuāng sōng , yī cháo wēi jìn zhī yè kōng 。
shì láng tíng qián yǒu shuāng sōng , zhì jīn gǔ sè mó cāng qióng 。
cǐ mù shòu mìng běn qiān zǎi , fú chí ruò yǒu shén shǐ zhōng 。
tiān liú zhēn zhì biǎo wén xiàn , kē yè fān mào gēn běn fēng 。
bǎi nián péi zhí bǎo yǔ lù , qiú zhī fēng hàn míng shēng yōng 。
xiān rán xiāng shì xuě mào mào , yōng gài duì lì yún tóng tóng 。
bù zhī tiān dì yǒu huáng luò , xuán míng shī bǐng chūn wú gōng 。
yún sūn é guān lì tíng xià , diǎn xíng rú shì qián chún wēng 。
áng cáng zì shì láng miào jù , yāo jiǎo yì yǒu shān lín fēng 。
léng léng tiě miàn bù kě fàn , huī qù qín jué rú fēi péng 。
zhū sūn fèng jiǔ lì sōng xià , sēn sēn tóu jiǎo jiē qiú lóng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

东邻的花园里种着一对松树,曾经枝叶茂盛,但一旦被火烧成灰烬,枝叶空空如也。
侍郎的庭院前有一对双松,一直保留着古老的风貌,仿佛触摸苍穹之色。
这两棵树从远古时期开始被命运所赋予使命,像是有一种神秘的力量在支撑它们始终。
天地间留存着它们真实的本质,树叶茂盛繁茂,根基丰厚。
经过百年的培植,它们充分得到了雨露的滋润,枝干在风中摇曳作响,如同奏着悠扬的笙镛之音。
两位英俊的年轻人相互对视,胡须掀起,仿佛雪花飘飘,一人拥着盖被,一人对立而立,宛如仙童。
然而他们却不知道天地之间已经有了黄叶的飘落,玄冥失去了控制,春天毫无功效。
云孙峨站在亭子下,头戴高冠,像是在履行着典刑的职责,如同侍奉乾淳老人一般。
高昂的仪态展示出庄严的庙堂之风,婀娜多姿也蕴含山林的自然风采。
棱角分明的铁面不容侵犯,一挥手便可使秦国的爵位犹如飘荡的蓬花一般。
诸位后辈们端着酒杯,站在松树下,各自显现出威严的气质,仿佛都是腾飞的蛟龙。

全诗表达了松树作为象征永恒、坚韧和神秘力量的意象,以及人物间的对比和仪态的描绘。通过这些描写,诗人展现了自然与人文之间的联系,表达了深远的哲理和情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黄庚介绍:🔈

黄庚,字星甫,号天台山人,天台(今属浙江)人。出生宋末,早年习举子业。元初“科目不行,始得脱屣场屋,放浪湖海,发平生豪放之气爲诗文”。以游幕和教馆爲生,曾较长期客越中王英孙(竹所)、任月山家。与宋遗民林景熙、仇远等多有交往,释绍嵩《亚愚江浙纪行集句诗》亦摘录其句。卒年八十余。晚年曾自编其诗爲《月屋漫稿》。事见本集卷首自序及集中有关诗文。 黄庚诗,以原铁琴铜剑楼藏四卷抄本(今藏北京图书馆)爲底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。两本卷次不同,文字亦各有错譌空缺,而底本多出校本诗十余首。 查看更多>>

黄庚的诗:

相关诗词:

蜀选人嘲韩昭 (shǔ xuǎn rén cháo hán zhāo)

朝代:唐    作者: 无名氏

嘉眉邛蜀,侍郎骨肉。
导江青城,侍郎情亲。
果阆二州,侍郎自留。
巴蓬集壁,侍郎不识。

平平平仄○平平,仄平平仄平仄○。
仄平○平仄平平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平○平仄仄平○,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄平○仄平平平。
平○仄仄平仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。

诣李侍郎 (yì lǐ shì láng)

朝代:唐    作者: 王鲁复

文字元无底,功夫转到难。
苦心三百首,暂请侍郎看。

平平平仄○平平,仄平平仄平仄○。
仄平○平仄平平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平○平仄仄平○,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄平○仄平平平。
平○仄仄平仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。

荆江渔父竹枝词九首和夔帅□侍郎韵为荆帅范侍郎寿 其二 (jīng jiāng yú fù zhú zhī cí jiǔ shǒu hé kuí shuài □ shì láng yùn wèi jīng shuài fàn shì láng shòu qí èr)

朝代:宋    作者: 项安世

二歌渔父寿杯宽,荆江亭下到临安。
更将海水都斟却,浅得蓬莱始好看。

平平平仄○平平,仄平平仄平仄○。
仄平○平仄平平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平○平仄仄平○,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄平○仄平平平。
平○仄仄平仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。

赠刑部马侍郎 (zèng xíng bù mǎ shì láng)

朝代:唐    作者: 韩愈

红旗照海压南荒,徵入中台作侍郎。
暂从相公平小寇,便归天阙致时康。

平平平仄○平平,仄平平仄平仄○。
仄平○平仄平平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平○平仄仄平○,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄平○仄平平平。
平○仄仄平仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。

耶律侍郎 (yē lǜ shì láng)

朝代:宋    作者: 范成大

乍见华书眼似麞,低头惭愧紫荷囊。
人间无事无奇对,伏猎今成两侍郎。

平平平仄○平平,仄平平仄平仄○。
仄平○平仄平平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平○平仄仄平○,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄平○仄平平平。
平○仄仄平仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。

代梁总挽郑舜举侍郎四首 其三 (dài liáng zǒng wǎn zhèng shùn jǔ shì láng sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 刘宰

由来乐事在田园,归路无人早着鞭。
见一堂中谁是伴,亭亭修竹锁苍烟。

平平平仄○平平,仄平平仄平仄○。
仄平○平仄平平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平○平仄仄平○,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄平○仄平平平。
平○仄仄平仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。

贺翰林侍郎二首 二 (hè hàn lín shì láng èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 司空图

玉版徵书洞里看,沈羲新拜侍郎官。
文星喜气连台曜,圣主方知四海安。

平平平仄○平平,仄平平仄平仄○。
仄平○平仄平平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平○平仄仄平○,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄平○仄平平平。
平○仄仄平仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。

贺词 颂扬

陪侍郎叔游洞庭醉後三首 一 (péi shì láng shū yóu dòng tíng zuì hòu sān shǒu yī)

朝代:唐    作者: 李白

今日竹林宴,我家贤侍郎。
三杯容小阮,醉後发清狂。

平平平仄○平平,仄平平仄平仄○。
仄平○平仄平平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平○平仄仄平○,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄平○仄平平平。
平○仄仄平仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。

记游 宴饮 组诗

闻彻上人亡寄侍郎杨丈 (wén chè shàng rén wáng jì shì láng yáng zhàng)

朝代:唐    作者: 柳宗元

东越高僧还姓汤,几时琼佩触鸣璫。
空花一散不知处,谁采金英与侍郎。

平平平仄○平平,仄平平仄平仄○。
仄平○平仄平平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平○平仄仄平○,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄平○仄平平平。
平○仄仄平仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。

存目 其一六 (cún mù qí yī liù)

朝代:宋    作者: 苏轼

诗题:散郎亭首句:法花下有散郎亭。

平平平仄○平平,仄平平仄平仄○。
仄平○平仄平平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平○平仄仄平○,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄平○仄平平平。
平○仄仄平仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。