nán yuán huā zhú
南园花竹 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 邵雍 (shào yōng)

花行竹迳紧相挨,每日须行四五回。
因把花行侵竹种,且图竹迳对花开。
花香远远随衣袂,竹影重重上酒盃。
谁道山翁少温润,这般红翠却长偎。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

huā xíng zhú jìng jǐn xiāng āi , měi rì xū xíng sì wǔ huí 。
yīn bǎ huā xíng qīn zhú zhǒng , qiě tú zhú jìng duì huā kāi 。
huā xiāng yuǎn yuǎn suí yī mèi , zhú yǐng chóng chóng shàng jiǔ bēi 。
shuí dào shān wēng shǎo wēn rùn , zhè bān hóng cuì què cháng wēi 。

南園花竹

—— 邵雍

花行竹逕緊相挨,每日須行四五迴。
因把花行侵竹種,且圖竹逕對花開。
花香遠遠隨衣袂,竹影重重上酒盃。
誰道山翁少溫潤,這般紅翠却長偎。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

huā xíng zhú jìng jǐn xiāng āi , měi rì xū xíng sì wǔ huí 。
yīn bǎ huā xíng qīn zhú zhǒng , qiě tú zhú jìng duì huā kāi 。
huā xiāng yuǎn yuǎn suí yī mèi , zhú yǐng chóng chóng shàng jiǔ bēi 。
shuí dào shān wēng shǎo wēn rùn , zhè bān hóng cuì què cháng wēi 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
花朵在竹径上密集相邻,每天必须往返四次。
因为把花朵种在竹径之间,期望竹径与花儿相互呼应。
花香随着衣袖远远传来,竹影重重映在酒杯上。
有谁能说山中老人少有温润之情,然而这般绚烂的红翠却长久相伴。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者邵雍介绍:🔈

邵雍(一○一一~一○七七),字尧夫。祖籍范阳(今河北涿州),早年随父移居共城(今河南辉县)苏门山下,筑室苏门山百源上读书,学者称百源先生。与周敦颐、程颐、程颢齐名,以治《易》、先天象数之学着称。仁宗皇佑元年(一○四九)定居洛阳,以教授生徒爲生。嘉佑七年(一○六二),西京留守王拱辰就洛阳天宫寺西天津桥南五代节度使安审琦宅故基建屋三十间,爲雍新居,名安乐窝,因自号安乐先生。仁宗嘉佑及神宗熙宁初,曾两度被荐举,均称疾不赴。富弼、司马光、吕公着等退居洛阳时,恒相从游。熙宁十年卒,年六十七。哲宗元佑中赐谥康节。有《伊川击壤集》二十卷。《宋史》卷四二七有传。 邵雍诗,以张蓉镜,邵渊耀跋明初刻《伊川击壤集》... 查看更多>>

邵雍的诗:

相关诗词:

南斋前梅花二首 其一 (nán zhāi qián méi huā èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

山园腊里日疏芜,只有南斋最起予。
竹映梅花花映竹,翠毛障子玉妃图。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

致政杨图南佥判惠园亭石刻来索恶语寄题四首 秀野堂 其二 (zhì zhèng yáng tú nán qiān pàn huì yuán tíng shí kè lái suǒ è yǔ jì tí sì shǒu xiù yě táng qí èr)

朝代:宋    作者: 周必大

有竹无花山泽癯,有花无竹雪肌肤。
洛阳城里花连竹,迂叟规模定不迂。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

出南郊清甚 (chū nán jiāo qīng shèn)

朝代:宋    作者: 程珌

春风吹屣到南园,着酒涂酥花正繁。
更喜满前无俗物,横塘疏竹渭南村。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

赋新花竹 (fù xīn huā zhú)

朝代:宋    作者: 许月卿

花红竹绿两相当,绿竹红花在道傍。
竹引花风心浪动,花含竹露面芬芳。
须知竹恋花蝴蝶,喜见花贪竹凤凰。
彼此莫嫌花共竹,他年花老竹苍苍。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

句 其四 (jù qí sì)

朝代:宋    作者: 李缜

南园北园花满风。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

寄题喻叔奇亦好园 (jì tí yù shū qí yì hǎo yuán)

朝代:宋    作者: 王十朋

喻子有园堪养亲,栽花种竹清且新。
堂中戏罢即策杖,在家有此何忧贫。
弟兄既好园亦好,大胜吾家园小小。
两园松竹怀主人,他日归来各须早。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

华州太守花园 (huá zhōu tài shǒu huā yuán)

朝代:宋    作者: 徐积

南园花谢北园开,红拂栏干翠拂苔。
却是梧桐且栽取,丹山相次凤凰来。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

南园 (nán yuán)

朝代:宋    作者: 范仲淹

南园万树花,极目春芳丽。
林下老成人,相招植松桂。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

初得南园 (chū dé nán yuán)

朝代:宋    作者: 苏辙

倒囊仅得千竿竹,扫地初开一亩宫。
千里故园魂梦里,百年生事寂寥中。
晏家不愿诸侯赐,顔氏终成陋巷风。
洗竹移花吾事了,子孙他日记衰翁。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

题家园 (tí jiā yuán)

朝代:唐    作者: 杨昭俭

池莲憔悴无颜色,园竹低垂减翠阴。
园竹池莲莫惆怅,相看恰似主人心。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。