míng jī xíng
鸣鸡行 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 时少章 (shí shǎo zhāng)

三里寥落秋夜长,老鸡望星初引吭。
一声二声天沆漭,客梦初回犹惚恍。
三声四声天渐明,道上行人马蹄响。
嗟尔行人人有心,心长面短谁能寻。
薛君脱走窘思虑,刘牧起舞豪精神。
勿言咿喔才满座,中有叹悲千万个。
君知种种在此鸡,只合鸡声塞天破。
吴中老翁百不忙,杀鸡酿酒酬年光。
黄紬輭暖蒲荐稳,日出三竿犹在牀。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。

sān lǐ liáo luò qiū yè cháng , lǎo jī wàng xīng chū yǐn háng 。
yī shēng èr shēng tiān hàng mǎng , kè mèng chū huí yóu hū huǎng 。
sān shēng sì shēng tiān jiàn míng , dào shàng xíng rén mǎ tí xiǎng 。
jiē ěr xíng rén rén yǒu xīn , xīn cháng miàn duǎn shuí néng xún 。
xuē jūn tuō zǒu jiǒng sī lǜ , liú mù qǐ wǔ háo jīng shén 。
wù yán yī wō cái mǎn zuò , zhōng yǒu tàn bēi qiān wàn gè 。
jūn zhī zhǒng zhǒng zài cǐ jī , zhī hé jī shēng sāi tiān pò 。
wú zhōng lǎo wēng bǎi bù máng , shā jī niàng jiǔ chóu nián guāng 。
huáng chōu ruǎn nuǎn pú jiàn wěn , rì chū sān gān yóu zài chuáng 。

鳴雞行

—— 時少章

三里寥落秋夜長,老雞望星初引吭。
一聲二聲天沆漭,客夢初回猶惚恍。
三聲四聲天漸明,道上行人馬蹄響。
嗟爾行人人有心,心長面短誰能尋。
薛君脫走窘思慮,劉牧起舞豪精神。
勿言咿喔纔滿座,中有歎悲千萬箇。
君知種種在此雞,只合雞聲塞天破。
吳中老翁百不忙,殺雞釀酒酬年光。
黄紬輭暖蒲薦穩,日出三竿猶在牀。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。

sān lǐ liáo luò qiū yè cháng , lǎo jī wàng xīng chū yǐn háng 。
yī shēng èr shēng tiān hàng mǎng , kè mèng chū huí yóu hū huǎng 。
sān shēng sì shēng tiān jiàn míng , dào shàng xíng rén mǎ tí xiǎng 。
jiē ěr xíng rén rén yǒu xīn , xīn cháng miàn duǎn shuí néng xún 。
xuē jūn tuō zǒu jiǒng sī lǜ , liú mù qǐ wǔ háo jīng shén 。
wù yán yī wō cái mǎn zuò , zhōng yǒu tàn bēi qiān wàn gè 。
jūn zhī zhǒng zhǒng zài cǐ jī , zhī hé jī shēng sāi tiān pò 。
wú zhōng lǎo wēng bǎi bù máng , shā jī niàng jiǔ chóu nián guāng 。
huáng chōu ruǎn nuǎn pú jiàn wěn , rì chū sān gān yóu zài chuáng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

三里荒凉的秋夜漫长,老鸡望着星星刚开始唱歌。
第一声,第二声,天空变得昏暗,远客的梦回归时仍模糊迷离。
第三声,第四声,天渐渐明亮,道路上行人的马蹄声响起。
唉,你这行人,心思难测,心长而面短,谁能够理解。
薛君走出困境,忧虑烦扰一扫而空,刘牧起舞,豪情满怀。
不要说咿呜之音充斥空座,其中有千万叹息之声。
君应知道这鸡的种种情感,只有鸡的叫声能够震破天际。
吴中的老翁从容不迫,杀鸡酿酒,以表达对岁月流转的赞美。
黄色的被褥温暖,蒲草制成的床稳固,太阳升起三竿高,仍悬挂在牀前。

总结:

这首诗通过描述秋夜中老鸡的叫声,以及行人的心思与情感,表达了时光流转、人生百态的主题。从老鸡的叫声中,诗人引申出了人们的情感与忧虑,最终将目光投向了吴中老翁的恬逸生活,寓意着对岁月的颂扬与赞美。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者时少章介绍:🔈

时少章,字天彝,婺州(今浙江金华)人。理宗宝佑元年(一二五三)进士,时年近六十,初授丽水簿,改婺州教授兼丽泽书院山长。後爲南康军教授兼白鹿书院山长。擢史馆检閲,罢归,卒。有《所性稿》等,已佚。事见《敬乡录》卷一一。今录诗十首。 查看更多>>

时少章的诗:

相关诗词:

鸡鸣埭 (jī míng dài)

朝代:宋    作者: 杨备

辇出城时鸡未鸣,春罗蝉翼赭袍轻。
蒙尘猎骑奔如电,到此闻鸡第一声。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。

宿金鸡渡 (sù jīn jī dù)

朝代:宋    作者: 王十朋

晓起鸡未鸣,晚宿鸡鸣渡。
鸡鸣又还起,扁舟触烟雾。
不作田文奔,不效刘琨舞。
孜孜慕舜徒,去去官夔府。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。

鸡鸣曲 (jī míng qū)

朝代:唐    作者: 李廓

星稀月没入五更,胶胶角角鸡初鸣。
征人牵马出门立,辞妾欲向安西行。
再鸣引颈檐头下,楼中角声催上马。
才分曙色第二鸣,旌斾红尘已出城。
妇人上城乱招手,夫壻不闻遥哭声。
长恨鸡鸣别时苦,不遣鸡栖近窗户。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。

灵岩十二景 鸡鸣山 (líng yán shí èr jǐng jī míng shān)

朝代:宋    作者: 释仁钦

鸡鸣欲晓惊行路,回首思量却再来。
两两三三皆省觉,一人独上妙高台。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。

写景 哲思

杂歌谣辞 鸡鸣曲 (zá gē yáo cí jī míng qū)

朝代:唐    作者: 李廓

星稀月没上五更,胶胶角角鸡初鸣。
征人牵马出门立,辞妾欲向安西行。
再鸣引颈檐头下,月中角声催上马。
才分地色第三鸣,旌旗红尘已出城。
妇人上城乱招手,夫壻不闻遥哭声。
长恨鸡鸣别时苦,不遣鸡栖近窗户。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。

鸡鸣台 (jī míng tái)

朝代:宋    作者: 范镇

古人惟恃众心城,何事秦皇苦好兵。
本设函关禁奸诈,不知半夜有鸡鸣。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。

(jī)

朝代:唐    作者: 崔道融

买得晨鸡共鸡语,常时不用等闲鸣。
深山月黑风雨夜,欲近晓天啼一声。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。

黑暗 黎明

鸡鸣曲 (jī míng qū)

朝代:唐    作者: 王建

鸡初鸣,明星照东屋。
鸡再鸣,红霞生海腹。
百官待漏双阙前,圣人亦挂山龙服。
宝钗命妇灯下起,环佩玲珑晓光里。
直内初烧玉案香,司更尚滴铜壶水。
金吾衞里直郎妻,到明不睡听晨鸡。
天头日月相送迎,夜栖旦鸣人不迷。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。

动物

李哲家怪引谚 (lǐ zhé jiā guài yǐn yàn)

朝代:唐    作者: 不详

一鸡死,一鸡鸣。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。

闻鸡鸣自警 (wén jī míng zì jǐng)

朝代:宋    作者: 陆游

为善孳孳进德新,鸡鸣每念舜何人。
此身强健直须勉,一日会当无此身。

○仄平仄平仄○,仄平仄平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄仄平○○仄仄。
○平仄平平仄平,仄仄○平仄平仄。
平仄○平平仄平,平○仄仄平平平。
仄平仄仄仄○○,平仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,○仄○平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平○仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平○仄平。