qín liáo gē
琴寥歌 🔈
壁乎琴兮不弹,心乎道兮忘言。
操履霜兮猗兰,忠与孝兮两全。
松风兮涧泉,琴无弦兮有弦。
青霞兮柯仙,道不传兮有传。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。
壁乎琴兮不彈,心乎道兮忘言。
操履霜兮猗蘭,忠與孝兮兩全。
松風兮澗泉,琴無絃兮有絃。
青霞兮柯仙,道不傳兮有傳。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。
- 收藏
- 做笔记
于石的诗:
相关诗词:
赠琴士翁明远并简干教二黄丈 其三 (zèng qín shì wēng míng yuǎn bìng jiǎn gān jiào èr huáng zhàng qí sān)
静寄琴中适意吟,鲁庵句里自然琴。
琴诗苦要清如许,千古寥寥觅赏音。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。
无弦古琴 (wú xián gǔ qín)
寥寥谁是识琴心,得趣元来不在音。
可惜伯牙犹未达,绝弦当日恨徒深。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。
琴台 (qín tái)
茂陵多病後,尚爱卓文君。
酒肆人间世,琴台日暮云。
野花留宝靥,蔓草见罗帬。
归凤求皇意,寥寥不复闻。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。
题闻琴馆 (tí wén qín guǎn)
城非宓贱邑,馆亦号闻琴。
乃是前贤意,常留化俗心。
代公存绿绮,谁更寄清音。
此迹应无改,寥寥毕古今。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。
琴曲歌辞 琴歌 (qín qǔ gē cí qín gē)
琴调秋些,胡风遶雪。
峡泉生咽,佳人愁些。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。
寄陈古堂 其二 (jì chén gǔ táng qí èr)
怀人月千里,开门秋一林。
徘徊不得寐,对此石上琴。
山水有真领,寥寥本无音。
寄语子锺子,须知琴外心。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。
风琴 (fēng qín)
至境心为造化功,一枝青竹四弦风。
寥寥双耳更深後,如在缑山明月中。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。
听琴 (tīng qín)
坐人皆听琴,未必知琴音。
相知纷满眼,未必相知心。
知音如子期,知心如鲍叔。
此道久寥寥,谁其踵高躅。
古声勿复弹,古心徒自怜。
知音惟月露,知我其惟天。
君不见只今人情如纸薄,只今世路如溪恶。
咄嗟许事不足论,鸟迹微茫度寥廓。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。
杂体诗 夜会问荅十 三 (zá tǐ shī yè huì wèn dá shí sān)
落霞琴,寥寥山水扬清音。
玉皇仙驭碧云远,空使松风终日吟。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。
次韵余季伦 (cì yùn yú jì lún)
兴寄寥寥岂尚同,诗歌往往嬾求工。
从他汉魏曹刘上,尽尔齐梁沈谢中。
百巧百穷无似我,一觞一咏有如公。
今来古往能言者,多少焦琴爨下桐。
仄平平平仄○,平平仄平仄平。
○仄平平平平,平仄仄平仄平。
平平平仄平,平平平平仄平。
平平平平平,仄仄○平仄○。