hú téng ér
胡腾儿 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李端 (lǐ duān)

胡腾身是凉州儿,肌肤如玉鼻如锥。
桐布轻衫前後卷,葡萄长带一边垂。
帐前跪作本音语,拾襟搅袖为君舞。
安西旧牧收泪看,洛下词人抄曲与。
扬眉动目踏花毡,红汗交流珠帽偏。
醉却东倾又西倒,双靴柔弱满灯前。
环行急蹴皆应节,反手叉腰如却月。
丝桐忽奏一曲终,呜呜画角城头发。
胡腾儿,胡腾儿,故乡路断知不知。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。

hú téng shēn shì liáng zhōu ér , jī fū rú yù bí rú zhuī 。
tóng bù qīng shān qián hòu juàn , pú táo cháng dài yī biān chuí 。
zhàng qián guì zuò běn yīn yǔ , shí jīn jiǎo xiù wèi jūn wǔ 。
ān xī jiù mù shōu lèi kàn , luò xià cí rén chāo qū yǔ 。
yáng méi dòng mù tà huā zhān , hóng hàn jiāo liú zhū mào piān 。
zuì què dōng qīng yòu xī dǎo , shuāng xuē róu ruò mǎn dēng qián 。
huán xíng jí cù jiē yìng jié , fǎn shǒu chā yāo rú què yuè 。
sī tóng hū zòu yī qǔ zhōng , wū wū huà jiǎo chéng tóu fa 。
hú téng ér , hú téng ér , gù xiāng lù duàn zhī bù zhī 。

胡騰兒

—— 李端

胡騰身是涼州兒,肌膚如玉鼻如錐。
桐布輕衫前後卷,葡萄長帶一邊垂。
帳前跪作本音語,拾襟攪袖爲君舞。
安西舊牧收淚看,洛下詞人抄曲與。
揚眉動目踏花氈,紅汗交流珠帽偏。
醉却東傾又西倒,雙靴柔弱滿燈前。
環行急蹴皆應節,反手叉腰如却月。
絲桐忽奏一曲終,嗚嗚畫角城頭發。
胡騰兒,胡騰兒,故鄉路斷知不知。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。

hú téng shēn shì liáng zhōu ér , jī fū rú yù bí rú zhuī 。
tóng bù qīng shān qián hòu juàn , pú táo cháng dài yī biān chuí 。
zhàng qián guì zuò běn yīn yǔ , shí jīn jiǎo xiù wèi jūn wǔ 。
ān xī jiù mù shōu lèi kàn , luò xià cí rén chāo qū yǔ 。
yáng méi dòng mù tà huā zhān , hóng hàn jiāo liú zhū mào piān 。
zuì què dōng qīng yòu xī dǎo , shuāng xuē róu ruò mǎn dēng qián 。
huán xíng jí cù jiē yìng jié , fǎn shǒu chā yāo rú què yuè 。
sī tóng hū zòu yī qǔ zhōng , wū wū huà jiǎo chéng tóu fa 。
hú téng ér , hú téng ér , gù xiāng lù duàn zhī bù zhī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
胡腾出生在凉州,他的肌肤如同白玉,鼻子尖如锥子。

他穿着一件轻薄的桐布衫,前后都卷起来,腰间挂着一条长长的葡萄带子,一边垂着。

他跪在帐前,用自己的声音与你交流,拾起衣襟,摆动袖子为你翩翩起舞。

凉州的旧牧人收拾泪水看着他,洛阳的词人也跟着抄写他的曲子。

他挺起胸膛,眼神有力地踩着花毡,红色的汗水交织成珠帽上的斑斓图案。

他喝得醉醺醺,东倒西歪,双靴软软地满地踢动,站在灯前。

环行急速地跳着舞,每一个动作都很有节奏感,反手叉腰,仿佛是月亮的弯弯。

丝桐琴声忽然奏响,一曲终了,呜呜的画角在城头响起。

胡腾啊,胡腾啊,你可知道故乡的路已经断了吗?

全诗写的是胡腾这个人物的形象和才艺,他的出身、服饰、舞姿,引起了凉州旧牧人和洛阳词人的共鸣与欣赏。然而,诗末也暗示了胡腾可能已经离开故乡,故乡的路已经断绝,使人感叹他的离别和漂泊。整体描写生动,音节押韵工整,情感真挚,是一首优美的古文诗篇。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李端介绍:🔈

李端,字正已,赵郡人,大历五年进士。与卢纶、吉中孚、韩翃、钱起、司空曙、苗发、崔峒、耿湋、夏侯审唱和,号大历十才子。尝客驸马郭暧第,赋诗冠其坐客。初授校书郎,後移疾江南,官杭州司马卒。集三卷,今编诗三卷。 查看更多>>

李端的诗:

相关诗词:

王中丞宅夜观舞胡腾 (wáng zhōng chéng zhái yè guān wǔ hú téng)

朝代:唐    作者: 刘言史

石国胡儿人见少,蹲舞尊前急如鸟。
织成蕃帽虚顶尖,细氎胡衫双袖小。
手中抛下蒲萄盏,西顾忽思乡路远。
跳身转毂宝带鸣,弄脚缤纷锦靴软。
四座无言皆瞪目,横笛琵琶徧头促。
乱腾新毯雪朱毛,傍拂轻花下红烛。
酒阑舞罢丝管绝,木槿花西见残月。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。

小憩栟楮 (xiǎo qì bīng chǔ)

朝代:宋    作者: 杨万里

笋舆放下倦腾腾,睡倚胡床撼不应。
榉柳细花吹面落,误挥团扇扑飞蝇。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。

腾腾 (téng téng)

朝代:唐    作者: 韩偓

八年流落醉腾腾,点检行藏喜不胜。
乌帽素餐兼施药,前生多恐是医僧。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。

五忠咏 都统王公 (wǔ zhōng yǒng dōu tǒng wáng gōng)

朝代:宋    作者: 郑思肖

健儿三百陷胡尘,匹马孤腾勇过人。
至死执刀唯駡贼,自言不作两朝臣。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。

歌 二 (gē èr)

朝代:唐    作者: 契此

腾腾自在无所为,闲闲究竟出家儿。
若睹目前真大道,不见纤毫也大奇。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。

(jù)

朝代:唐    作者: 胡元龟

翻身腾白浪,探爪擢明珠。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。

胡笳十八拍 第十四拍 (hú jiā shí bā pāi dì shí sì pāi)

朝代:宋    作者: 李纲

大麦乾枯小麦黄,问谁腰镰胡与羌。
汉家战士三十万,此岂有意仍腾骧。
安得突骑只五千,长驱东胡胡走藏。
近静潼关扫蝼蚁,为留猛士守未央。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。

种胡麻 (zhòng hú má)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

悲哀易衰老,鬓忽见二毛。
苟生亦何乐,慈母年且高。
勉力向药物,曲畦聊自薅。
胡麻养气血,种以督儿曹。
傍枝延扶疎,修筴繁橐韬。
霜前未坚好,霜後可炮熬。
诚非腾云术,顾此实以劳。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。

九禽言 其二 (jiǔ qín yán qí èr)

朝代:宋    作者: 薛季宣

婆餠焦,胡不归,炽炭炎炎不识儿。
儿饥不敢取,儿苦长自啼。
父母生儿忍不字,弃儿父母生何为。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。

腾腾 (téng téng)

朝代:宋    作者: 陆游

腾腾吾丧我,兀兀我忘吾。
万事皆堕甑,一身真朽株。
江天号鹳鹤,村巷暗楸梧。
薄酒犹堪醉,归来稚子扶。

平平平仄平平平,平平○仄仄○平。
平仄○平平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
平○仄仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平平,平平平,仄平仄仄平仄平。