guò fāng zūn shī yuàn
过方尊师院 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 綦毋潜 (qí wú qián)

羽客北山寻,草堂松径深。
养神宗示法,得道不知心。
洞户逢双履,寥天有一琴。
更登玄圃上,仍种杏成林。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。

yǔ kè běi shān xún , cǎo táng sōng jìng shēn 。
yǎng shén zōng shì fǎ , dé dào bù zhī xīn 。
dòng hù féng shuāng lǚ , liáo tiān yǒu yī qín 。
gèng dēng xuán pǔ shàng , réng zhǒng xìng chéng lín 。

過方尊師院

—— 綦毋潛

羽客北山尋,草堂松徑深。
養神宗示法,得道不知心。
洞戶逢雙履,寥天有一琴。
更登玄圃上,仍種杏成林。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。

yǔ kè běi shān xún , cǎo táng sōng jìng shēn 。
yǎng shén zōng shì fǎ , dé dào bù zhī xīn 。
dòng hù féng shuāng lǚ , liáo tiān yǒu yī qín 。
gèng dēng xuán pǔ shàng , réng zhǒng xìng chéng lín 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
羽客北山寻,草堂松径深。
一位行走于北山的客人寻找着,他来到一处有着茂密松树的小径前的草堂。


养神宗示法,得道不知心。
他来到一个修养心灵的宗派,学习他们的修行方法,然而却未能真正领悟内心的奥义。


洞户逢双履,寥天有一琴。
他走进一间洞穴,发现那里放着一双鞋子,还有一把孤独的琴。


更登玄圃上,仍种杏成林。
之后他继续登上一座名为玄圃的山峰,继续种植他心中的杏树,期待有朝一日它们能成为一片茂盛的森林。


(注:以上翻译力求忠实于原文,仅供参考)

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者綦毋潜介绍:🔈

綦毋潜,字季通,荆南人。开元十四年登进士第,由宜寿尉入爲集贤待制,迁右拾遗,终着作郎。诗一卷。 查看更多>>

綦毋潜的诗:

相关诗词:

题天柱观鱼尊师旧院 (tí tiān zhù guān yú zūn shī jiù yuàn)

朝代:唐    作者: 方干

早识吾师频到此,芝童药犬亦相迎。
今师一去无来日,花洞石坛空月明。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。

过真律师旧院 (guò zhēn lǜ shī jiù yuàn)

朝代:唐    作者: 麴信陵

寂然秋院闭秋光,过客闲来礼影堂。
坚冰销尽还成水,本自无形何足伤。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。

过下方只园入上方看经院遇八十老僧 (guò xià fāng zhī yuán rù shàng fāng kàn jīng yuàn yù bā shí lǎo sēng)

朝代:宋    作者: 陈舜俞

因过下方院,更指上方登。
偃盖杉松路,包金橘柚层。
清湾从古好,孤榜复谁曾。
八十年前事,凄凉欲问僧。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。

熙宁七年八月望日自杭之宋过永乐院观承天佛日广慧洎永乐四老上堂因而留题 (xī níng qī nián bā yuè wàng rì zì háng zhī sòng guò yǒng lè yuàn guān chéng tiān fó rì guǎng huì jì yǒng lè sì lǎo shàng táng yīn ér liú tí)

朝代:宋    作者: 陈襄

雷音一振绝微言,末学方知祖道尊。
莫讶师僧无见处,人人俱解句中玄。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。

赠稚禅师 (zèng zhì chán shī)

朝代:唐    作者: 卢仝

春风满禅院,师独坐南轩。
万化见中尽,始觉静性尊。
我来契平生,目击道自存。
与师不动游,游此无迹门。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。

夏日题方师院 (xià rì tí fāng shī yuàn)

朝代:唐    作者: 施肩吾

火天无处买清风,闷发时来入梵宫。
只向方师小廊下,回看门外是樊笼。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。

武陵开元观黄链师院三首 一 (wǔ líng kāi yuán guān huáng liàn shī yuàn sān shǒu yī)

朝代:唐    作者: 王昌龄

松间白发黄尊师,童子烧香禹步时。
欲访桃源入溪路,忽闻鸡犬使人疑。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。

题师頴和尚院 (tí shī yǐng hé shàng yuàn)

朝代:唐    作者: 贯休

师院清无敌,师心智不知。
腊高清眼细,闲甚白云卑。
煮茗然枫枿,泥墙札祖碑。
爱师终不及,谩住许多时。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。

过包尊师山院 (guò bāo zūn shī shān yuàn)

朝代:唐    作者: 刘长卿

卖药曾相识,吹萧此复闻。
杏花谁是主,桂树独留君。
漱玉临丹井,围碁访白云。
道经今为写,不虑惜鹅羣。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。

尊师是桃源黄先生传法弟子常见尊师称先师灵迹今重赋此诗兼寄题黄先生旧馆 (zūn shī shì táo yuán huáng xiān shēng chuán fǎ dì zǐ cháng jiàn zūn shī chēng xiān shī líng jì jīn chóng fù cǐ shī jiān jì tí huáng xiān shēng jiù guǎn)

朝代:唐    作者: 李德裕

後学方成市,吾师又上宾。
洞天应不夜,源树秪如春。
棋客留童子,山精避直神。
无因握石髓,及与养生人。

仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。