jì tí diào tái
寄题钓台 🔈
汉代高人曾钓此,至今山水有清辉。
多年祠像真还不,旧日台矶是也非。
尚想扁舟成独往,问他明月几时归。
双双鸥鹭应相识,飞落前滩更不飞。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
汉代的智者曾在这里垂钓,时至今日,山水依然流淌着清澈的光辉。多少年过去,祭祀的画像是否依然真实无误,往昔的码头和矶石却早已不再。我仍然愿意驾起扁舟,独自启程,只想问问那明亮的月光何时才会归来。成双成对的海鸥和鹭鸶应该也会相识,它们飞落在前滩,却再也不飞去了。
总结:
诗人表达了对古代智者的敬仰,以及对过去的美好回忆和现实的反差。他渴望独自踏上旅程,追寻明月,同时也触及了岁月变迁和生命的无常。通过描绘自然景象和鸟类,诗人反映了人与自然之间的共生与交互。
释元肇的诗:
相关诗词:
题钓台兰若 (tí diào tái lán ruò)
山僧不钓台下鱼,几年空寄台边坐。
有时手把乾松枝,沿江乞得沙上火。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
题钓台 (tí diào tái)
昔日狂奴向此来,爱垂芳饵上崔嵬。
乡人不识钓台意,空指山头是钓台。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
题钓台 (tí diào tái)
汉包六合网英豪,一个冥鸿惜羽毛。
世祖功臣三十二,云台何似钓台高。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
重题钓台 (chóng tí diào tái)
不向云台恋故袍,清风固自钓台高。
渭川八十年烟雨,岂是渔竿把不牢。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
题严陵钓台 (tí yán líng diào tái)
功名於道九牛毛,无怪先生抵死逃。
漠漠桐江千古後,云台何似钓台高。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
题钓台 (tí diào tái)
千古英风想子陵,钓台缘此几人登。
谁知避讳更严氏,滩与州名总误称。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
题钓台 (tí diào tái)
会心林木已成懽,登览还知天地宽。
莫讶钓台有真贋,一潭秋月照人寒。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
题钓台 (tí diào tái)
光武初从血战回,故人长短尚论材。
中霄若起唐虞兴,未必先生恋钓台。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
题钓台 其一 (tí diào tái qí yī)
钓台还是先生物,洛汭今非汉帝家。
过客不知兴废事,又驰车马入京华。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
题钓台 其一 (tí diào tái qí yī)
绿竹丛边系客船,钓台千古薄云天。
区区寇邓功如许,何以高风独凛然。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。