jì tí xú tíng
寄题徐亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 孔武仲 (kǒng wǔ zhòng)

清晨读君碑,如到徐亭下。
灵境犹缥缈,仙风已潇洒。
亭虽人为之,洞是天开者。
化工不自了,待子辟蓁野。
徐君神骨不埃尘,疏眉秀目方青春。
穷追屡束冦贼手,幽讨却作烟霞人。
当年远祖尝浮海,采药仙山竟何在。
君今复探山中奇,潭潭六室世未知。
呜呼安得此亭此洞在吾乡,庐岳自此増辉光。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。

qīng chén dú jūn bēi , rú dào xú tíng xià 。
líng jìng yóu piāo miǎo , xiān fēng yǐ xiāo sǎ 。
tíng suī rén wéi zhī , dòng shì tiān kāi zhě 。
huà gōng bù zì le , dài zǐ pì zhēn yě 。
xú jūn shén gǔ bù āi chén , shū méi xiù mù fāng qīng chūn 。
qióng zhuī lǚ shù kòu zéi shǒu , yōu tǎo què zuò yān xiá rén 。
dāng nián yuǎn zǔ cháng fú hǎi , cǎi yào xiān shān jìng hé zài 。
jūn jīn fù tàn shān zhōng qí , tán tán liù shì shì wèi zhī 。
wū hū ān dé cǐ tíng cǐ dòng zài wú xiāng , lú yuè zì cǐ zēng huī guāng 。

寄題徐亭

—— 孔武仲

清晨讀君碑,如到徐亭下。
靈境猶縹緲,仙風已瀟洒。
亭雖人爲之,洞是天開者。
化工不自了,待子闢蓁野。
徐君神骨不埃塵,疏眉秀目方青春。
窮追屢束冦賊手,幽討却作煙霞人。
當年遠祖嘗浮海,採藥仙山竟何在。
君今復探山中奇,潭潭六室世未知。
嗚呼安得此亭此洞在吾鄉,廬岳自此増輝光。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。

qīng chén dú jūn bēi , rú dào xú tíng xià 。
líng jìng yóu piāo miǎo , xiān fēng yǐ xiāo sǎ 。
tíng suī rén wéi zhī , dòng shì tiān kāi zhě 。
huà gōng bù zì le , dài zǐ pì zhēn yě 。
xú jūn shén gǔ bù āi chén , shū méi xiù mù fāng qīng chūn 。
qióng zhuī lǚ shù kòu zéi shǒu , yōu tǎo què zuò yān xiá rén 。
dāng nián yuǎn zǔ cháng fú hǎi , cǎi yào xiān shān jìng hé zài 。
jūn jīn fù tàn shān zhōng qí , tán tán liù shì shì wèi zhī 。
wū hū ān dé cǐ tíng cǐ dòng zài wú xiāng , lú yuè zì cǐ zēng huī guāng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
清晨读君碑,犹如置身于徐亭之下。灵境依然飘渺,仙风已然悠然飘逸。虽然亭台是人所建,但洞穴却是天生奇观。这化工之境无法自拔,我等只待着你来开辟蓁蓁茂盛的野外。

徐君的神骨不受尘埃侵染,他的疏眉秀目依旧青春焕发。曾多次奋力追捕冦贼的手,现在却幽谋与烟霞之间的仙人交谈。当年远祖曾涉海迷航,寻觅仙山草药,如今终究寻不到。而君如今再次探寻山中的奇迹,潭潭六室,这世间还未有人知晓。

啊!如何能够让这亭台洞穴出现在我家乡,让庐岳因此增添辉煌的光彩。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者孔武仲介绍:🔈

孔武仲(一○四一~一○九七),字常父(甫),临江新喻(今江西新余)人。仁宗嘉佑八年(一○六三)进士,调谷城主簿,选教授齐州,爲国子直讲。哲宗元佑初,历集贤校理,着作郎,国子司业。尝民族矛盾论恢复诗赋取地一下,攻击王安石经义。进起居郎兼侍讲迩英殿,除起居舍人,改中书舍人,直学士院。擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州,徙宣州。绍圣四年,坐元佑党夺耿,管勾洪州玉隆观、池州居住(《宋会要辑稿》职官六七之一六),卒,年五十七。与兄文仲、弟平仲并称“三孔”。黄庭坚有“二苏联璧,三孔分鼎”之誉。着有,诗书论语说》等百余卷,已佚。南宋王 查看更多>>

孔武仲的诗:

相关诗词:

寄题山阴徐氏林亭三首 小华阳亭 (jì tí shān yīn xú shì lín tíng sān shǒu xiǎo huá yáng tíng)

朝代:宋    作者: 谢翱

句越山中长木莲,华阳仙女此餐烟。
松花飘落无寻处,都在徐君剑树边。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。

题六和塔 (tí liù hé tǎ)

朝代:宋    作者: 徐侨

慈恩昔日寄题名,此作江头长短亭。
潮去潮来知几恨,酣歌渔父许谁听。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。

寄题徐季叔桂香亭 (jì tí xú jì shū guì xiāng tíng)

朝代:宋    作者: 孔武仲

淮县筑居好,桂亭牵兴长。
偶分岩下影,别有月中香。
潇洒欺松竹,严凝耐雪霜。
従君酌樽酒,岁晚玩幽芳。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。

抒情 咏物

致政杨图南佥判惠园亭石刻来索恶语寄题四首 湖山亭 其二 (zhì zhèng yáng tú nán qiān pàn huì yuán tíng shí kè lái suǒ è yǔ jì tí sì shǒu hú shān tíng qí èr)

朝代:宋    作者: 周必大

不向山林不背村,清江东畔邑东门。
雨余徐步看山罢,植杖沙边试水痕。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。

题徐穉湖亭 (tí xú zhì hú tíng)

朝代:唐    作者: 陈陶

伏龙山横洲渚地,人如白苹自生死。
洪崖成道二千年,唯有徐君播青史。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。

动物

寄题胡子升读易亭韵 (jì tí hú zǐ shēng dú yì tíng yùn)

朝代:宋    作者: 王柏

梅花亭外倚霜晴,读易亭中一老成。
亭在道旁还有意,几多行客想风声。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。

答徐玑 (dá xú jī)

朝代:宋    作者: 徐照

君有新诗题我石,我因吟赏每登亭。
塞门鴈到云边失,海口山来树里青。
几度寄书亲入郭,有谁载酒更过汀。
欲知生事全无长,买纸闲传相鹤经。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。

题清音亭 其三 (tí qīng yīn tíng qí sān)

朝代:宋    作者: 徐冲渊

泉声饱听玉琮琤,世路羊肠我倦行。
但得一觞仍一咏,不妨高枕寄浮生。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。

寄题徐虞卿醒心亭 (jì tí xú yú qīng xǐng xīn tíng)

朝代:宋    作者: 陈造

人间声利场,疾驰不知反。
营营计毫末,一益昧百损。
徐侯大雅士,探道自其本。
策勳虚明地,外累不待遣。
出能同光尘,归念寄萧散。
着亭得胜处,竹茂水清浅。
亭中眎亭外,畏涂尘眯眼。
翛然得此心,万化无余藴。
老我尚问津,人与室俱远。
向来卜邻计,欲舞叹袖短。
会当寻此盟,蔬饭同茗椀。
洒落无何游,共閲世沈湎。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。

泛沅湘闚九疑寄题江华杜□杳重建寒亭 (fàn yuán xiāng kuī jiǔ yí jì tí jiāng huá dù □ yǎo chóng jiàn hán tíng)

朝代:宋    作者: 徐铨孙

山水因人胜,穷搜喜得君。
石根瞿令字,亭背次山文。
湍激堪临渴,松阴可避曛。
相望余一舍,猛□杖□云。

平平仄平平,○仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平平平平,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄平仄。
平平平仄仄平平,○平仄仄平平平。
平平仄仄?仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平○平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平仄仄仄平平,平仄仄仄?平平。