hé fù dà qīng xǐ xuě
和傅大卿喜雪 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 袁燮 (yuán xiè)

人情谁不爱飞雪,腊中再见尤奇绝。
对雪吟哦色即空,仙翁洞照无生灭。
既积既消还复飞,且飞且积俄又非。
了然不是坚牢玉,缅怀有感苏公诗。
谁知润泽工夫远,须索诗家为明辨。
香风天上亦飞花,较之穷腊功犹浅。
绿窗怯寒颦翠娥,穷儒忍冻不能歌。
何如制阃贤师帅,賸喜嘉祥重婆娑。
鄮山妆点千岩白,全胜轻花飘细麦。
气和之应非偶然,善政端由老邦伯。

平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄仄仄平平仄平,○平○仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平平仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平○仄。
仄平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平○平○。
仄平平仄平平仄,平○○平平仄仄。
仄○平○平仄平,仄仄平平仄平仄。

rén qíng shuí bù ài fēi xuě , là zhōng zài jiàn yóu qí jué 。
duì xuě yín é sè jí kōng , xiān wēng dòng zhào wú shēng miè 。
jì jī jì xiāo huán fù fēi , qiě fēi qiě jī é yòu fēi 。
liǎo rán bú shì jiān láo yù , miǎn huái yǒu gǎn sū gōng shī 。
shuí zhī rùn zé gōng fū yuǎn , xū suǒ shī jiā wèi míng biàn 。
xiāng fēng tiān shàng yì fēi huā , jiào zhī qióng là gōng yóu qiǎn 。
lǜ chuāng qiè hán pín cuì é , qióng rú rěn dòng bù néng gē 。
hé rú zhì kǔn xián shī shuài , shèng xǐ jiā xiáng chóng pó suō 。
mào shān zhuāng diǎn qiān yán bái , quán shèng qīng huā piāo xì mài 。
qì hé zhī yìng fēi ǒu rán , shàn zhèng duān yóu lǎo bāng bǎi 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

飞雪飘飞,人人都喜爱雪的美丽。腊月里再次见到尤奇,真是绝世奇才。
吟咏雪色即空,仙翁洞照揭示了无生无灭的境界。雪既积聚又消融,不断飞舞,瞬息万变。
雪并非像坚牢的玉石,而是充满缅怀和感慨,让人联想到苏公的诗篇。
然而,谁能知道雪的滋润和工夫是如此深远?只有诗人能够洞察明辨。
香风中,天上的花朵也在飘飞,与雪相比,即使是穷腊的功力也显得浅薄。
绿窗下,寒风吹拂着翠娥的额头,贫穷的儒生忍受不了寒冷,无法吟咏歌唱。
然而,有贤师帅领导,喜庆婆娑将会回归,这是值得期待的。
鄮山上,千岩的白雪装点着山峦,比轻盈的花瓣飘逸细麦更加美丽动人。
这种气候的和谐并非偶然,而是得益于老邦伯的善政治理。
全诗描绘了飞雪的美景,表达了诗人对雪的喜爱和感慨,并赞颂了贤师的领导和老邦伯的善政。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者袁燮介绍:🔈

袁燮(一一四四~一二二四),字和叔,学者称絜斋先生,鄞(今浙江宁波)人。孝宗淳熙八年(一一八一)进士,调江阴尉。宁宗即位,以太学正召,未几以僞学党禁论罢。久之,得浙东帅属,调福建常平属官。嘉定元年(一二○八),召爲宗正簿、枢密院编修官。二年,出知江州,迁提举江西常平、权知隆兴府。俄以都官郎召,累迁国子祭酒、秘书监、礼部侍郎兼侍读。十二年,因与史弥远争和议,罢归,太学诸生祖饯者三百余人。明年,提举鸿庆宫。起知温州,未赴。十七年卒,年八十一。遗着由子甫汇刻,有《絜斋集》二十六卷、後集十三卷,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》并辑爲二十四卷。事见《西山文集》卷四七《显谟阁学士致仕赠龙图阁学士开府袁公行状... 查看更多>>

袁燮的诗:

相关诗词:

和孙伟卿杂言十章 其四 (hé sūn wěi qīng zá yán shí zhāng qí sì)

朝代:宋    作者: 陈傅良

堕落生死间,大患为有身。
老子识未破,天地岂不仁。

平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄仄仄平平仄平,○平○仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平平仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平○仄。
仄平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平○平○。
仄平平仄平平仄,平○○平平仄仄。
仄○平○平仄平,仄仄平平仄平仄。

王大卿挽诗 (wáng dà qīng wǎn shī)

朝代:宋    作者: 姜特立

少年登鴈塔,晚岁列鵷行。
贾傅心忧汉,宣公疏奏唐。
细毡亲沃日,白简旧凝霜。
才大施犹狭,清名玉雪扬。

平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄仄仄平平仄平,○平○仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平平仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平○仄。
仄平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平○平○。
仄平平仄平平仄,平○○平平仄仄。
仄○平○平仄平,仄仄平平仄平仄。

和孙伟卿杂言十章 其一○ (hé sūn wěi qīng zá yán shí zhāng qí yī ○)

朝代:宋    作者: 陈傅良

人事尽乡曲,田租了王官。
独於大海枯,不改古井寒。

平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄仄仄平平仄平,○平○仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平平仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平○仄。
仄平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平○平○。
仄平平仄平平仄,平○○平平仄仄。
仄○平○平仄平,仄仄平平仄平仄。

次韵何子应大卿喜雪武昌作 (cì yùn hé zǐ yìng dà qīng xǐ xuě wǔ chāng zuò)

朝代:宋    作者: 王之道

云气浮江不见邉,拥炉吟雪思飘然。
风将急霰先鸣瓦,水剪寒花忽际天。
才澁敢陪梁苑客,兴来从泛剡溪船。
将军乘夜平淮蔡,翻笑元和十二年。

平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄仄仄平平仄平,○平○仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平平仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平○仄。
仄平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平○平○。
仄平平仄平平仄,平○○平平仄仄。
仄○平○平仄平,仄仄平平仄平仄。

和提点少卿喜雪诗韵 其二 (hé tí diǎn shǎo qīng xǐ xuě shī yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

同云漫不见津涯,雪雾参差似一家。
辛苦宋人成楮叶,殷勤驿使寄梅花。
润沾南亩从横阔,寒助西山晓夕佳。
三白更同千乘喜,屡丰吾亦有光华。

平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄仄仄平平仄平,○平○仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平平仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平○仄。
仄平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平○平○。
仄平平仄平平仄,平○○平平仄仄。
仄○平○平仄平,仄仄平平仄平仄。

进和御制南郊礼成喜雪诗 (jìn hé yù zhì nán jiāo lǐ chéng xǐ xuě shī)

朝代:宋    作者: 王安中

竣事觚坛万玉趋,缤纷密雪告休符。
云随太极飞晨盖,天在浮黎大宝珠。
喜色生春临魏阙,恩书掣电过幽都。
愿将上帝居歆意,写作宣和吉礼图。

平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄仄仄平平仄平,○平○仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平平仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平○仄。
仄平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平○平○。
仄平平仄平平仄,平○○平平仄仄。
仄○平○平仄平,仄仄平平仄平仄。

和司徒侍中喜雪 (hé sī tú shì zhōng xǐ xuě)

朝代:宋    作者: 强至

熙宁玉烛最调和,瑞雪先时破札瘥。
大纪有年仍岁後,尺盈平地此冬多。
戏珪旋翦飘疏叶,祭璧初沈委大河。
再燮阴阳人望久,一方顺气入涂歌。

平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄仄仄平平仄平,○平○仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平平仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平○仄。
仄平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平○平○。
仄平平仄平平仄,平○○平平仄仄。
仄○平○平仄平,仄仄平平仄平仄。

奉酬辛大夫喜湖南腊月连日降雪见示之作 (fèng chóu xīn dài fū xǐ hú nán là yuè lián rì jiàng xuě jiàn shì zhī zuò)

朝代:唐    作者: 刘长卿

长沙耆旧拜旌麾,喜见江潭积雪时。
柳絮三冬先北地,梅花一夜徧南枝。
初开窗阁寒光满,欲掩军城暮色迟。
闾里何人不相庆,万家同唱郢中词。

平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄仄仄平平仄平,○平○仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平平仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平○仄。
仄平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平○平○。
仄平平仄平平仄,平○○平平仄仄。
仄○平○平仄平,仄仄平平仄平仄。

下雪 柳絮 梅花 暮色 欢庆

挽丘大卿二首 其一 (wǎn qiū dà qīng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

方喜辽天孤鹤返,忽惊蔡岭一牛鸣。
理官未遣俦三后,拙宦才令至九卿。
尽翦萑莆潢弄息,不囊薏苡粤装轻。
厚诬岂待他人雪,自有尧言与辨明。

平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄仄仄平平仄平,○平○仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平平仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平○仄。
仄平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平○平○。
仄平平仄平平仄,平○○平平仄仄。
仄○平○平仄平,仄仄平平仄平仄。

即席呈赵大资 (jí xí chéng zhào dà zī)

朝代:宋    作者: 苏泂

裴公非绿野,白傅喜青山。
富贵何如老,功名不似闲。
半生知己地,每见立谈间。
岁岁须来省,从教载雪还。

平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄仄仄平平仄平,○平○仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平平仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平○仄。
仄平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平○仄仄平平仄,仄仄平平○平○。
仄平平仄平平仄,平○○平平仄仄。
仄○平○平仄平,仄仄平平仄平仄。