jì tí hàn zhōng sān tíng
寄题汉中三亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘攽 (liú bān)

梁山屏西南,汉水相萦带。
古惟千骑居,今亦一都会。
守邦多伟人,按节森大旆。
治声我家贫,能事斯亭最。
苍峰上盘云,清川近泻濑。
隅分地俱胜,鼎构势争大。
扶危新栋梁,增旧加粉绘。
功成人不劳,事得文无害。
长涂拥行輈,高宴罗羽盖。
开筵揽锦绣,劝客喧竽籁。
陪游惭望回,请赋嗟自郐。
安得凌风翰,径厉褒斜外。

平平○平平,仄仄○平仄。
仄平平○平,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平仄。
○平仄平平,平平仄仄仄。
平○仄平○,仄仄仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
○平仄○平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,仄仄平平仄。

liáng shān píng xī nán , hàn shuǐ xiāng yíng dài 。
gǔ wéi qiān qí jū , jīn yì yī dōu huì 。
shǒu bāng duō wěi rén , àn jié sēn dà pèi 。
zhì shēng wǒ jiā pín , néng shì sī tíng zuì 。
cāng fēng shàng pán yún , qīng chuān jìn xiè lài 。
yú fēn dì jù shèng , dǐng gòu shì zhēng dà 。
fú wēi xīn dòng liáng , zēng jiù jiā fěn huì 。
gōng chéng rén bù láo , shì dé wén wú hài 。
cháng tú yōng xíng zhōu , gāo yàn luó yǔ gài 。
kāi yán lǎn jǐn xiù , quàn kè xuān yú lài 。
péi yóu cán wàng huí , qǐng fù jiē zì kuài 。
ān dé líng fēng hàn , jìng lì bāo xié wài 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
梁山屏风位于西南方向,汉水绕屏山而流。从古以来就有千骑在此居住,如今已发展成为一个繁荣的都会。守卫这个国家的英才辈出,军队整齐列阵,旗帜飘扬。

国家治理方面,我家贫瘠,但善于处理政务的是斯亭,他的才能是无人能比的。苍峰上笼罩着云雾,清澈的川流靠近泻濑地带。地理上的分隔使得每一方都有优势,争夺天下的势力变得激烈。新的栋梁崭露头角,为国家增添新力量,对旧有的事物进行加固和装饰。他们的功绩让人敬佩,而他们的事业对文明并无害处。

长涂河中,行驶着装饰华丽的车辆,高官显贵们盖着羽毛华丽的帽子举行盛大的宴会。筵席上摆满了锦绣和美味,劝酒的人奏着竽和笛。我在其中陪伴,感到羞愧难当,愿能自愧不如郐文王,乘风飞舞,文章高妙,远超褒斜之外的辞章。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘攽介绍:🔈

刘攽(一○二三~一○八九),字贡父,号公非,临江新喻(今江西新余)人。与兄敞同举仁宗庆历六年(一○四六)进士,历仕州县二十年始爲国子监直讲。神宗熙宁中判尚书考功、同知太常礼院。因考试开封举人时与同院官争执,爲御史所劾,又因致书王安石反对青苗法,贬泰州通判。迁知曹州,爲京东转运使,知兖、亳二州。吴居厚代京东转运使,奉行新法,追咎攽在职废弛,贬监衡州盐仓。哲宗即位,起居襄州,入爲秘书少监,以疾求知蔡州。在蔡数月,召拜中书舍人。元佑四年卒(《续资治通监长编》卷四二三),年六十七。刘攽精邃经学、史学,《宋史》本传称着书百卷(《宋史·艺文志》、《文献通考》作六十卷),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》所载,... 查看更多>>

刘攽的诗:

相关诗词:

寄题胡子升读易亭韵 (jì tí hú zǐ shēng dú yì tíng yùn)

朝代:宋    作者: 王柏

梅花亭外倚霜晴,读易亭中一老成。
亭在道旁还有意,几多行客想风声。

平平○平平,仄仄○平仄。
仄平平○平,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平仄。
○平仄平平,平平仄仄仄。
平○仄平○,仄仄仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
○平仄○平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,仄仄平平仄。

寄题翠蛟亭 (jì tí cuì jiāo tíng)

朝代:宋    作者: 丁黼

每到秋风忆翠蛟,三年此地小游遨。
如今着脚缁尘里,犹梦亭中閲怒涛。

平平○平平,仄仄○平仄。
仄平平○平,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平仄。
○平仄平平,平平仄仄仄。
平○仄平○,仄仄仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
○平仄○平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,仄仄平平仄。

寄汉上禅者 (jì hàn shàng chán zhě)

朝代:宋    作者: 张嵲

睡起题诗寄汉濵,几年音信断知闻。
何人为我持瓶去,满贮虚昙一饷君。

平平○平平,仄仄○平仄。
仄平平○平,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平仄。
○平仄平平,平平仄仄仄。
平○仄平○,仄仄仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
○平仄○平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,仄仄平平仄。

寄吴信叟 (jì wú xìn sǒu)

朝代:宋    作者: 郑刚中

闻说吴郎入汉中,扫除亭榭祝东风。
三年不与故人醉,留取数枝桃杏红。

平平○平平,仄仄○平仄。
仄平平○平,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平仄。
○平仄平平,平平仄仄仄。
平○仄平○,仄仄仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
○平仄○平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,仄仄平平仄。

戏题寄上汉中王三首 一 (xì tí jì shàng hàn zhōng wáng sān shǒu yī)

朝代:唐    作者: 杜甫

西汉亲王子,成都老客星。
百年双白鬓,一别五秋萤。
忍断桮中物,秪看座右铭。
不能随皂盖,自醉逐浮萍。

平平○平平,仄仄○平仄。
仄平平○平,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平仄。
○平仄平平,平平仄仄仄。
平○仄平○,仄仄仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
○平仄○平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,仄仄平平仄。

寄题赣江亭 (jì tí gàn jiāng tíng)

朝代:宋    作者: 范成大

二水之会新作亭,主人文章子墨卿。
我记斯亭且不朽,千载当与文俱鸣。
题榜谁欤汉使者,风流好事饰儒雅。
平生两君吾故人,安得系马亭阶下。
鼓旗西征上奔泷,所思不见心难降。
瞿塘纵有文鳞双,爱莫致之章贡江。

平平○平平,仄仄○平仄。
仄平平○平,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平仄。
○平仄平平,平平仄仄仄。
平○仄平○,仄仄仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
○平仄○平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,仄仄平平仄。

寄题山阴徐氏林亭三首 小华阳亭 (jì tí shān yīn xú shì lín tíng sān shǒu xiǎo huá yáng tíng)

朝代:宋    作者: 谢翱

句越山中长木莲,华阳仙女此餐烟。
松花飘落无寻处,都在徐君剑树边。

平平○平平,仄仄○平仄。
仄平平○平,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平仄。
○平仄平平,平平仄仄仄。
平○仄平○,仄仄仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
○平仄○平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,仄仄平平仄。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏 亦好亭 (jì tí yù shū qí guó bó láng zhōng yuán tíng èr shí liù yǒng yì hǎo tíng)

朝代:宋    作者: 杨万里

亦好园中亦好亭,两重好处两重贫。
客来莫道无供给,抹月批风当八珍。

平平○平平,仄仄○平仄。
仄平平○平,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平仄。
○平仄平平,平平仄仄仄。
平○仄平○,仄仄仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
○平仄○平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,仄仄平平仄。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏 野桥 (jì tí yù shū qí guó bó láng zhōng yuán tíng èr shí liù yǒng yě qiáo)

朝代:宋    作者: 杨万里

亦好亭兼弄月亭,磬湖不许两通行。
谁抛螮蝀湖光尾,便有先生拄杖声。

平平○平平,仄仄○平仄。
仄平平○平,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平仄。
○平仄平平,平平仄仄仄。
平○仄平○,仄仄仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
○平仄○平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,仄仄平平仄。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏 钓矶 (jì tí yù shū qí guó bó láng zhōng yuán tíng èr shí liù yǒng diào jī)

朝代:宋    作者: 杨万里

乌龙滩下白云堆,上有狂奴旧钓台。
一夕被君偷取去,至今犹带汉莓苔。

平平○平平,仄仄○平仄。
仄平平○平,平仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平仄。
○平仄平平,平平仄仄仄。
平○仄平○,仄仄仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
○平仄○平,平仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平仄仄。
平仄平平仄,仄仄平平仄。

动物