láng guān hú tíng
郎官湖亭 🔈
郎官遗爱凿成湖,李白题诗在昔初。
春水浪翻惊野鹭,夏荷盘侧戏游鱼。
冬风结冻凝青汉,秋月分光落碧虚。
我爱四时风景好,买山来此创幽居。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
郎官遺愛鑿成湖,李白題詩在昔初。
春水浪翻驚野鷺,夏荷盤側戲游魚。
冬風結凍凝青漢,秋月分光落碧虛。
我愛四時風景好,買山來此創幽居。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
郎官为了怀念过去的爱情,在这里凿出了一个湖泊。李白曾经在很早的时候题诗留下了诗篇。春天的水波翻滚,惊起了野鹭;夏天的荷叶如盘,上演了戏水的场景;冬天的寒风凝结成冰,仿佛是铺展在青天上的银河;秋天的月光分散,洒落在广阔的虚空中。我喜爱四季的风景皆美好,买下这片山来,在这里打造了幽静的居所。
总结:
诗人描述了一个人工湖泊的风景,以及在不同季节所呈现的不同景象。通过描绘湖泊四时的景致,表达了诗人对自然的热爱和对隐居生活的向往。同时,诗人的描写也呼应了人生不同阶段的变幻和美好。
无名氏的诗:
无名氏的词:
相关诗词:
郎官湖 (láng guān hú)
郎官湖上郎官游,只教闲客生闲愁。
烟波荡漾四五顷,风月凄凉三百秋。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
题汉阳郎官湖 (tí hàn yáng láng guān hú)
太白当年夜郎谪,一樽聊与故人留。
南湖乞得郎官号,从此名传五百秋。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
题郎官湖 (tí láng guān hú)
湖边冷艳浸秋蒲,湖上寒光转夜乌。
太白持盃问月罢,为子题作谪官湖。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
清光亭 (qīng guāng tíng)
郑圃仆射陂,汉阳郎官湖。
郎官何为名,张谓佩使符。
泛觞江城南,乃与太白俱。
明月一万顷,清光天下无。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
泛沔州城南郎官湖 (fàn miǎn zhōu chéng nán láng guān hú)
张公多逸兴,共泛沔城隅。
当时秋月好,不减武昌都。
四座醉清光,为欢古来无。
郎官爱此水,因号郎官湖。
风流若未减,名与此山俱。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏 野桥 (jì tí yù shū qí guó bó láng zhōng yuán tíng èr shí liù yǒng yě qiáo)
亦好亭兼弄月亭,磬湖不许两通行。
谁抛螮蝀湖光尾,便有先生拄杖声。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
和邠老郎官湖怀古五首 其一 (hé bīn lǎo láng guān hú huái gǔ wǔ shǒu qí yī)
郎官老辞笔,得尔寿春碑。
奸贼余灵在,斯文是戮屍。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
西州访旧诸公皆沿檄去偕江一父过郎官湖赋此 (xī zhōu fǎng jiù zhū gōng jiē yán xí qù xié jiāng yī fù guò láng guān hú fù cǐ)
一池汉水秀可餐,十年借我江南看。
阴山夜半黑风起,此水与我心都寒。
可惜野狐不革面,当来栖凤俱生翰。
湖亭谢荷着句稳,霜月记忆浮杯宽。
端期岁晚同不朽,报答地主老郎官。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
秋兴亭 (qiū xīng tíng)
风送片帆来北客,霜凋万木见东州。
湖光碧湛郎官水,苇岸黄深鹦鹉洲。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
和刘汉阳见寄郎官湖佳作 (hé liú hàn yáng jiàn jì láng guān hú jiā zuò)
出郭湖光满,转山湖影凉。
得名因太白,起废自刘郎。
石镜三更见,荷花一丈长。
客来筹往事,兰草死犹香。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。