jì tí jīng fù xuān táng
寄题经父萱堂 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 孔武仲 (kǒng wǔ zhòng)

萱堂有秋花,对客如劝侑。
人生本多事,更以百忧副。
愔愔横天壤,扰扰迷刻漏。
倾地救海涸,掲柱支山仆。
徒将一心淑,日与万虑鬭。
不如偷余闲,来此玩孤秀。
荧荧千明缸,照映相前後。
凝气粲如笑,泣露乱欲溜。
頽然寓远怀,可以消永昼。
吾兄儒林杰,器业包宇宙。
﨑岖从远宦,为国警边候。
飞沙蔽城隍,积雪冷襟袖。
颇思东南州,水竹两幽茂。
楼台压江涛,窻户排云岫。
翘瞻不可见,梦想劳头脰。
樊笼送飞鸿,槛井看腾狖。
暂凭时景佳,寛此腰围瘦。
吾侪所至乐,未厌夷居陋。
宾侣时可邀,从容醉方酭。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。

xuān táng yǒu qiū huā , duì kè rú quàn yòu 。
rén shēng běn duō shì , gèng yǐ bǎi yōu fù 。
yīn yīn héng tiān rǎng , rǎo rǎo mí kè lòu 。
qīng dì jiù hǎi hé , jiē zhù zhī shān pú 。
tú jiāng yī xīn shū , rì yǔ wàn lǜ dòu 。
bù rú tōu yú xián , lái cǐ wán gū xiù 。
yíng yíng qiān míng gāng , zhào yìng xiāng qián hòu 。
níng qì càn rú xiào , qì lù luàn yù liū 。
tuí rán yù yuǎn huái , kě yǐ xiāo yǒng zhòu 。
wú xiōng rú lín jié , qì yè bāo yǔ zhòu 。
﨑 qū cóng yuǎn huàn , wèi guó jǐng biān hòu 。
fēi shā bì chéng huáng , jī xuě lěng jīn xiù 。
pō sī dōng nán zhōu , shuǐ zhú liǎng yōu mào 。
lóu tái yā jiāng tāo , chuāng hù pái yún xiù 。
qiào zhān bù kě jiàn , mèng xiǎng láo tóu dòu 。
fán lóng sòng fēi hóng , kǎn jǐng kàn téng yòu 。
zàn píng shí jǐng jiā , kuān cǐ yāo wéi shòu 。
wú chái suǒ zhì lè , wèi yàn yí jū lòu 。
bīn lǚ shí kě yāo , cóng róng zuì fāng yòu 。

寄題經父萱堂

—— 孔武仲

萱堂有秋花,對客如勸侑。
人生本多事,更以百憂副。
愔愔橫天壤,擾擾迷刻漏。
傾地救海涸,掲柱支山仆。
徒將一心淑,日與萬慮鬭。
不如偷餘閒,來此玩孤秀。
熒熒千明缸,照映相前後。
凝氣粲如笑,泣露亂欲溜。
頽然寓遠懷,可以消永晝。
吾兄儒林傑,器業包宇宙。
﨑嶇從遠宦,爲國警邊候。
飛沙蔽城隍,積雪冷襟袖。
頗思東南州,水竹兩幽茂。
樓臺壓江濤,窻户排雲岫。
翹瞻不可見,夢想勞頭脰。
樊籠送飛鴻,檻井看騰狖。
暫憑時景佳,寛此腰圍瘦。
吾儕所至樂,未厭夷居陋。
賓侣時可邀,從容醉方酭。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。

xuān táng yǒu qiū huā , duì kè rú quàn yòu 。
rén shēng běn duō shì , gèng yǐ bǎi yōu fù 。
yīn yīn héng tiān rǎng , rǎo rǎo mí kè lòu 。
qīng dì jiù hǎi hé , jiē zhù zhī shān pú 。
tú jiāng yī xīn shū , rì yǔ wàn lǜ dòu 。
bù rú tōu yú xián , lái cǐ wán gū xiù 。
yíng yíng qiān míng gāng , zhào yìng xiāng qián hòu 。
níng qì càn rú xiào , qì lù luàn yù liū 。
tuí rán yù yuǎn huái , kě yǐ xiāo yǒng zhòu 。
wú xiōng rú lín jié , qì yè bāo yǔ zhòu 。
﨑 qū cóng yuǎn huàn , wèi guó jǐng biān hòu 。
fēi shā bì chéng huáng , jī xuě lěng jīn xiù 。
pō sī dōng nán zhōu , shuǐ zhú liǎng yōu mào 。
lóu tái yā jiāng tāo , chuāng hù pái yún xiù 。
qiào zhān bù kě jiàn , mèng xiǎng láo tóu dòu 。
fán lóng sòng fēi hóng , kǎn jǐng kàn téng yòu 。
zàn píng shí jǐng jiā , kuān cǐ yāo wéi shòu 。
wú chái suǒ zhì lè , wèi yàn yí jū lòu 。
bīn lǚ shí kě yāo , cóng róng zuì fāng yòu 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
萱堂里有秋花,对待客人如劝勉酒食一般。
人生本来多事,更是百忧纷至。
愔愔(心绪恬静)地横跨天地之间,扰扰(心绪烦乱)地迷失光阴。
倾尽国土救治干涸的海洋,高举柱子支撑山岭的倾覆。
徒将一颗善心,日夜与无尽的忧虑抗衡。
不如偷得些空闲时光,来此欣赏孤寂秀丽之景。
灯光闪闪,如千百盏明亮的灯缸,照耀着前后相继的时光。
凝聚气息明亮如笑容,泪水乱流欲止不住。
颓然寄托远思之情,可以消解白天的烦忧。
我兄长是儒林杰出之士,他的才能涵盖宇宙。
曾经踏着崎岖的道路辗转远行,在国家边疆履行警备职责。
飞沙遮挡着城隍神像,积雪冷冽衣袖。
颇思念东南的州郡,那里有葱茏茂盛的水竹。
楼台压低着江涛,窗户排列着云岫。
徒望却不可见,只能在梦中想象辛勤劳累的头脑。
樊笼中送别飞翔的雁雄,槛井边观望腾跃的狖猴。
暂时依靠时光美好,宽松的腰围显得瘦弱。
我们在这里获得的快乐,对于简朴的生活并不感到厌倦。
宾朋时常可以邀请,从容地醉饮无忧。


全诗表达了诗人的思考和感慨,描绘了人生的多事与忧虑,以及对自然景物和清逸生活的向往。诗人以自己兄长为楷模,寄托了对壮丽事业和深远思念的情感,同时展现了对简朴生活和闲适时光的欣赏与追求。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者孔武仲介绍:🔈

孔武仲(一○四一~一○九七),字常父(甫),临江新喻(今江西新余)人。仁宗嘉佑八年(一○六三)进士,调谷城主簿,选教授齐州,爲国子直讲。哲宗元佑初,历集贤校理,着作郎,国子司业。尝民族矛盾论恢复诗赋取地一下,攻击王安石经义。进起居郎兼侍讲迩英殿,除起居舍人,改中书舍人,直学士院。擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州,徙宣州。绍圣四年,坐元佑党夺耿,管勾洪州玉隆观、池州居住(《宋会要辑稿》职官六七之一六),卒,年五十七。与兄文仲、弟平仲并称“三孔”。黄庭坚有“二苏联璧,三孔分鼎”之誉。着有,诗书论语说》等百余卷,已佚。南宋王 查看更多>>

孔武仲的诗:

相关诗词:

题杨解元寿萱堂二首 其一 (tí yáng jiè yuán shòu xuān táng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 王炎

济济斑衣子,怡怡白发亲。
紫萱偏得地,玉树解留春。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。

游子 (yóu zǐ)

朝代:唐    作者: 孟郊

萱草生堂堦,游子行天涯。
慈亲倚堂门,不见萱草花。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。

山居七咏 瑞萱堂 (shān jū qī yǒng ruì xuān táng)

朝代:宋    作者: 方岳

携得春归通德门,等闲万木亦沾恩。
母桃未熟蓬莱浅,连夜吹开堂北萱。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。

喻叔奇迎侍赴桐川榜其堂曰戏彩书来求诗寄题一绝 (yù shū qí yíng shì fù tóng chuān bǎng qí táng yuē xì cǎi shū lái qiú shī jì tí yī jué)

朝代:宋    作者: 王十朋

桐州彩棒暂宣威,首辟萱堂上寿巵。
堂上慈顔笑还语,老莱文采媿吾儿。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。

题萱花 (tí xuān huā)

朝代:宋    作者: 石延年

移萱树之背,丹霞间金色。
我有忧民心,对君忘不得。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。

题杨解元寿萱堂二首 其二 (tí yáng jiè yuán shòu xuān táng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 王炎

冬夏勤温凊,晨昏洁膳羞。
堂中人不老,庭下草忘忧。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。

李坚甫净居杂题一十三首 北堂 (lǐ jiān fǔ jìng jū zá tí yī shí sān shǒu běi táng)

朝代:宋    作者: 文同

净居都葺了,余地盖斯堂。
不用栽萱草,无忧可得忘。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。

游子行 (yóu zǐ xíng)

朝代:唐    作者: 聂夷中

萱草生堂阶,游子行天涯。
慈亲倚门望,不见萱草花。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。

留题希深美桧亭 (liú tí xī shēn měi guì tíng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

幽深有佳趣,曾不减林泉。
衆绿经新雨,残红堕夕烟。
栽萱北堂近,梦草故池连。
乘月时来往,清歌思浩然。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。

题黄唐伯一经堂 (tí huáng táng bǎi yī jīng táng)

朝代:宋    作者: 杨万里

人言天地生仲尼,不知仲尼生两仪。
易中先自有太极,生天生地谁得知。
一经以後派为六,六经以前一经足。
学子要探天地心,诗书执礼皆可寻。
吾乡後身黄叔度,教子一经有佳处。
寄言韦家父子间,浪比籯金良汗顔。

平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄仄○仄。
仄○平平○,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄○平仄。
○仄仄○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
○○平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
平○仄平平,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,○平仄平仄。