shàng sì rì wáng zhòng zōng zhào dé wēn jiàn guò yīn zhāo zhào zhòng zhěn rèn qīng xiǎo jí yǐ liú shuǐ fàng bēi xíng fēn yùn dé xíng zì
上巳日王仲宗赵德温见过因招赵仲缜任卿小集以流水放杯行分韵得行字 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 韩元吉 (hán yuán jí)

春事倏已晚,飞花送啼鶑。
长安三月三,水边尽倾城。
缅怀杜陵老,感之见歌行。
青鸟忽飞去,素鳞盘水精。
往事谁复识,梦绕白玉京。
朅来官闽陬,江湖渺余情。
嘉节闭门卧,客愁随日生。
风光入樽酒,使我嗟独倾。
良友慰寂寞,惠然成会并。
金枝三隽才,千里未可程。
王郎乌衣旧,高论玉麈横。
相逢寄觞咏,乐此天气清。
不知山阴会,绝唱畴能赓。
庭隅有幽花,粲若万玉缨。
好风亦知人,微月相与明。
萧萧城东路,颇复歌吹声。
景物正自佳,天涯意难平。
不须恨陈迹,且用催诗成。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
○平○仄○,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄○。
平平○仄平,平仄仄仄平。
○平平○仄,平○仄仄○。
○平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,平仄○仄平。
平平平平仄,○仄平○平。
仄仄○仄平,平平仄○平。
仄平仄平仄,○仄平平平。

chūn shì shū yǐ wǎn , fēi huā sòng tí yīng 。
cháng ān sān yuè sān , shuǐ biān jìn qīng chéng 。
miǎn huái dù líng lǎo , gǎn zhī jiàn gē xíng 。
qīng niǎo hū fēi qù , sù lín pán shuǐ jīng 。
wǎng shì shuí fù shí , mèng rào bái yù jīng 。
qiè lái guān mǐn zōu , jiāng hú miǎo yú qíng 。
jiā jié bì mén wò , kè chóu suí rì shēng 。
fēng guāng rù zūn jiǔ , shǐ wǒ jiē dú qīng 。
liáng yǒu wèi jì mò , huì rán chéng huì bìng 。
jīn zhī sān jùn cái , qiān lǐ wèi kě chéng 。
wáng láng wū yī jiù , gāo lùn yù zhǔ héng 。
xiāng féng jì shāng yǒng , lè cǐ tiān qì qīng 。
bù zhī shān yīn huì , jué chàng chóu néng gēng 。
tíng yú yǒu yōu huā , càn ruò wàn yù yīng 。
hǎo fēng yì zhī rén , wēi yuè xiàng yǔ míng 。
xiāo xiāo chéng dōng lù , pō fù gē chuī shēng 。
jǐng wù zhèng zì jiā , tiān yá yì nán píng 。
bù xū hèn chén jì , qiě yòng cuī shī chéng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

春天的景象已经逐渐晚了,飞舞的花瓣伴着啼鶑一同飘散。在长安的三月三日,水边美人如云,美丽动人。缅怀杜陵的老人,感慨之情溢于歌行。青鸟突然飞去,素鳞如水中的精灵。过去的往事,如今已无人能够辨识,只在梦中缭绕于白玉京。我曾驻足官闽陬,江湖的风景依然萦绕余情。嘉节时节我闭门不出,客愁与日俱增。风光与美酒融入樽中,让我感叹寂寞独饮。幸得良友相伴,宽慰了孤寂。金枝三位才子,千里未能相见。王郎穿着乌衣时的故事,高论中饰以玉麈横。相逢之际举杯共歌颂,喜庆此时的晴朗天气。不知是否还有山阴的相聚,这绝唱是否还能续写。庭院的一隅有着幽花,宛如万玉缨的华彩。善风也能辨识人,微月相伴彰显明亮。萧萧城东路,歌吹之声又复响起。景物正是美好,但心中的思念难以平息。不必忧愁过去的经历,现在只需催促灵感,写下这首诗篇。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩元吉介绍:🔈

韩元吉(一一一八~?),字无咎,号南涧翁,祖籍开封雍丘(今河南杞县),南渡後居信州上饶(今属江西),维玄孙,淲父。早年尝师事尹焞,初与从兄元龙试词科不利,後举进士,爲南剑州主簿。高宗绍兴二十八年(一一五八),知建安县。孝宗乾道元年(一一六五),爲江南东路转运判官(《景定建康志》卷二六)。後出入中外,两知婺州,一知建宁府等,入朝爲中书舍人、大理少卿、龙图阁学士、吏部侍郎等,中间曾出使金国。官至吏部尚书、颍川郡公。晚年退居信州,淳熙十三年(一一八六)尚存世。有《南涧甲乙稿》七十卷(《直斋书录解题》卷一九),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲二十二卷。事见本集有关诗文。 韩元吉诗,以影印文渊阁《四库... 查看更多>>

韩元吉的诗:

韩元吉的词:

  • 点绛唇

    木落霜浓,探春只道梅花未。嫩红相倚。...

  • 浣溪沙

    莫惜清尊领客同。已无花伴舞衣红。强歌...

  • 霜天晓角

    倚天绝壁。直下江千尺。天际两蛾凝黛,...

  • 霜天晓角

    几声残角。月照梅花薄。花下有人同醉,...

  • 菩萨蛮

    春残日日风和雨。烟江目断春无处。山路...

  • 菩萨蛮

    江南雪里花如玉。风流越样新装束。恰恰...

  • 菩萨蛮

    薄云卷雨凉成阵。雨晴陡觉荷香润。波影...

  • 菩萨蛮

    诏书昨夜先春到。留公一共梅花笑。青琐...

  • 菩萨蛮

    墙根新笋看成竹。青梅老尽樱桃熟。幽墙...

  • 菩萨蛮

    梧桐叶上秋萧瑟。画阑桂树攒金碧。花底...

  • 韩元吉宋词全集>>

相关诗词:

分水铺壁间读赵仲缜留题二十字戏续其後 (fēn shuǐ pù bì jiān dú zhào zhòng zhěn liú tí èr shí zì xì xù qí hòu)

朝代:宋    作者: 朱熹

水流无彼此,地势有西东。
若识分时异,方知合处同。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
○平○仄○,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄○。
平平○仄平,平仄仄仄平。
○平平○仄,平○仄仄○。
○平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,平仄○仄平。
平平平平仄,○仄平○平。
仄仄○仄平,平平仄○平。
仄平仄平仄,○仄平平平。

南涧小饮夜过景德次仲止韵 (nán jiàn xiǎo yǐn yè guò jǐng dé cì zhòng zhǐ yùn)

朝代:宋    作者: 徐文卿

嫩柳行边行未匝,落梅香里立多时。
一杯径醉归来晚,江上伶俜瘦影随。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
○平○仄○,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄○。
平平○仄平,平仄仄仄平。
○平平○仄,平○仄仄○。
○平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,平仄○仄平。
平平平平仄,○仄平○平。
仄仄○仄平,平平仄○平。
仄平仄平仄,○仄平平平。

雪後徐广文招同官小集分韵得明字 (xuě hòu xú guǎng wén zhāo tóng guān xiǎo jí fēn yùn dé míng zì)

朝代:宋    作者: 赵汝鐩

瞰江亭馆约登临,雪後凭栏景倍清。
波面玉虹千丈霁,寒边冰镜十分明。
放怀共恨添杯少,分韵俄惊击鉢成。
对弈不知谁胜败,醉中但听子丁丁。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
○平○仄○,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄○。
平平○仄平,平仄仄仄平。
○平平○仄,平○仄仄○。
○平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,平仄○仄平。
平平平平仄,○仄平○平。
仄仄○仄平,平平仄○平。
仄平仄平仄,○仄平平平。

寒食前一日率赵伯山李汉老杨时可秦夷行刘仲忱游西池泛舟置酒分韵赋诗以每日江头尽醉归为韵余得江字因即赋所见 (hán shí qián yī rì lǜ zhào bǎi shān lǐ hàn lǎo yáng shí kě qín yí xíng liú zhòng chén yóu xī chí fàn zhōu zhì jiǔ fēn yùn fù shī yǐ měi rì jiāng tóu jìn zuì guī wèi yùn yú dé jiāng zì yīn jí fù suǒ jiàn)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

老欲争春未肯降,强陪诸彦倒空缸。
上林春景宜寒食,水殿楼台胜曲江。
花里人家酤酒斗,苇间钓艇买鱼双。
眼穿不见春风面,翠袖依微半隠窗。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
○平○仄○,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄○。
平平○仄平,平仄仄仄平。
○平平○仄,平○仄仄○。
○平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,平仄○仄平。
平平平平仄,○仄平○平。
仄仄○仄平,平平仄○平。
仄平仄平仄,○仄平平平。

大人游千金访张仲宗以守舍不得侍行用仲宗韵二首 其一 (dà rén yóu qiān jīn fǎng zhāng zhòng zōng yǐ shǒu shě bu de shì xíng yòng zhòng zōng yùn èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 葛立方

古寺依烟艇,一篙春水深。
石坛幡转影,玉殿磬流音。
客有张公子,僧皆支道林。
行行云水窟,幽梦渺难寻。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
○平○仄○,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄○。
平平○仄平,平仄仄仄平。
○平平○仄,平○仄仄○。
○平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,平仄○仄平。
平平平平仄,○仄平○平。
仄仄○仄平,平平仄○平。
仄平仄平仄,○仄平平平。

绍熙庚戌十月偕赵仲宗舜和潘谦之曾鲁仲游九峰芙蓉寿山纪行十首 寿山 (shào xī gēng qu shí yuè xié zhào zhòng zōng shùn hé pān qiān zhī céng lǔ zhòng yóu jiǔ fēng fú róng shòu shān jì xíng shí shǒu shòu shān)

朝代:宋    作者: 黄干

石为文多招斧凿,寺因野烧转荧煌。
世间荣辱不足较,日暮天寒山路长。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
○平○仄○,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄○。
平平○仄平,平仄仄仄平。
○平平○仄,平○仄仄○。
○平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,平仄○仄平。
平平平平仄,○仄平○平。
仄仄○仄平,平平仄○平。
仄平仄平仄,○仄平平平。

子进昆仲俱和寄怀三诗复次韵 其二 (zǐ jìn kūn zhòng jù hé jì huái sān shī fù cì yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

古途荆棘少人行,制礼难招鲁二生。
世上儿曹俱覆辙,公家伯仲自争衡。
一年欲尽见松秀,衆水莫污知渭清。
保此不渝真有道,更须直以所能鸣。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
○平○仄○,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄○。
平平○仄平,平仄仄仄平。
○平平○仄,平○仄仄○。
○平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,平仄○仄平。
平平平平仄,○仄平○平。
仄仄○仄平,平平仄○平。
仄平仄平仄,○仄平平平。

顷入南华僧仲有诗为次其韵仲欲见予诗集 其一 (qǐng rù nán huá sēng zhòng yǒu shī wèi cì qí yùn zhòng yù jiàn yǔ shī jí qí yī)

朝代:宋    作者: 朱翌

促驾难求马一寻,行缠快走任山深。
上方首入文公褐,小语能披逸少襟。
三尺盆池清照影,五更窗月默传心。
更烦细看门前水,昔日西流何似今。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
○平○仄○,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄○。
平平○仄平,平仄仄仄平。
○平平○仄,平○仄仄○。
○平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,平仄○仄平。
平平平平仄,○仄平○平。
仄仄○仄平,平平仄○平。
仄平仄平仄,○仄平平平。

张几仲被召还朝其幕府赵承之送行至漳水用杜子美诗为韵作诗十篇既还孙志康亦取其韵追送过方官并门因几仲之来遂得诸公相遇今幕府例罢不能无离索之意故亦用此韵见意 其五 (zhāng jǐ zhòng bèi zhào huán cháo qí mù fǔ zhào chéng zhī sòng xíng zhì zhāng shuǐ yòng dù zǐ měi shī wèi yùn zuò shī shí piān jì huán sūn zhì kāng yì qǔ qí yùn zhuī sòng guò fāng guān bìng mén yīn jǐ zhòng zhī lái suì dé zhū gōng xiāng yù jīn mù fǔ lì bà bù néng wú lí suǒ zhī yì gù yì yòng cǐ yùn jiàn yì qí wǔ)

朝代:宋    作者: 苏过

君从河朔来,言寻子桑饭。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
○平○仄○,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄○。
平平○仄平,平仄仄仄平。
○平平○仄,平○仄仄○。
○平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,平仄○仄平。
平平平平仄,○仄平○平。
仄仄○仄平,平平仄○平。
仄平仄平仄,○仄平平平。

同仲宝风雨中过德麟留宿以夜未央为韵分得未字并和二公夜央字韵 其三 (tóng zhòng bǎo fēng yǔ zhōng guò dé lín liú sù yǐ yè wèi yāng wèi yùn fēn de wèi zì bìng hé èr gōng yè yāng zì yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 李廌

敢友天下士,辙环之四方。
适愿得所向,偶如钟应霜。
交态久未定,市道良可伤。
君看江汉水,安流日泱泱。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
○平○仄○,仄平仄平平。
仄平仄平仄,仄平仄平○。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄○。
平平○仄平,平仄仄仄平。
○平平○仄,平○仄仄○。
○平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,平仄○仄平。
平平平平仄,○仄平○平。
仄仄○仄平,平平仄○平。
仄平仄平仄,○仄平平平。