jì guò céng jū yīn fǎng liú mào shí xiù cái shì rì míng shū tóng chū hèn zhòng wēi bù zhì
既过曾居因访刘茂实秀才是日明叔同出恨仲威不至 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵蕃 (zhào fān)

官身肯听俗,人事直强亲。
开窗对修竹,笔墨得具陈。
俗子有时来,挥去防怒嗔。
相看久不厌,陈子清且真。
昨宵一雨余,村村农事新。
我亦思驾言,出门免冲尘。
是邦亦有园,以鸟视其人。
宁从穷巷居,鷄犬喧四邻。
刘君方授徒,曾君说人伦。
室屋不寻丈,猗猗几长身。
未嫌酒杯薄,政爱茗椀醇。
曾君索我诗,出语愧逡巡。
烦君隶书题,笔意堪嗣秦。
春游有如此,省费能全神。
但恨子胡子,招要不能频。

平平仄○仄,平仄仄平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平仄○仄平。
○○仄仄仄,平仄平○平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄仄○平。
平○平仄平,平仄平仄平。
平平平仄平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。

guān shēn kěn tīng sú , rén shì zhí qiáng qīn 。
kāi chuāng duì xiū zhú , bǐ mò dé jù chén 。
sú zǐ yǒu shí lái , huī qù fáng nù chēn 。
xiāng kàn jiǔ bù yàn , chén zǐ qīng qiě zhēn 。
zuó xiāo yī yǔ yú , cūn cūn nóng shì xīn 。
wǒ yì sī jià yán , chū mén miǎn chōng chén 。
shì bāng yì yǒu yuán , yǐ niǎo shì qí rén 。
níng cóng qióng xiàng jū , jī quǎn xuān sì lín 。
liú jūn fāng shòu tú , céng jūn shuō rén lún 。
shì wū bù xún zhàng , yī yī jǐ cháng shēn 。
wèi xián jiǔ bēi báo , zhèng ài míng wǎn chún 。
céng jūn suǒ wǒ shī , chū yǔ kuì qūn xún 。
fán jūn lì shū tí , bǐ yì kān sì qín 。
chūn yóu yǒu rú cǐ , shěng fèi néng quán shén 。
dàn hèn zǐ hú zǐ , zhāo yào bù néng pín 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

官职虽然愿意听取百姓的意见,但对于政务办理仍坚持直接强硬的态度。
在自己的房间里开窗对着修竹,整理着笔墨并摆出陈设。
常有普通的人来拜访,我挥去内心的怒嗔,不让它影响心情。
彼此相互欣赏,与陈子友谊深厚且真挚。
昨夜经过一场雨,每个村庄农活都显得新鲜。
我也希望能随口驾驭言语,离开家门时不受尘埃干扰。
就像那个国家有一个园子,用鸟儿来观察他们的人民。
宁愿住在偏僻的巷子里,不愿受到鸡犬喧闹的干扰。
刘君现在开始教授学生,而曾君则专注于论述人伦。
屋内的房间没有去寻找有多少尺,只顾着准备并整理自己的身心。
并不介意酒杯的浅薄,政务上更偏爱淡茶的醇香。
曾君向我索要写的诗,我说话时感到有些愧疚和犹豫。
请麻烦君子为我题写隶书,笔意可传承自古秦风。
在春天的郊游中,如此省钱却能全心全意投入其中。
只是可惜陪伴子胡子的时候不能频繁,总是受到招募的限制。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵蕃介绍:🔈

赵蕃(一一四三~一二二九),字昌父,号章泉,原籍郑州,南渡後侨居信州玉山(今属江西)。早岁从刘清之学,以曾祖阳致仕恩补州文学,调浮梁尉、连江主簿,皆不赴。爲太和主簿,调辰州司理参军,因与知州争狱罢。时清之知衡州,求爲监安仁赡军酒库以卒业,至衡而清之罢,遂从之归。後奉祠家居三十三年。年五十犹问学于朱熹。理宗绍定二年,以直秘阁致仕,同年卒,年八十七。谥文节。蕃诗宗黄庭坚,与韩淲(涧泉)有二泉先生之称。着作已佚,清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《乾道稿》二卷、《淳熙稿》二十卷、《章泉稿》五卷(其中诗四卷)。事见《漫塘文集》卷三二,《章泉赵先生墓表》,《宋史》卷四四五有传。 赵蕃诗,以影印文渊阁《四库全书... 查看更多>>

赵蕃的诗:

赵蕃的词:

相关诗词:

大丞相益国周公访予於碧瑶洞天刘敏叔写以为图求予书其後 (dà chéng xiàng yì guó zhōu gōng fǎng yǔ wū bì yáo dòng tiān liú mǐn shū xiě yǐ wéi tú qiú yǔ shū qí hòu)

朝代:宋    作者: 杨万里

平叔曾过魏秀才,何如老子致元台。
苍松翠竹青苔迳,也不传呼宰相来。

平平仄○仄,平仄仄平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平仄○仄平。
○○仄仄仄,平仄平○平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄仄○平。
平○平仄平,平仄平仄平。
平平平仄平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。

过东阳诸人饯别独刘叔明不至 (guò dōng yáng zhū rén jiàn bié dú liú shū míng bù zhì)

朝代:宋    作者: 林季仲

松竹森森灏气生,一帘疏雨故人情。
扁舟还载离愁去,不见西城刘叔明。

平平仄○仄,平仄仄平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平仄○仄平。
○○仄仄仄,平仄平○平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄仄○平。
平○平仄平,平仄平仄平。
平平平仄平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。

同才仲入山有怀奇仲 (tóng cái zhòng rù shān yǒu huái qí zhòng)

朝代:宋    作者: 刘子翬

客至那容懒,牵筇入翠萝。
山光知雨过,野色见秋多。
妙语时相夺,微吟只自哦。
吹埙来独晚,此日恨如何。

平平仄○仄,平仄仄平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平仄○仄平。
○○仄仄仄,平仄平○平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄仄○平。
平○平仄平,平仄平仄平。
平平平仄平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。

潘茂和才叔远访雨後饯别 其一 (pān mào hé cái shū yuǎn fǎng yǔ hòu jiàn bié qí yī)

朝代:宋    作者: 许及之

连璧远相访,断金情有加。
不因鱼抚铗,自是客思家。
好雨知人意,深杯艳烛花。
今宵真语别,孤屿在天涯。

平平仄○仄,平仄仄平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平仄○仄平。
○○仄仄仄,平仄平○平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄仄○平。
平○平仄平,平仄平仄平。
平平平仄平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。

刘茂实赴省袖澹庵旧赠见过索送行诗用韵 (liú mào shí fù shěng xiù dàn ān jiù zèng jiàn guò suǒ sòng xíng shī yòng yùn)

朝代:宋    作者: 赵蕃

蚤日已俊茂,高交仍老成。
贯通虽七略,陶冶异长城。
圣世患才少,忠言繇主明。
平生捩眼看,得隽每知名。

平平仄○仄,平仄仄平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平仄○仄平。
○○仄仄仄,平仄平○平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄仄○平。
平○平仄平,平仄平仄平。
平平平仄平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。

偶得扫竹因培竹五字会仲威见过留与明叔同饭用此语成诗 (ǒu dé sǎo zhú yīn péi zhú wǔ zì huì zhòng wēi jiàn guò liú yǔ míng shū tóng fàn yòng cǐ yǔ chéng shī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

扫竹因培竹,畏人非避人。
跫然闻响屐,莞尔正欹巾。
坐子竟日久,饭吾三韭贫。
能来不嫌屡,梅底要深巡。

平平仄○仄,平仄仄平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平仄○仄平。
○○仄仄仄,平仄平○平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄仄○平。
平○平仄平,平仄平仄平。
平平平仄平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。

政和甲午孟冬休後一日苏过叔党彦明自开化甘泉至明仙时念老禅师复出世矣因题诗壁间 (zhèng hé jiǎ wǔ mèng dōng xiū hòu yī rì sū guò shū dǎng yàn míng zì kāi huà gān quán zhì míng xiān shí niàn lǎo chán shī fù chū shì yǐ yīn tí shī bì jiān)

朝代:宋    作者: 苏过

暂抛尘土扣云扉,山色空蒙翠湿衣。
涧水松风俱有恨,道人瓶钵几时归。

平平仄○仄,平仄仄平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平仄○仄平。
○○仄仄仄,平仄平○平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄仄○平。
平○平仄平,平仄平仄平。
平平平仄平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。

同刘秀才宿见赠 (tóng liú xiù cái sù jiàn zèng)

朝代:唐    作者: 无可

浮云流水心,只是爱山林。
共恨多年别,相逢一夜吟。
既能持苦节,勿谓少知音。
忆就西池宿,月圆松竹深。

平平仄○仄,平仄仄平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平仄○仄平。
○○仄仄仄,平仄平○平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄仄○平。
平○平仄平,平仄平仄平。
平平平仄平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。

陈秀才扩因旬休不至以诗呼之 (chén xiù cái kuò yīn xún xiū bù zhì yǐ shī hū zhī)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

寂寂碧窗下,业同诗酒欢。
暌违才一日,恨怅已千端。
无忽离羣异,须矜会友难。
相望正展转,行矣莫盘桓。

平平仄○仄,平仄仄平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平仄○仄平。
○○仄仄仄,平仄平○平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄仄○平。
平○平仄平,平仄平仄平。
平平平仄平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。

中春二十四日集仰止书室德茂仰止何彦亨彦发邓叔度与仆凡六人至夜格夫自外归就邀同饮仰之是日对棋屡败德茂任直时出骂坐语叔厚谓子可以诗纪事否翌日戏成长句 (zhōng chūn èr shí sì rì jí yǎng zhǐ shū shì dé mào yǎng zhǐ hé yàn hēng yàn fā dèng shū dù yǔ pú fán liù rén zhì yè gé fū zì wài guī jiù yāo tóng yǐn yǎng zhī shì rì duì qí lǚ bài dé mào rèn zhí shí chū mà zuò yǔ shū hòu wèi zǐ kě yǐ shī jì shì fǒu yì rì xì chéng zhǎng jù)

朝代:宋    作者: 王洋

朱何王邓偶婆娑,晚唤寒甥共笑歌。
烦恼少因知事少,吃拳多为打人多。
竹间豪逸多酣畅,斗下文章竞拂摩。
好是花时省风雨,劝人沈醉是天和。

平平仄○仄,平仄仄平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平仄○仄平。
○○仄仄仄,平仄平○平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄仄○平。
平○平仄平,平仄平仄平。
平平平仄平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。