quàn xué cì xú shī chuān yùn
劝学次徐师川韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释德洪 (shì dé hóng)

掲阳滨瘴海,苦雾搏蛮烟。
自古无衣冠,安得礼义传。
韩子见而叹,岂是终弃捐。
选士得赵德,讲学与周旋。
遂为乡里荣,士慕旧而先。
却後三十载,才者森排肩。
东瓯赘华夏,西汉为边沿。
民俗号殷富,亦有佳林泉。
黠者事商贩,朴者工力田。
自隋迄于唐,稍知慕华轩。
乃有欧阳生,粹然而出焉。
古文有师法,学问知渊源。
其後贤者至,杂遝盛中原。
至今号多士,富贵争熏天。
江南佳丽地,南昌富山川。
幽谷抱欧峰,西山秀气连。
地灵秘奇运,当有命世贤。
山辉玉韬石,水媚珠怀渊。
君看乌衣里,俊雅争清妍。
治朝开三舍,精拣无遗篇。
幸当勤灯火,无忘临简编。
会看起白屋,宁遭犯青钱。
大当到三事,小当步八砖。
赵德欧阳生,岂独令居前。
努力各自励,请视徐子言。
穷耕有恶岁,惰农无丰年。
言小可喻大,岁晏宜勉旃。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。

jiē yáng bīn zhàng hǎi , kǔ wù bó mán yān 。
zì gǔ wú yī guān , ān dé lǐ yì chuán 。
hán zǐ jiàn ér tàn , qǐ shì zhōng qì juān 。
xuǎn shì dé zhào dé , jiǎng xué yǔ zhōu xuán 。
suì wèi xiāng lǐ róng , shì mù jiù ér xiān 。
què hòu sān shí zǎi , cái zhě sēn pái jiān 。
dōng ōu zhuì huá xià , xī hàn wèi biān yán 。
mín sú hào yīn fù , yì yǒu jiā lín quán 。
xiá zhě shì shāng fàn , pǔ zhě gōng lì tián 。
zì suí qì yú táng , shāo zhī mù huá xuān 。
nǎi yǒu ōu yáng shēng , cuì rán ér chū yān 。
gǔ wén yǒu shī fǎ , xué wèn zhī yuān yuán 。
qí hòu xián zhě zhì , zá tà shèng zhōng yuán 。
zhì jīn hào duō shì , fù guì zhēng xūn tiān 。
jiāng nán jiā lì dì , nán chāng fù shān chuān 。
yōu gǔ bào ōu fēng , xī shān xiù qì lián 。
dì líng mì qí yùn , dāng yǒu mìng shì xián 。
shān huī yù tāo shí , shuǐ mèi zhū huái yuān 。
jūn kàn wū yī lǐ , jùn yǎ zhēng qīng yán 。
zhì cháo kāi sān shè , jīng jiǎn wú yí piān 。
xìng dāng qín dēng huǒ , wú wàng lín jiǎn biān 。
huì kàn qǐ bái wū , níng zāo fàn qīng qián 。
dà dāng dào sān shì , xiǎo dāng bù bā zhuān 。
zhào dé ōu yáng shēng , qǐ dú lìng jū qián 。
nǔ lì gè zì lì , qǐng shì xú zǐ yán 。
qióng gēng yǒu è suì , duò nóng wú fēng nián 。
yán xiǎo kě yù dà , suì yàn yí miǎn zhān 。

勸學次徐師川韻

—— 釋德洪

掲陽濱瘴海,苦霧搏蠻煙。
自古無衣冠,安得禮義傳。
韓子見而歎,豈是終棄捐。
選士得趙德,講學與周旋。
遂爲鄉里榮,士慕舊而先。
却後三十載,才者森排肩。
東甌贅華夏,西漢爲邊沿。
民俗號殷富,亦有佳林泉。
黠者事商販,朴者工力田。
自隋迄于唐,稍知慕華軒。
乃有歐陽生,粹然而出焉。
古文有師法,學問知淵源。
其後賢者至,雜遝盛中原。
至今號多士,富貴爭熏天。
江南佳麗地,南昌富山川。
幽谷抱歐峰,西山秀氣連。
地靈祕奇運,當有命世賢。
山輝玉韜石,水媚珠懷淵。
君看烏衣裏,俊雅爭清妍。
治朝開三舍,精揀無遺篇。
幸當勤燈火,無忘臨簡編。
會看起白屋,寧遭犯青錢。
大當到三事,小當步八磚。
趙德歐陽生,豈獨令居前。
努力各自勵,請視徐子言。
窮耕有惡歲,惰農無豐年。
言小可喻大,歲晏宜勉旃。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。

jiē yáng bīn zhàng hǎi , kǔ wù bó mán yān 。
zì gǔ wú yī guān , ān dé lǐ yì chuán 。
hán zǐ jiàn ér tàn , qǐ shì zhōng qì juān 。
xuǎn shì dé zhào dé , jiǎng xué yǔ zhōu xuán 。
suì wèi xiāng lǐ róng , shì mù jiù ér xiān 。
què hòu sān shí zǎi , cái zhě sēn pái jiān 。
dōng ōu zhuì huá xià , xī hàn wèi biān yán 。
mín sú hào yīn fù , yì yǒu jiā lín quán 。
xiá zhě shì shāng fàn , pǔ zhě gōng lì tián 。
zì suí qì yú táng , shāo zhī mù huá xuān 。
nǎi yǒu ōu yáng shēng , cuì rán ér chū yān 。
gǔ wén yǒu shī fǎ , xué wèn zhī yuān yuán 。
qí hòu xián zhě zhì , zá tà shèng zhōng yuán 。
zhì jīn hào duō shì , fù guì zhēng xūn tiān 。
jiāng nán jiā lì dì , nán chāng fù shān chuān 。
yōu gǔ bào ōu fēng , xī shān xiù qì lián 。
dì líng mì qí yùn , dāng yǒu mìng shì xián 。
shān huī yù tāo shí , shuǐ mèi zhū huái yuān 。
jūn kàn wū yī lǐ , jùn yǎ zhēng qīng yán 。
zhì cháo kāi sān shè , jīng jiǎn wú yí piān 。
xìng dāng qín dēng huǒ , wú wàng lín jiǎn biān 。
huì kàn qǐ bái wū , níng zāo fàn qīng qián 。
dà dāng dào sān shì , xiǎo dāng bù bā zhuān 。
zhào dé ōu yáng shēng , qǐ dú lìng jū qián 。
nǔ lì gè zì lì , qǐng shì xú zǐ yán 。
qióng gēng yǒu è suì , duò nóng wú fēng nián 。
yán xiǎo kě yù dà , suì yàn yí miǎn zhān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
掲阳滨瘴海,苦雾搏蛮烟。
自古无衣冠,安得礼义传。
韩子见而叹,岂是终弃捐。
选士得赵德,讲学与周旋。
遂为乡里荣,士慕旧而先。
却後三十载,才者森排肩。
东瓯赘华夏,西汉为边沿。
民俗号殷富,亦有佳林泉。
黠者事商贩,朴者工力田。
自隋迄于唐,稍知慕华轩。
乃有欧阳生,粹然而出焉。
古文有师法,学问知渊源。
其後贤者至,杂遝盛中原。
至今号多士,富贵争熏天。
江南佳丽地,南昌富山川。
幽谷抱欧峰,西山秀气连。
地灵秘奇运,当有命世贤。
山辉玉韬石,水媚珠怀渊。
君看乌衣里,俊雅争清妍。
治朝开三舍,精拣无遗篇。
幸当勤灯火,无忘临简编。
会看起白屋,宁遭犯青钱。
大当到三事,小当步八砖。
赵德欧阳生,岂独令居前。
努力各自励,请视徐子言。
穷耕有恶岁,惰农无丰年。
言小可喻大,岁晏宜勉旃。
总结:此篇古文描写了阳滨地区的自然环境和人文景观,以及对士人品德和学问的赞美。其中,赵德和欧阳生作为杰出的学者和师表,展现了他们的卓越才华和学识渊源。文章强调了学问的重要性,并呼吁人们要勤奋好学,不忘师长的教诲,努力成就自己,为社会做出贡献。古文中的景物描写生动,情感深沉,言辞简练,体现了古代文人的情怀和才情。

这首诗《劝学次徐师川韵》是由释德洪创作的,诗中表达了对学习的推崇和鼓励,以及对士人精神的赞美。以下是赏析:
这首诗以描写中国南方山水的胜景作为开头,展现出大自然的壮丽景色。同时,雾烟与山川交相辉映,为诗篇增添了一层神秘感。
作者通过描述古代士人的服饰和礼义传承,强调了学习与修养的重要性。他提到韩子的感叹,暗示学习是不可弃置的事业。
在接下来的部分,作者提到了赵德和欧阳生,分别代表着古代和当代的优秀学者,强调了学术传承的重要性。
诗中还描写了江南地区的风景和富饶,展现出大地的神奇与生机。此外,作者提到了士人之间的竞争和努力,表达了对精神追求的崇高理念。
最后,诗人呼吁人们要刻苦学习,勤奋钻研,提倡勤俭持家的美德,以期望有所作为。整首诗以清新的意象和崇高的情感,激励着读者追求卓越和奉献。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释德洪介绍:🔈

释德洪(一○七一~一一二八),一名惠洪,号觉范,筠州新昌(今江西宜丰)人。俗姓喻。年十四,父母双成,依三峰靘禅师爲童子。哲宗元佑四年(一○八九),试经於东京天王寺,冒惠洪名得度爲僧。四年後南归,依真净禅师於庐山归宗寺,随真净迁洪州石门。二十九岁始,游方东吴、衡山、金陵等地,住金陵清凉寺。冒名剃度事发,入狱一年,勒令还俗。後至东京,入丞相张商英、枢密郭天信门下,再得度,赐名宝觉圆明禅师。徽宗政和元年(一一一一),张、郭贬黜,亦受牵连,发配朱崖军(今海南三亚)。三年,得释。四年,返筠州,馆於荷塘寺。後又被诬以张怀素党系留南昌狱百余日,遇赦,归湘上南台。高宗建炎二年卒,年五十八。德洪工书善画,尤擅绘... 查看更多>>

释德洪的诗:

相关诗词:

和陶劝农韵勉吾乡之学者 其三 (hé táo quàn nóng yùn miǎn wú xiāng zhī xué zhě qí sān)

朝代:宋    作者: 吴芾

吾乡人物,散处川陆。
岂无秀民,生而清穆。
亦既从师,步趋随逐。
亦既穷经,访寻归宿。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。

次可师韵 (cì kě shī yùn)

朝代:宋    作者: 徐俯

五湖出画师手,一叶浮渔父家。
风里芙蓉野色,雨中鸿鴈汀沙。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。

次韵徐师川喜洪驹父归自临汀之作 (cì yùn xú shī chuān xǐ hóng jū fù guī zì lín tīng zhī zuò)

朝代:宋    作者: 李彭

赤壁烟波翻渺溟,长沙卑湿重行行。
一觞一咏劳清梦,三沐三薰慰别情。
不作畔牢愁执戟,共吟哀郢哭初平。
生来竞病几牢落,漫兴安能学背城。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。

次韵衡山徐监酒同考府学试八首 其二 (cì yùn héng shān xú jiān jiǔ tóng kǎo fǔ xué shì bā shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 项安世

少时亹亹着新功,老去萧萧渐秃翁。
辜负平生好师友,纳湖云谷两仁翁。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。

扇子诗 其一四 (shàn zi shī qí yī sì)

朝代:宋    作者: 李石

师资为学之规,朋友为学之劝。
说与润屋千金,何似传家万卷。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。

次韵可师题于逢辰画山水二首 其二 (cì yùn kě shī tí yú féng chén huà shān shuǐ èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 徐俯

席上浮三楚,毫端会百川。
名今大年亚,意古惠崇前。
竟日对秋色,无时散暝烟。
知君不浪语,一眼认归船。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。

寄徐师川戏效其体 (jì xú shī chuān xì xiào qí tǐ)

朝代:宋    作者: 谢逸

不见徐侯久,梦绕西山阳。
斯人天下士,秀拔无等双。
捉麈望青天,意气吞八荒。
平生学古功,胸次罗典章。
商略造理窟,清论排风霜。
弄笔有佳思,哦诗怀漫郎。
恐非江湖客,黑头侍明光。
不忘温处士,羣书亦可将。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。

劝农二绝 其一 (quàn nóng èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 张榘

善端天赋本无殊,力穑之余好读书。
莫讶劝农因劝学,须知公相起犂锄。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。

次韵孔平仲学士详定次口占 (cì yùn kǒng píng zhòng xué shì xiáng dìng cì kǒu zhàn)

朝代:宋    作者: 苏颂

多士盈廷待指南,老枚何幸接徐严。
子亭覆实参高议,时引清风拂画檐。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。

次韵可师题于逢辰画山水二首 其一 (cì yùn kě shī tí yú féng chén huà shān shuǐ èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 徐俯

江汉踰千里,阴晴自一川。
故山黄叶下,梦境白鸥前。
巫峡常云雨,香炉旧紫烟。
布帆无恙在,速上钓鱼船。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○○,平仄仄仄○。
平仄仄平○,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄○仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄○○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平仄平。
仄○仄平平,仄平仄平平。
仄仄○平平,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
○仄平仄仄,仄仄仄○平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○平○仄,仄仄平平平。
仄平平○仄,平仄平○平。
仄○平平仄,平仄○仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平○。
仄○仄○仄,仄○仄仄平。
仄仄○平平,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄平。