huáng gān jì lǐ xiàn fǔ
黄甘寄李献甫 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 冯山 (féng shān)

果山多果遍林丘,惟有黄甘格最优。
繁结几经秋雨熟,完滋宜带晚霜收。
霞余点缀青林远,星散玲珑绿叶稠。
秀色盈衢争委市,穠香浮水半通舟。
金苞烂漫差三等,乳蒂龙钟占上游。
一宴尝珍皆绝品,万钱要价或轻酬。
盘筵皎洁如圆盖,梨栗粗凡似赘疣。
藴藉佳宾忻共赏,芬芳醇酎雅相投。
殷勤食指尝先动,顾盼馋涎已自流。
花瓣琼瑶纷落爪,云腴冰雪冷侵喉。
蒲萄锁碎终非匹,荔子肥甘仅可俦。
但效儿童贪磊落,不知牙齿怯飕飀。
力蠲消渴多年病,清酿骚吟一腹秋。
属餍且行犹掌上,闷余虽卧亦床头。
肤轻渐密衣犹重,种好悬囊子尚留。
憔悴瀼西三寸小,酸寒东望一枚休。
柽均奴仆知郎贵,橘类砆砥比玉羞。
美实旧嗟遗贡禹,嘉名今愧下温州。
多栽厚利羸栀茜,一熟经时汗马牛。
晚岁幸为安汉守,眼明重到洞庭游。
已将滋味千时好,宁免苞苴徇世求。
大嚼有谁能快意,素餐无事却成忧。
徐陵奬识诗辞古,胡济矜夸赋笔遒。
愿得新篇聊假借,庶几声望出遐陬。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。

guǒ shān duō guǒ biàn lín qiū , wéi yǒu huáng gān gé zuì yōu 。
fán jié jǐ jīng qiū yǔ shú , wán zī yí dài wǎn shuāng shōu 。
xiá yú diǎn zhuì qīng lín yuǎn , xīng sàn líng lóng lǜ yè chóu 。
xiù sè yíng qú zhēng wěi shì , nóng xiāng fú shuǐ bàn tōng zhōu 。
jīn bāo làn màn chà sān děng , rǔ dì lóng zhōng zhàn shàng yóu 。
yī yàn cháng zhēn jiē jué pǐn , wàn qián yào jià huò qīng chóu 。
pán yán jiǎo jié rú yuán gài , lí lì cū fán sì zhuì yóu 。
yùn jiè jiā bīn xīn gòng shǎng , fēn fāng chún zhòu yǎ xiāng tóu 。
yīn qín shí zhǐ cháng xiān dòng , gù pàn chán xián yǐ zì liú 。
huā bàn qióng yáo fēn luò zhuǎ , yún yú bīng xuě lěng qīn hóu 。
pú táo suǒ suì zhōng fēi pǐ , lì zǐ féi gān jǐn kě chóu 。
dàn xiào ér tóng tān lěi luò , bù zhī yá chǐ qiè sōu liú 。
lì juān xiāo kě duō nián bìng , qīng niàng sāo yín yī fù qiū 。
shǔ yàn qiě xíng yóu zhǎng shàng , mēn yú suī wò yì chuáng tóu 。
fū qīng jiàn mì yī yóu chóng , zhǒng hǎo xuán náng zǐ shàng liú 。
qiáo cuì ráng xī sān cùn xiǎo , suān hán dōng wàng yī méi xiū 。
chēng jūn nú pú zhī láng guì , jú lèi fū dǐ bǐ yù xiū 。
měi shí jiù jiē yí gòng yǔ , jiā míng jīn kuì xià wēn zhōu 。
duō zāi hòu lì léi zhī qiàn , yī shú jīng shí hàn mǎ niú 。
wǎn suì xìng wèi ān hàn shǒu , yǎn míng chóng dào dòng tíng yóu 。
yǐ jiāng zī wèi qiān shí hǎo , níng miǎn bāo jū xùn shì qiú 。
dà jiáo yǒu shuí néng kuài yì , sù cān wú shì què chéng yōu 。
xú líng jiǎng shí shī cí gǔ , hú jì jīn kuā fù bǐ qiú 。
yuàn dé xīn piān liáo jiǎ jiè , shù jī shēng wàng chū xiá zōu 。

动物

黄甘寄李獻甫

—— 馮山

果山多果遍林丘,惟有黄甘格最優。
繁結幾經秋雨熟,完滋宜带晚霜收。
霞餘點綴青林遠,星散玲瓏綠葉稠。
秀色盈衢爭委市,穠香浮水半通舟。
金苞爛漫差三等,乳蒂龍鐘占上游。
一宴嘗珍皆絕品,萬錢要價或輕酬。
盤筵皎潔如圓蓋,梨栗粗凡似贅疣。
藴藉佳賓忻共賞,芬芳醇酎雅相投。
殷勤食指嘗先動,顧盼饞涎已自流。
花瓣瓊瑤紛落爪,雲腴冰雪冷侵喉。
蒲萄鎖碎終非匹,荔子肥甘僅可儔。
但效兒童貪磊落,不知牙齒怯颼飀。
力蠲消渴多年病,清釀騷吟一腹秋。
屬饜且行猶掌上,悶餘雖卧亦床頭。
膚輕漸密衣猶重,種好懸囊子尚留。
憔悴瀼西三寸小,酸寒東望一枚休。
檉均奴僕知郎貴,橘類砆砥比玉羞。
美實舊嗟遺貢禹,嘉名今愧下温州。
多栽厚利羸梔茜,一熟經時汗馬牛。
晚歲幸爲安漢守,眼明重到洞庭遊。
已將滋味千時好,寧免苞苴徇世求。
大嚼有誰能快意,素餐無事却成憂。
徐陵奬識詩辭古,胡濟矜誇賦筆遒。
願得新篇聊假借,庶幾聲望出遐陬。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。

guǒ shān duō guǒ biàn lín qiū , wéi yǒu huáng gān gé zuì yōu 。
fán jié jǐ jīng qiū yǔ shú , wán zī yí dài wǎn shuāng shōu 。
xiá yú diǎn zhuì qīng lín yuǎn , xīng sàn líng lóng lǜ yè chóu 。
xiù sè yíng qú zhēng wěi shì , nóng xiāng fú shuǐ bàn tōng zhōu 。
jīn bāo làn màn chà sān děng , rǔ dì lóng zhōng zhàn shàng yóu 。
yī yàn cháng zhēn jiē jué pǐn , wàn qián yào jià huò qīng chóu 。
pán yán jiǎo jié rú yuán gài , lí lì cū fán sì zhuì yóu 。
yùn jiè jiā bīn xīn gòng shǎng , fēn fāng chún zhòu yǎ xiāng tóu 。
yīn qín shí zhǐ cháng xiān dòng , gù pàn chán xián yǐ zì liú 。
huā bàn qióng yáo fēn luò zhuǎ , yún yú bīng xuě lěng qīn hóu 。
pú táo suǒ suì zhōng fēi pǐ , lì zǐ féi gān jǐn kě chóu 。
dàn xiào ér tóng tān lěi luò , bù zhī yá chǐ qiè sōu liú 。
lì juān xiāo kě duō nián bìng , qīng niàng sāo yín yī fù qiū 。
shǔ yàn qiě xíng yóu zhǎng shàng , mēn yú suī wò yì chuáng tóu 。
fū qīng jiàn mì yī yóu chóng , zhǒng hǎo xuán náng zǐ shàng liú 。
qiáo cuì ráng xī sān cùn xiǎo , suān hán dōng wàng yī méi xiū 。
chēng jūn nú pú zhī láng guì , jú lèi fū dǐ bǐ yù xiū 。
měi shí jiù jiē yí gòng yǔ , jiā míng jīn kuì xià wēn zhōu 。
duō zāi hòu lì léi zhī qiàn , yī shú jīng shí hàn mǎ niú 。
wǎn suì xìng wèi ān hàn shǒu , yǎn míng chóng dào dòng tíng yóu 。
yǐ jiāng zī wèi qiān shí hǎo , níng miǎn bāo jū xùn shì qiú 。
dà jiáo yǒu shuí néng kuài yì , sù cān wú shì què chéng yōu 。
xú líng jiǎng shí shī cí gǔ , hú jì jīn kuā fù bǐ qiú 。
yuàn dé xīn piān liáo jiǎ jiè , shù jī shēng wàng chū xiá zōu 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
果山上到处都是果树和丘陵,但只有黄甘格的果实最为优美。果实经历了几次秋雨的浇灌,完美地成熟着,滋味丰富,适宜在晚霜收获。霞光点缀在青色的树林上,星星散布在绿叶稠密的枝头。美丽的景色使得街道上充满了人们争相摆摊售卖水果的场面,浓郁的果香弥漫水面,几乎有船只停靠其中。

金苞繁花盛开,品质有三种不同等级,而乳蒂却如龙钟,占据了上游地位。一场宴会上所品尝的珍馐都是绝品之物,一份份的价格或高或低,但都值得细细品尝。盘筵洁白如同圆盖,梨和栗虽然略显粗糙,但却也像是精美的饰物。美味的食品使得宾客们愉悦地共同欣赏着,芬芳的酒香使得氛围更加雅致。大家互相殷勤,争相品尝,一顾一盼间,馋涎已自流。

花瓣如琼瑶一般纷纷飘落,云雾犹如冰雪般冷入人的喉咙。葡萄的果粒锁碎,绝非普通品种可比,而荔枝子又肥甘无比,也只能勉强与之相比。但只有效仿孩童一样贪婪地嚼食,却不知道牙齿怕寒冷的刺骨风。

多年的病痛被力蠲消解,清酿美酒和吟咏的诗句填满了心中的秋意。满足之余,仍然手不释卷地阅读书籍,而即使闷在房间中,也像床头上的那盏灯火一样明亮。肌肤虽然逐渐细腻,但穿着的衣物却愈发沉重,装着好处的囊子却仍然悬挂在身边。

瀼西三寸小的体型已变得憔悴,眼前东望,一枚莓果却仍然停留在那里,不愿离去。奴仆们都知道主人的贵重,而橘子却自惭形秽,不敢和美玉相提并论。美味的果实曾是古代贡品,而今日自己的名誉却比不上温州的果树。

多种果树栽培,利润丰厚,但只有羸弱的栀子和茜草在一熟之后,才能收获汗水流淌的马牛劳作。

晚年幸运地成为了安汉守,在视力依然清晰的情况下,重游洞庭湖的美景。虽然品味过许多美味,但还是不愿意盲目追求短暂的享受,宁愿保持清淡。文人徐陵擅长诗词和古文,而胡济则以其自负的才华自夸赋笔非凡。希望能得到新的文学篇章,也许可以藉此蹿出声望的泥泞。



总结:

这段古文描写了果山的美景和丰收季节,其中黄甘格的果实被赞誉为最优美的品种。宴会上的美食琳琅满目,人们争相品尝,气氛愉悦。诗文中充满了对自然美景和美食的赞美,同时也反映了作者对清淡简朴生活的向往,以及对文学和声望的追求。整篇古文充满了浓郁的田园诗意和品味人生的哲理。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者冯山介绍:🔈

冯山(?~一○九四),字允南,初名献能,安岳(今属四川)人。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士(《两宋名贤小集》卷七五《安岳吟稿》序)。神宗熙宁中爲秘书丞、通判梓州。九年(一○七六),邓绾荐爲台官,不就(《续资治通监长编》卷二七三)。哲宗元佑间,范祖禹荐于朝。绍圣元年卒(《安岳集》刘光祖序),官终祠部郎中,追赠太师。有文集三十卷,今存诗十二卷。事见《宋史》卷三七一《冯澥传》。 冯山诗,以影印文渊阁《四库全书·安岳集》爲底本,校以一九一五年南城李氏宜秋馆刊《宋人集》乙编《冯安岳集》(简称宜秋馆本)、清汪文柏跋清钞本《安岳冯公太师文集》(简称清钞本,藏北京图书馆)及《四库全书·两宋名贤小集·安岳吟稿》(... 查看更多>>

冯山的诗:

相关诗词:

甘园 (gān yuán)

朝代:唐    作者: 杜甫

春日清江岸,千甘二顷园。
青云羞叶密,白雪避花繁。
结子随边使,开筒近至尊。
後於桃李熟,终得献金门。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。

寄献仆射相公 其二 (jì xiàn pú shè xiàng gong qí èr)

朝代:宋    作者: 王禹偁

圣君宵旰念生民,重命甘盘秉国钧。
引马但传三刻漏,喘牛休问四时春。
羹和旧鼎黄金铉,雪压新堤白玉尘。
应念前年献诗客,谪官无俸不胜贫。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。

二十五日次韵昌甫别後所寄 其二 (èr shí wǔ rì cì yùn chāng fǔ bié hòu suǒ jì qí èr)

朝代:宋    作者: 韩淲

山净泉甘草树香,书楹茶具酒壶觞。
故家南渡衣冠少,前辈中原文献长。
朝野从先终较别,衰荣到底未须忙。
高风且作闲言会,时寄连篇复断章。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。

寄黄吉甫 (jì huáng jí fǔ)

朝代:宋    作者: 王安石

学兼文武在吾曹,别後应看虎豹韬。
欲问庙堂谁镇抚,尚传边塞敢惊骚。
旌旗急引飞黄下,烽火遥连太白高。
闻说荆人亦憔悴,家家还愿献春醪。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。

谢李献甫寄凤茶 (xiè lǐ xiàn fǔ jì fèng chá)

朝代:宋    作者: 冯山

双凤婆娑绿玉团,初纲犹怯禁中寒。
贵从侍从时宣赐,传到西南作宝看。
旋碾合留清浩气,亲题何事寄麤官。
感公珍惠宁须试,一嗅烦怀已自寛。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。

送李正字之蜀 (sòng lǐ zhèng zì zhī shǔ)

朝代:唐    作者: 武元衡

已献甘泉赋,仍登片玉科。
汉官新组绶,蜀国旧烟萝。
劒壁秋云断,巴江夜月多。
无穷别离思,遥寄竹枝歌。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。

逢庄纳因赠 (féng zhuāng nà yīn zèng)

朝代:唐    作者: 皇甫冉

世故还相见,天涯共向东。
春归江海上,人老别离中。
郡吏名何晚,沙鸥道自同。
甘泉须早献,且莫叹飘蓬。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。

献花铺唐相李德裕谪海南道此有山女献花因以名之次壁间韵 (xiàn huā pù táng xiāng lǐ dé yù zhé hǎi nán dào cǐ yǒu shān nǚ xiàn huā yīn yǐ míng zhī cì bì jiān yùn)

朝代:宋    作者: 李纲

我亦乘桴向海涯,无人复献雨中花。
却愁春梦归吴越,茗饮浓斟薄荷芽。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。

送黄同年京甫必昌赴广西提干二首 其一 (sòng huáng tóng nián jīng fǔ bì chāng fù guǎng xī tí gàn èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 王迈

黄甫才名二十年,蹉跎正坐不能圆。
四书锐欲潜心圣,八品甘为从事贤。
东道樽前需客久,南轩印子待人传。
丈夫不必求知己,具眼分明有老天。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。

寄李献甫运使 (jì lǐ xiàn fǔ yùn shǐ)

朝代:宋    作者: 冯山

江淮勳绩已优殊,重使西南出帝俞。
被泽民谣千里远,望风边事十分无。
文书顷刻随谈笑,骚雅雍容命仆奴。
旦暮即闻严召速,扶摇三省上鹏图。

仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平平仄仄,仄○仄仄仄○平。
平平仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄○○○仄仄,仄平平仄仄平平。
平○仄仄○○○,仄仄平平仄仄○。
平仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄○平。
仄○平仄平平仄,平仄平○仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄平仄仄平平。