hé chéng zǐ shān shè rén zèng gāo yú qīng
和程子山舍人赠高虞卿 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王庭珪 (wáng tíng guī)

南宫四海英俊场,阅人须多无此郎。
御史传呼主司出,遥瞻紫案金炉香。
帘垂咫尺断还送,闭户设棘围高墙。
卷堆封弥充栋宇,笔浸沧溟开混茫。
麟台学士喜得子,如获宝鼎联芝房。
明日都城始传榜,声名烜赫无三张。
平生知己万不一,世有若人安可失。
方调鼎味荐盐梅,桃李何心并佳实。
论经射策未足论,挽取功名看他日。
同门笑语夜相过,起看北斗插天河。
凌晨鳯阁拜座主,门生来贺争肩摩。
一时人物尽豪杰,太平为宝非嘉禾。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。

nán gōng sì hǎi yīng jùn chǎng , yuè rén xū duō wú cǐ láng 。
yù shǐ chuán hū zhǔ sī chū , yáo zhān zǐ àn jīn lú xiāng 。
lián chuí zhǐ chǐ duàn huán sòng , bì hù shè jí wéi gāo qiáng 。
juàn duī fēng mí chōng dòng yǔ , bǐ jìn cāng míng kāi hùn máng 。
lín tái xué shì xǐ dé zǐ , rú huò bǎo dǐng lián zhī fáng 。
míng rì dōu chéng shǐ chuán bǎng , shēng míng xuān hè wú sān zhāng 。
píng shēng zhī jǐ wàn bù yī , shì yǒu ruò rén ān kě shī 。
fāng tiáo dǐng wèi jiàn yán méi , táo lǐ hé xīn bìng jiā shí 。
lùn jīng shè cè wèi zú lùn , wǎn qǔ gōng míng kàn tā rì 。
tóng mén xiào yǔ yè xiāng guò , qǐ kàn běi dòu chā tiān hé 。
líng chén fèng gé bài zuò zhǔ , mén shēng lái hè zhēng jiān mó 。
yī shí rén wù jìn háo jié , tài píng wèi bǎo fēi jiā hé 。

和程子山舍人贈高虞卿

—— 王庭珪

南宮四海英俊場,閱人須多無此郎。
御史傳呼主司出,遙瞻紫案金爐香。
簾垂咫尺斷還送,閉戶設棘圍高墻。
卷堆封彌充棟宇,筆浸滄溟開混茫。
麟臺學士喜得子,如獲寶鼎聯芝房。
明日都城始傳榜,聲名烜赫無三張。
平生知己萬不一,世有若人安可失。
方調鼎味薦鹽梅,桃李何心並佳實。
論經射策未足論,挽取功名看他日。
同門笑語夜相過,起看北斗插天河。
凌晨鳯閣拜座主,門生來賀爭肩摩。
一時人物盡豪傑,太平爲寶非嘉禾。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。

nán gōng sì hǎi yīng jùn chǎng , yuè rén xū duō wú cǐ láng 。
yù shǐ chuán hū zhǔ sī chū , yáo zhān zǐ àn jīn lú xiāng 。
lián chuí zhǐ chǐ duàn huán sòng , bì hù shè jí wéi gāo qiáng 。
juàn duī fēng mí chōng dòng yǔ , bǐ jìn cāng míng kāi hùn máng 。
lín tái xué shì xǐ dé zǐ , rú huò bǎo dǐng lián zhī fáng 。
míng rì dōu chéng shǐ chuán bǎng , shēng míng xuān hè wú sān zhāng 。
píng shēng zhī jǐ wàn bù yī , shì yǒu ruò rén ān kě shī 。
fāng tiáo dǐng wèi jiàn yán méi , táo lǐ hé xīn bìng jiā shí 。
lùn jīng shè cè wèi zú lùn , wǎn qǔ gōng míng kàn tā rì 。
tóng mén xiào yǔ yè xiāng guò , qǐ kàn běi dòu chā tiān hé 。
líng chén fèng gé bài zuò zhǔ , mén shēng lái hè zhēng jiān mó 。
yī shí rén wù jìn háo jié , tài píng wèi bǎo fēi jiā hé 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
南宫四海英俊的人才辈出,但阅人的时候多不会有此郎的。御史传呼主司出,远望着紫色案桌和金炉散发香气。帘垂近在咫尺却断了,送别的时候,关上房门,设下高墙和棘围。堆积如山的卷宗封弥了整个宇宙,沉浸在书写中,仿佛混沌茫茫。麟台学士欣喜得到了儿子,就像得到了宝贵的鼎和联芝房。
明天都城将发布榜文,名声显赫,没有人能与之争三张榜单。平生所交的知己千万个中也只有一个,这样的人才在世间难得。太平时期是宝贵的,但不如丰收的好。讨论经书和射策还不足以评判,要看他日的成就。同门间笑语欢聚夜晚互相拜访,仰望北斗星插入天河。
清晨时分,登上鳯阁拜见座主,门生们前来贺喜争相恭敬。当时的人物都是豪杰,但太平时期并不是最好的,只有太平时期中的一位才能被称作宝贵。
总结:全文:南宫四海出英俊之人,但在选拔人才时很少能遇到像此人一样的才子。御史传呼,主管司法公正的官员出现,遥望着摆满文书和金香炉的紫色案桌。在和他分别时,他关上了房门,围起了高墙和棘围,将自己封闭在书斋之中,埋头苦读如同混沌茫茫之中。麟台学士高兴地得到了儿子,宛如得到了宝贵的鼎和聚宝盆。
明天都城将发布榜文,声名显赫,无人能与其争峰。在平生中,知己万中无一,世间罕有如此难得的人才。太平时期虽然珍贵,但不如丰收的时期来得可贵。对于学问和才能的评价还不足以看出此人的未来成就,需要等待日后的发展。同门之间夜晚相互交流笑语,仰望着北斗星挂在天河上。
清晨,登上鳯阁拜访座主,门生们纷纷前来贺喜,争相向他表示恭敬。那时的人物都是豪杰,但太平时期并不是最好的,只有在太平之中的一个人才能被称为真正的宝贵。

赏析:这首诗是王庭珪的《和程子山舍人赠高虞卿》。诗人以雄浑的文辞,表达了对高虞卿的赞美和祝愿,同时借此诗反映了当时士人的风采和壮志。
首段描写南宫四海英俊场,强调高虞卿的卓越之才,无人能及。接着描述他被御史传呼主司出,金炉香烟缭绕,显示了他受到皇室的嘉奖和尊重。
第二段中,诗人以帘垂、棘围、卷堆、笔浸等意象,生动描绘了高虞卿的书院,富丽堂皇,知识渊博,犹如宝鼎、混茫之间,彰显其卓越的学识和品德。
接下来的段落,提到高虞卿获得麟台学士之职,如同得到宝鼎联芝房,意味着他将成为朝廷重要的官员,声名烜赫。
继而,诗人强调了高虞卿与诗人的深厚友情,表示同门之间的情谊无法割舍,不管他日功名如何,友情永不变。
最后一段描写了夜晚,高虞卿和诗人共同观赏北斗插天河,表现了两位士人志同道合,心意相通的情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王庭珪介绍:🔈

王庭珪(一○八○~一一七二),字民瞻,自号卢溪真逸(《诚斋集》卷八○《卢溪先生文集序》),吉州安福(今属江西)人。徽宗政和八年(一一一八)进士,调衡州茶陵县丞。宣和末年退居乡里。高宗绍兴十二年(一一四二),胡铨上疏斥秦桧,贬岭南,庭珪独以诗送,後以此於十九除名编管辰州。二十五年,秦桧死,许自便。孝宗隆兴元年(一一六三),召对,改左承奉郎,除国子监主簿。以年老力辞,主管台州崇道观。乾道六年(一一七○),再召见。七年,至阙,除直敷文阁,领祠如故。八年,卒,年九十三。传世有《卢溪集》,此外着述颇多,均已佚。事见《省斋文稿》卷二九《王公行状》、本集卷首《王公墓志铭》。《宋史翼》卷七○有传。 王庭珪诗,... 查看更多>>

王庭珪的诗:

相关诗词:

赠程惠子 (zèng chéng huì zǐ)

朝代:宋    作者: 许月卿

我朝诗道愧唐人,魏晋风流更勿论。
庄子于今逢惠子,孔门自昔契程门。
君宜鶑出云霄路,我亦猿吟烟水村。
趁取山人来离谷,梅花湖上返诗魂。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。

和程给事赠虞道判六首 其三 (hé chéng gěi shì zèng yú dào pàn liù shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 秦观

紫府沉沉掩夜关,竹阴清扫月中坛。
岁星偷得桃枝碧,董奉栽成李子丹。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。

和程给事赠虞道判六首 其五 (hé chéng gěi shì zèng yú dào pàn liù shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 秦观

汉武游心缥缈间,文成五利尽登坛。
何如屈曲韩夫子,不羡神君白玉丹。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。

书怀 (shū huái)

朝代:宋    作者: 毕仲游

高城垒修竹,小舍似山居。
痛饮谋身懒,高歌与世疏。
拂衣惭国士,买钓梦江鱼。
可笑虞卿老,穷愁强着书。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。

和程给事赠虞道判六首 其六 (hé chéng gěi shì zèng yú dào pàn liù shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 秦观

使君本住道家山,时访玄都太古坛。
阴惠已能追许令,治功不独过韦丹。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。

虎丘新复古石井泉太守沈虞卿舍人劝农过之为赋三绝谨次韵 其一 (hǔ qiū xīn fù gǔ shí jǐng quán tài shǒu shěn yú qīng shè rén quàn nóng guò zhī wèi fù sān jué jǐn cì yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 范成大

劝耕堂上醉高年,和气春风共蔼然。
大士亦修随喜供,夜来古井跃新泉。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。

寄郑禹功魏虞卿 其四 (jì zhèng yǔ gōng wèi yú qīng qí sì)

朝代:宋    作者: 李彭

虞卿再见封万户,三语掾曹驹伏辕。
北海会须加慰荐,横空一鹗看腾骞。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。

北山之高寿北山何先生 其三 (běi shān zhī gāo shòu běi shān hé xiān shēng qí sān)

朝代:宋    作者: 金履详

昔在理宗,维道之崇。
既表程朱,亦跻吕张。
谓尔夫子,纉程朱绪。
卿士率连,百辟咸誉。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。

度周卿携司马公送蒲中舍诗小程先生谒傅长官刺求跋 (dù zhōu qīng xié sī mǎ gōng sòng pú zhōng shè shī xiǎo chéng xiān shēng yè fù zhǎng guān cì qiú bá)

朝代:宋    作者: 项安世

马公首丹籍,程子亦其次。
大书天九门,凛凛见名字。
度君独何心,葅歜而剥芰。
艓子大於匙,可卧不可跂。
中有两同行,马诗与程刺。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。

和程给事赠虞道判六首 其一 (hé chéng gěi shì zèng yú dào pàn liù shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 秦观

刀圭云母具晨餐,门对三层步斗坛。
夜考鹤经分七九,晓占岁气辨黅丹。

平平仄仄平仄平,仄平平平平仄平。
仄仄○平仄○仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○平平仄仄,仄○平○平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平平仄○仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄仄平,平仄平平○平仄。
○平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄○○,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。