qiáo kè yín
樵客吟 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 张籍 (zhāng jí)

上山采樵选枯树,深处樵多出辛苦。
秋来野火烧栎林,枝柯已枯堪采取。
斧声坎坎在幽谷,采得齐梢青葛束。
日西待伴同下山,竹担弯弯向身曲。
共知路傍多虎窟,未出深林不敢歇。
村西地暗狐兔行,稚子呌时相应声。
采樵客,莫采松与栢。
松栢生枝直且坚,与君作屋成家宅。

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。

shàng shān cǎi qiáo xuǎn kū shù , shēn chù qiáo duō chū xīn kǔ 。
qiū lái yě huǒ shāo lì lín , zhī kē yǐ kū kān cǎi qǔ 。
fǔ shēng kǎn kǎn zài yōu gǔ , cǎi dé qí shāo qīng gě shù 。
rì xī dài bàn tóng xià shān , zhú dān wān wān xiàng shēn qū 。
gòng zhī lù bàng duō hǔ kū , wèi chū shēn lín bù gǎn xiē 。
cūn xī dì àn hú tù xíng , zhì zǐ jiào shí xiāng yīng shēng 。
cǎi qiáo kè , mò cǎi sōng yǔ bǎi 。
sōng bǎi shēng zhī zhí qiě jiān , yǔ jūn zuò wū chéng jiā zhái 。

动物

樵客吟

—— 張籍

上山採樵選枯樹,深處樵多出辛苦。
秋來野火燒櫟林,枝柯已枯堪採取。
斧聲坎坎在幽谷,採得齊梢青葛束。
日西待伴同下山,竹擔彎彎向身曲。
共知路傍多虎窟,未出深林不敢歇。
村西地暗狐兔行,稚子呌時相應聲。
採樵客,莫採松與栢。
松栢生枝直且堅,與君作屋成家宅。

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。

shàng shān cǎi qiáo xuǎn kū shù , shēn chù qiáo duō chū xīn kǔ 。
qiū lái yě huǒ shāo lì lín , zhī kē yǐ kū kān cǎi qǔ 。
fǔ shēng kǎn kǎn zài yōu gǔ , cǎi dé qí shāo qīng gě shù 。
rì xī dài bàn tóng xià shān , zhú dān wān wān xiàng shēn qū 。
gòng zhī lù bàng duō hǔ kū , wèi chū shēn lín bù gǎn xiē 。
cūn xī dì àn hú tù xíng , zhì zǐ jiào shí xiāng yīng shēng 。
cǎi qiáo kè , mò cǎi sōng yǔ bǎi 。
sōng bǎi shēng zhī zhí qiě jiān , yǔ jūn zuò wū chéng jiā zhái 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
上山采集柴火,挑选枯树,深处的樵夫很辛苦。
秋天来临,野火烧起了栎树林,树枝和树干早已干枯,可以被采取。
斧头的声音在幽谷里回响,采得的树梢青葛被捆绑起来。
太阳西下,一起下山等待伴随者,竹篓弯弯地弯曲在身上。
我们都知道路旁有许多虎穴,未离开茂密的森林不敢休息。
村子的西边地方黑暗,狐狸和兔子在行动,幼子呼唤时有回应的声音。
作为采集柴火的客人,不要采取松树和栢树。
松树和栢树长出直而坚硬的枝杈,与你一起建造房屋成为家宅。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张籍介绍:🔈

张籍,字文昌,苏州吴人,或曰和州乌江人。贞元十五年登进士第,授太常寺太祝。久之,迁秘书郎。韩愈荐爲国子博士,历水部员外郎、主客郎中。当时有名士皆与游,而愈贤重之。籍爲诗长于乐府,多警句,仕终国子司业。诗集七卷,今编爲五卷。 查看更多>>

张籍的诗:

相关诗词:

吟蛩 (yín qióng)

朝代:宋    作者: 许月卿

吟蛩不管兴亡事,舞蝶那分梦觉身。
别浦连墙归远客,高山小径过樵人。

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。

奉和鲁望樵人十咏 樵火 (fèng hé lǔ wàng qiáo rén shí yǒng qiáo huǒ)

朝代:唐    作者: 皮日休

山客地炉里,然薪如阳辉。
松膏作

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。

咏物 抒情

樵人十咏 樵歌 (qiáo rén shí yǒng qiáo gē)

朝代:唐    作者: 陆龟蒙

纵调为野吟,徐徐下云磴。
因知负樵乐,不减援琴兴。
出林方自转,隔水犹相应。
但取天壤情,何求郢人称。

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。

郡斋即事 其一 (jùn zhāi jí shì qí yī)

朝代:宋    作者: 方岳

一筇五老几相携,吟得诗成竟未题。
易地不干渠辈事,樵夫只合管樵溪。

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。

奉和鲁望樵人十咏 樵风 (fèng hé lǔ wàng qiáo rén shí yǒng qiáo fēng)

朝代:唐    作者: 皮日休

野船渡樵客,来往平波中。
纵横清飙吹,旦暮归期同。
苹光惹衣白,莲影涵薪红。
吾当请封尔,直作镜湖公。

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。

樵风 (qiáo fēng)

朝代:宋    作者: 程垣

樵夫识雨候,风起装樵归。
只顾担重轻,无心问是非。
才观六鷁退,随知少女机。
同行采樵人,先後不相违。

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。

题曹怡轩樵笛吟稿四首 其二 (tí cáo yí xuān qiáo dí yín gǎo sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 萧立之

梅未能花雪作难,争春春意为谁悭。
诗翁压倒梅和雪,春在一编樵笛间。

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。

和杨公济钱塘西湖百题 樵歌岭 (hé yáng gōng jì qián táng xī hú bǎi tí qiáo gē lǐng)

朝代:宋    作者: 郭祥正

岭下听樵歌,歌声云外过。
尽穷斤斧力,不道得樵多。

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。

谢石运干仲谋 (xiè shí yùn gān zhòng móu)

朝代:宋    作者: 徐积

奉议清而温,义心无所遗。
已能顾白须,更与吟清诗。
更与吟诗清奈何,樵翁一夜为吟哦。
吟到四更月出後,牀头看月忽成歌。

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。

题曹怡轩樵笛吟稿四首 其三 (tí cáo yí xuān qiáo dí yín gǎo sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 萧立之

吟到古人诗近道,洗空凡马画通神。
浣花溪上惊人句,翦绿裁红不当春。

仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄?平○○平。
仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄平平仄○平,仄平仄仄平平仄。