qián shān xún lán
前山寻兰 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 郑刚中 (zhèng gāng zhōng)

眼债未全无,惜春心尚有。
喜闻幽兰臭,寻过东山口。
披丛见孤芳,正似得佳友。
小锸破苍藓,护致归座右。
秀色逼尘埃,清芳动窗牖。
爱媚固无厌,嗟惜亦云久。
今为花木者,贵重无与偶。
第能吐青红,贡献率奔走。
官舟塞古汴,往往载蒲柳。
尔何守幽林,国香空自负。
所幸无改芳,可使名不朽。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

yǎn zhài wèi quán wú , xī chūn xīn shàng yǒu 。
xǐ wén yōu lán chòu , xún guò dōng shān kǒu 。
pī cóng jiàn gū fāng , zhèng sì dé jiā yǒu 。
xiǎo chā pò cāng xiǎn , hù zhì guī zuò yòu 。
xiù sè bī chén āi , qīng fāng dòng chuāng yǒu 。
ài mèi gù wú yàn , jiē xī yì yún jiǔ 。
jīn wèi huā mù zhě , guì chóng wú yǔ ǒu 。
dì néng tǔ qīng hóng , gòng xiàn lǜ bēn zǒu 。
guān zhōu sāi gǔ biàn , wǎng wǎng zǎi pú liǔ 。
ěr hé shǒu yōu lín , guó xiāng kōng zì fù 。
suǒ xìng wú gǎi fāng , kě shǐ míng bù xiǔ 。

前山尋蘭

—— 鄭剛中

眼債未全無,惜春心尚有。
喜聞幽蘭臭,尋過東山口。
披叢見孤芳,正似得佳友。
小鍤破蒼蘚,護致歸座右。
秀色逼塵埃,清芳動窗牖。
愛媚固無厭,嗟惜亦云久。
今爲花木者,貴重無與偶。
第能吐青紅,貢獻率奔走。
官舟塞古汴,往往載蒲柳。
爾何守幽林,國香空自負。
所幸無改芳,可使名不朽。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

yǎn zhài wèi quán wú , xī chūn xīn shàng yǒu 。
xǐ wén yōu lán chòu , xún guò dōng shān kǒu 。
pī cóng jiàn gū fāng , zhèng sì dé jiā yǒu 。
xiǎo chā pò cāng xiǎn , hù zhì guī zuò yòu 。
xiù sè bī chén āi , qīng fāng dòng chuāng yǒu 。
ài mèi gù wú yàn , jiē xī yì yún jiǔ 。
jīn wèi huā mù zhě , guì chóng wú yǔ ǒu 。
dì néng tǔ qīng hóng , gòng xiàn lǜ bēn zǒu 。
guān zhōu sāi gǔ biàn , wǎng wǎng zǎi pú liǔ 。
ěr hé shǒu yōu lín , guó xiāng kōng zì fù 。
suǒ xìng wú gǎi fāng , kě shǐ míng bù xiǔ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
眼前的债务还未完全偿还,可惜对于春天的喜爱仍存留。
喜欢听到深山里幽兰的香气,便沿着东山的小路去寻觅。
穿过丛林,看见一朵孤芳,犹如得到了心爱的朋友。
小铲轻轻挖开藓苔,将它小心翼翼地带回家,放在坐右边供人赏玩。
美丽的花朵令人不禁想起尘埃,清香飘动在窗户间。
爱与讨好的心意无尽,叹息与珍惜也久久不断。
如今身为懂得花木之人,其珍贵无与伦比。
只有能展现出青绿与红艳的花朵,才能得到人们的推崇与赞美。
官船满载着古老的汴京商品,经常携带着芦苇和柳枝。
而你却守着幽深的林木,国家的香气却自负其能。
幸好这美丽的芳香不曾改变,让你的名字可以流传不朽。
总结:全文:诗人表达了自己对春天的喜爱以及对花木的热爱之情。他喜欢追寻幽兰的香气,欣赏孤芳的美丽,同时也懂得赏识自然之美。诗中强调花木之美的珍贵和独特,寓意着只有展现出独特之美才能得到认可与尊崇。诗人对自然的赞美和对美好事物的珍惜贯穿全文,表达出对美丽与纯洁的追求和渴望,同时也暗示了个人的追求可贵,可使其名字流传千古。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郑刚中介绍:🔈

郑刚中(一○八八~一一五四),字亨仲,一字汉章,号北山,又号观如,婺州金华(今属浙江)人。高宗绍兴二年(一一三二)进士,授温州军事判官。六年,除枢密院编修官。八年,迁殿中侍御史。九年,爲枢密行府参谋出谕京陕,归除权礼部侍郎,寻兼详定一司又兼权刑部侍郎。十年,除试礼部侍郎。十一年,擢枢密都承旨,爲川陕宣谕使。十二年,迁川陕宣抚副使兼营田。十七年,以忤秦桧罢,提举江州太平兴国宫,桂阳居住,徙复州、封州安置。二十四年卒,年六十七。有《北山集》三十卷(《直斋书录解题》卷一八)。事见本集卷末附录郑良嗣《郑公年表》,宋何耕《宋故资政殿学士郑公墓志铭》,《宋史》卷三七○有传。 郑刚中诗,以清康熙三十六年郑世... 查看更多>>

郑刚中的诗:

郑刚中的词:

相关诗词:

珪山主送兰笋寻十年前旧诗韵用以寄之 其二 (guī shān zhǔ sòng lán sǔn xún shí nián qián jiù shī yùn yòng yǐ jì zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 韩淲

十年作别信多时,失喜寻思得旧诗。
和韵且寻人寄与,不同香味两相知。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

珪山主送兰笋寻十年前旧诗韵用以寄之 其一 (guī shān zhǔ sòng lán sǔn xún shí nián qián jiù shī yùn yòng yǐ jì zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 韩淲

幽兰新笋为谁来,想见山居一一栽。
春日迟迟风淡淡,几番成竹几枝开。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

兰溪 (lán xī)

朝代:唐    作者: 杜牧

兰溪春尽碧泱泱,映水兰花雨发香。
楚国大夫憔悴日,应寻此路去潇湘。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

兰溪 屈原 抒情

萧宅二三子赠答诗二十首 客请马兰 (xiāo zhái èr sān zǐ zèng dá shī èr shí shǒu kè qǐng mǎ lán)

朝代:唐    作者: 卢仝

嵩山未必怜兰兰,兰兰已受郎君恩。
不须刷帚跳踪走,只拟兰浪出其门。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

山前散策 (shān qián sàn cè)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

月影黄昏後,诗天眼界宽。
野香寻得见,石背一枝兰。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

下横山滩头望金华山四首 其三 (xià héng shān tān tóu wàng jīn huà shān sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 杨万里

道是兰溪水较宽,兰溪欲到怪生难。
後船只羡前船快,不觉前船阁在滩。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

采兰曲 (cǎi lán qū)

朝代:宋    作者: 徐照

门前春水青如罗,采兰船小长经过。
未须折兰喜相赠,见此自令忧思多。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

寻赵安道旧居赵与予为昭武隔政交承窗前种竹尚存壁间有题字丁宁主僧爱竹因以有感二首 其一 (xún zhào ān dào jiù jū zhào yǔ yǔ wèi zhāo wǔ gé zhèng jiāo chéng chuāng qián zhòng zhú shàng cún bì jiān yǒu tí zì dīng níng zhǔ sēng ài zhú yīn yǐ yǒu gǎn èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 王洋

曾忆山城政在前,人传遗事总依然。
重逢兰若栖迟处,只有窗前竹似贤。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

示僧 (shì sēng)

朝代:宋    作者: 释居简

白鹤山前是汝家,小时曾此采兰芽。
伊兰勿作㫋檀树,唤起凄凉五叶花。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

去岁蒙学古分惠兰花清赏既歇复以根丛归之故畹而学古预有今岁之约近闻颇已着花辄赋小诗以寻前约幸一笑 (qù suì méng xué gǔ fēn huì lán huā qīng shǎng jì xiē fù yǐ gēn cóng guī zhī gù wǎn ér xué gǔ yù yǒu jīn suì zhī yuē jìn wén pō yǐ zhe huā zhé fù xiǎo shī yǐ xún qián yuē xìng yī xiào)

朝代:宋    作者: 朱熹

秋兰递初馥,芳意满冲襟。
想子空斋里,凄凉楚客心。
夕风生远思,晨露洒中林。
颇忆孤根在,幽期得重寻。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄○平平仄,平○平平仄。
平平仄平平,○仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄○平仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。