hú sì shàng fāng tōng xuán fēng dǐng
湖寺上方通玄峰顶 🔈
峰顶非人世,青山满目多。
塔层侵树影,钟响度湖波。
心外元无境,诗成亦是魔。
禅翁清浄耳,浑不听笙歌。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
峰頂非人世,青山滿目多。
塔層侵樹影,鐘響度湖波。
心外元無境,詩成亦是魔。
禪翁清浄耳,渾不聽笙歌。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
峰顶不属于尘世,青山一望无际。
塔的层层透过树影,钟声传过湖波。
心境超越尘嚣,创作诗篇也有一种神秘力量。
禅僧心灵清净,对外界的纷扰犹如不闻笙歌。
总结:
诗人描述了山峰的高远与清幽,塔影与钟声的交织,以及内心境界的超脱和禅僧的宁静。通过这些描写,诗人表达了对超然境界和内在宁静的追求。
释文珦的诗:
相关诗词:
偈颂一百三十三首 其一二五 (jì sòng yī bǎi sān shí sān shǒu qí yī èr wǔ)
通玄峰顶,不是人间。
心外无法,壶中有天。
更於何处觅通玄。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
会顶门眼偈 (huì dǐng mén yǎn jì)
四京人着衣吃饭,两浙人饱暖自如。
通玄峰顶香风清,花发蟠桃三四株。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
宿凤翔天柱寺穷易玄上人房 (sù fèng xiáng tiān zhù sì qióng yì xuán shàng rén fáng)
天柱暮相逢,吟思天柱峰。
墨研青露月,茶吸白云钟。
卧语身黏藓,行禅顶拂松。
探玄为一决,明日去临邛。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
题湖上兰若示清会上人 (tí hú shàng lán ruò shì qīng huì shàng rén)
峰心惠忍寺,嵊顶谢公山。
何似南湖近,芳洲一亩间。
意中云木秀,事外水堂闲。
永日无人到,时看独鹤还。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
南峰寺 (nán fēng sì)
寺据南峰顶,僧传北祖禅。
孤云飞远峤,落日满平川。
法界穷三大,河山遍大千。
香灯方丈小,又结一来缘。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
题甘露寺中峰 其一 (tí gān lù sì zhōng fēng qí yī)
六朝晴树一江秋,尽入风烟顶
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
惠州丰湖亦名西湖二首 其一 (huì zhōu fēng hú yì míng xī hú èr shǒu qí yī)
左瞰丰湖右瞰江,五峰出没水中央。
峰头寺寺楼楼月,清杀东坡锦绣肠。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
峰顶寺 (fēng dǐng sì)
月明如水山头寺,仰面看天石上行。
夜半深廊人语定,一枝松动鹤来声。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。