liú tí xī lín sì lǎn xiù tíng
留题西林寺揽秀亭 🔈
行瞻香炉峰,未出二林口。
一区广地如席平,谁作新亭名揽秀。
秀色可揽结,正对香炉峰。
李白爱之忍去,便欲此地巢云松。
寂寥往事三百载,涧泉谷草依旧扬清风。
泉可掬,草可撷,清风洒面如冰雪。
闲来携手四五人,倒尽金壶颊不热。
寸心何独忘宠荣,形骸遗尽神超越。
寄语世上士,劝君早归来。
霹雳轰车胆欲落,忠愤虽死何为哉。
此时竟不悟,此心徒自知。
岚光向晚紫翠滴,杜鹃更在深林啼。
试拂横琴奏流水,指下忽作商声悲。
悲来乎,可奈何,推琴罢酒为君歌。
○平平平平,仄仄仄平仄。
仄平仄仄○仄平,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄平平平。
平仄仄,仄仄仄,平平仄仄○平仄。
○平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,平平○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平,仄仄平,平平仄仄平平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
行走观赏着香炉峰,还未走出二林口。这里一片广阔的平地,像铺开的席子一样平整,但是谁来给这座新亭起个雅致的名字,来吸引那些美景吧。秀丽的景色就像可以被人揽入怀中,特别是对着香炉峰。李白爱这个地方爱得舍不得离开,恨不得在这儿筑巢居住。可寂寞的过往已经三百年,涧泉和谷中的青草依旧飘扬着清新的风。涧中泉水可以用手捧取,野谷里的青草也可以采摘,吹来的清风像冰雪般凉爽。闲来时,带上四五个好友,倒酒满金壶,颊上却感受不到炎热。虽然内心仍难忘宠辱荣辱,但肉体已经几乎抛却,灵魂超越了尘世的束缚。寄语世上有志之士,劝你们早日回归故乡。就像霹雳轰车,胆怯之心也将要坠落,忠诚之心即使死亡也不会迷失。然而,此时此刻,却没有觉悟,这颗心只能自知。夕阳中岚光将山峰染成紫翠色,杜鹃鸟仍在深林中悲啼。试着拂动横琴,奏出流水的声音,指间却忽然弹出伤感悲凉的商调。悲伤涌上心头,可是怎么办呢?不妨推琴停酒,为你吟唱一曲。
全诗描绘了一个美丽幽静的景色,其中有诗人李白对景色的喜爱之情,以及对历史沧桑的感慨。他愿意将这样美好的地方作为栖身之所,但也难免思念过往的荣耀和荣华富贵。他对忠诚和信仰的强烈表达,以及对君士坦丁堡(帝国时期拜占庭的首都)的热爱。然而,尽管有这些情感,李白也意识到尘世间的一切终将虚幻,自知之心愈发强烈。整首诗情绪跌宕起伏,描绘了自然山水之美,表达了诗人内心深处的思考与激情。
赏析:郭祥正的《留题西林寺揽秀亭》描绘了一个幽静山林中的景色,表达了诗人对自然景物的赞美和对世俗纷扰的忧虑。诗中通过描绘香炉峰、广地、亭子等自然景物,展现了山林的宁静和美丽。诗人以深情款款的笔触,表达了自己对这片山林的眷恋之情,同时也表现了对现实世界的不满和对内心深处真正追求的渴望。
郭祥正的诗:
相关诗词:
六日坐法华寺东廊揽秀亭 (liù rì zuò fǎ huá sì dōng láng lǎn xiù tíng)
西亭有名字,未若东亭宽。
东亭揽秀者,一目万峯峦。
云兴势浩浩,海立波漫漫。
左见桂阳路,右见舂陵滩。
入山恨不早,行路良独难。
晚来无頼处,渺渺送归翰。
○平平平平,仄仄仄平仄。
仄平仄仄○仄平,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄平平平。
平仄仄,仄仄仄,平平仄仄○平仄。
○平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,平平○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平,仄仄平,平平仄仄平平平。
题秦惇秀才园亭 (tí qín dūn xiù cái yuán tíng)
秦郎重构水边亭,仿佛疏林过雨声。
更唤清泉入屏坐,少留他日濯吾缨。
○平平平平,仄仄仄平仄。
仄平仄仄○仄平,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄平平平。
平仄仄,仄仄仄,平平仄仄○平仄。
○平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,平平○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平,仄仄平,平平仄仄平平平。
登揽秀亭 (dēng lǎn xiù tíng)
亭在西山积翠中,烟岚气象一重重。
芟开檐际偏髙竹,见得云问最後峰。
野色为谁长郁茂,物情於我似从容。
年来已有林泉兴,倚着阑干兴转浓。
○平平平平,仄仄仄平仄。
仄平仄仄○仄平,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄平平平。
平仄仄,仄仄仄,平平仄仄○平仄。
○平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,平平○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平,仄仄平,平平仄仄平平平。
题西林寺水阁 (tí xī lín sì shuǐ gé)
竹翠苔花遶槛浓,此亭幽致讵曾逢。
水分林下清泠派,山峙云间峭峻峰。
怪石夜光寒射烛,老杉秋韵冷和钟。
不知来往留题客,谁约重寻莲社踪。
○平平平平,仄仄仄平仄。
仄平仄仄○仄平,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄平平平。
平仄仄,仄仄仄,平平仄仄○平仄。
○平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,平平○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平,仄仄平,平平仄仄平平平。
题西林寺水阁 (tí xī lín sì shuǐ gé)
竹翠苔花遶槛浓,此亭幽致讵曾逢。
水分林下清泠派,山峙云间峭峻峰。
怪石夜光寒射烛,老杉秋韵冷和钟。
不知来往留题客,谁约重寻莲社踪。
○平平平平,仄仄仄平仄。
仄平仄仄○仄平,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄平平平。
平仄仄,仄仄仄,平平仄仄○平仄。
○平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,平平○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平,仄仄平,平平仄仄平平平。
南明山宝相寺十五题 柔亭 (nán míng shān bǎo xiāng sì shí wǔ tí róu tíng)
孤亭枕长谿,谿光照亭槛。
无人弄潺湲,终日对平淡。
猨鸟去难呼,藤萝垂可揽。
薄暮众山昏,霜风起葭菼。
○平平平平,仄仄仄平仄。
仄平仄仄○仄平,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄平平平。
平仄仄,仄仄仄,平平仄仄○平仄。
○平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,平平○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平,仄仄平,平平仄仄平平平。
拟水西寺东峯亭九咏 林中翠 (nǐ shuǐ xī sì dōng fēng tíng jiǔ yǒng lín zhōng cuì)
万木总柔翠,况复新晴时。
日色照欲动,山气敛还迟。
望之如何揽,举袂随风吹。
○平平平平,仄仄仄平仄。
仄平仄仄○仄平,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄平平平。
平仄仄,仄仄仄,平平仄仄○平仄。
○平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,平平○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平,仄仄平,平平仄仄平平平。
留题揽秀亭 (liú tí lǎn xiù tíng)
平生爱湓浦,亦复思匡庐。
恨无谢公屐,日与佳景疏。
兹岩特旷快,一览已有余。
骤雨过轩槛,清风来绮疏。
因懐骑鲸客,更欲凌空虚。
○平平平平,仄仄仄平仄。
仄平仄仄○仄平,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄平平平。
平仄仄,仄仄仄,平平仄仄○平仄。
○平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,平平○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平,仄仄平,平平仄仄平平平。
和郡守西峰院 (hé jùn shǒu xī fēng yuàn)
寺占西山第一峰,与君高步蹑云踪。
西风吹尽霜林叶,放出亭亭十丈松。
○平平平平,仄仄仄平仄。
仄平仄仄○仄平,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄平平平。
平仄仄,仄仄仄,平平仄仄○平仄。
○平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,平平○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平,仄仄平,平平仄仄平平平。
程元成待制书来叙别圃揽有亭葵心秀野二堂之胜见索恶语老病不暇徧赋谩往一篇 (chéng yuán chéng dài zhì shū lái xù bié pǔ lǎn yǒu tíng kuí xīn xiù yě èr táng zhī shèng jiàn suǒ è yǔ lǎo bìng bù xiá biàn fù màn wǎng yī piān)
烛引金莲白玉堂,宫垂银榜左春坊。
毛曾久倚黄门树,武子今封召伯棠。
揽有羡君花竹秀,课无怜我簿书忙。
欲知两地相同处,亭午葵心向太阳。
○平平平平,仄仄仄平仄。
仄平仄仄○仄平,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄平平平。
平仄仄,仄仄仄,平平仄仄○平仄。
○平平仄仄仄平,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,平平○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄平平仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄平仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平,仄仄平,平平仄仄平平平。