guǎn zhōng fēn yùn jiàn lǐ dà zhe chū shǒu shàng ráo
馆中分韵饯李大着出守上饶 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 徐元杰 (xú yuán jié)

赤城乌府家,忠信以为宝。
当年璧海珍,摛文绚春藻。
光焰万丈余,膏丐渊浩浩。
梯级丹霄宽,声名日杲杲。
几载造笋班,细武历蓬岛。
恬淡简世味,真实契穹昊。
兴感秋风蓴,梦绕春色草。
有欲为留行,不可夺所抱。
乃睠古江城,姑烦寄牙纛。
除目出修门,驩颂生野老。
清透溪冰寒,明映岩月好。
心倾子衿青,魄褫猾隶皂。
饥岁忍流甿,烈风助淫潦。
其如来暮何,弗翅苏雨槁。
疾驱召父车,增峻尹铎堡。
顾余学独晚,遇李愧弗早。
兹尾羣士僚,乃阶二天造。
恩休到松檟,庆色满粱稻。
赋别无佳言,劼毖有真祷。
只恐难久外,端不竢及考。
宠褒腾玺书,虚竚副旒璪。
其以公之归,出手扶世道。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。

chì chéng wū fǔ jiā , zhōng xìn yǐ wéi bǎo 。
dāng nián bì hǎi zhēn , chī wén xuàn chūn zǎo 。
guāng yàn wàn zhàng yú , gāo gài yuān hào hào 。
tī jí dān xiāo kuān , shēng míng rì gǎo gǎo 。
jǐ zǎi zào sǔn bān , xì wǔ lì péng dǎo 。
tián dàn jiǎn shì wèi , zhēn shí qì qióng hào 。
xīng gǎn qiū fēng chún , mèng rào chūn sè cǎo 。
yǒu yù wèi liú xíng , bù kě duó suǒ bào 。
nǎi juàn gǔ jiāng chéng , gū fán jì yá dào 。
chú mù chū xiū mén , huān sòng shēng yě lǎo 。
qīng tòu xī bīng hán , míng yìng yán yuè hǎo 。
xīn qīng zǐ jīn qīng , pò chǐ huá lì zào 。
jī suì rěn liú méng , liè fēng zhù yín liáo 。
qí rú lái mù hé , fú chì sū yǔ gǎo 。
jí qū zhào fù chē , zēng jùn yǐn duó bǎo 。
gù yú xué dú wǎn , yù lǐ kuì fú zǎo 。
zī wěi qún shì liáo , nǎi jiē èr tiān zào 。
ēn xiū dào sōng jiǎ , qìng sè mǎn liáng dào 。
fù bié wú jiā yán , jié bì yǒu zhēn dǎo 。
zhī kǒng nán jiǔ wài , duān bù sì jí kǎo 。
chǒng bāo téng xǐ shū , xū zhù fù liú zǎo 。
qí yǐ gōng zhī guī , chū shǒu fú shì dào 。

館中分韻餞李大著出守上饒

—— 徐元杰

赤城烏府家,忠信以爲寶。
當年璧海珍,摛文絢春藻。
光焰萬丈餘,膏丐淵浩浩。
梯級丹霄寬,聲名日杲杲。
幾載造筍班,細武歷蓬島。
恬淡簡世味,真實契穹昊。
興感秋風蓴,夢繞春色草。
有欲爲留行,不可奪所抱。
乃睠古江城,姑煩寄牙纛。
除目出脩門,驩頌生野老。
清透溪冰寒,明映巖月好。
心傾子衿青,魄褫猾隸皂。
饑歲忍流甿,烈風助淫潦。
其如來暮何,弗翅蘇雨槁。
疾驅召父車,增峻尹鐸堡。
顧余學獨晚,遇李愧弗早。
茲尾羣士僚,乃階二天造。
恩休到松檟,慶色滿粱稻。
賦別無佳言,劼毖有真禱。
祇恐難久外,端不竢及考。
寵褒騰璽書,虛竚副旒璪。
其以公之歸,出手扶世道。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。

chì chéng wū fǔ jiā , zhōng xìn yǐ wéi bǎo 。
dāng nián bì hǎi zhēn , chī wén xuàn chūn zǎo 。
guāng yàn wàn zhàng yú , gāo gài yuān hào hào 。
tī jí dān xiāo kuān , shēng míng rì gǎo gǎo 。
jǐ zǎi zào sǔn bān , xì wǔ lì péng dǎo 。
tián dàn jiǎn shì wèi , zhēn shí qì qióng hào 。
xīng gǎn qiū fēng chún , mèng rào chūn sè cǎo 。
yǒu yù wèi liú xíng , bù kě duó suǒ bào 。
nǎi juàn gǔ jiāng chéng , gū fán jì yá dào 。
chú mù chū xiū mén , huān sòng shēng yě lǎo 。
qīng tòu xī bīng hán , míng yìng yán yuè hǎo 。
xīn qīng zǐ jīn qīng , pò chǐ huá lì zào 。
jī suì rěn liú méng , liè fēng zhù yín liáo 。
qí rú lái mù hé , fú chì sū yǔ gǎo 。
jí qū zhào fù chē , zēng jùn yǐn duó bǎo 。
gù yú xué dú wǎn , yù lǐ kuì fú zǎo 。
zī wěi qún shì liáo , nǎi jiē èr tiān zào 。
ēn xiū dào sōng jiǎ , qìng sè mǎn liáng dào 。
fù bié wú jiā yán , jié bì yǒu zhēn dǎo 。
zhī kǒng nán jiǔ wài , duān bù sì jí kǎo 。
chǒng bāo téng xǐ shū , xū zhù fù liú zǎo 。
qí yǐ gōng zhī guī , chū shǒu fú shì dào 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

赤城乌府家,忠诚信义视为宝贵。
当年收藏璧海珍宝,摆设绚烂的春天藻饰。
辉煌光焰万丈余,像膏润汪洋般广阔。
梯级丹霞宽广,声名日益辉煌。
几载身经造笋班,经历了细武的蓬岛历险。
生活恬淡,世俗的滋味真实,与天地契合。
在秋风中感受到兴奋,梦中缠绕着春天的草色。
有欲望停留行踪,却不能剥夺所怀抱的事物。
然后来到古江城,姑烦寄托着帝王的旗帜。
除却世俗目标,走向修道之门,赞颂生活在野外的老人。
清澈透彻像溪水冰寒,明亮映照如岩石上的月光。
心灵为你倾倒,情魂褫尽像为解下隶役的皂隶。
饥荒岁月忍受着腹中的空虚,烈风协助着淫潦的泛滥。
然而像这样度过暮年,无法振翅奔天,如苏雨般无法再度降临。
匆匆驱车召回父辈的车驾,加固峻岭上的堡垒。
我感到遗憾学问得晚了,遇到李愧还未及早。
现在接纳群士为僚属,以便于阶梯之上共同为天创造。
恩典休息到松檟之间,喜庆的气氛弥漫在粮田稻子之上。
赋诗别离无佳言,只有真挚的祈祷。
唯恐难以久留外地,终不能及时归家。
受宠召见,接过玺书,虚心接受副旒璪。
以此归于公之所,行动扶持世间的道义。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者徐元杰介绍:🔈

徐元杰(一一九四?~一二四五),字仁伯,号楳埜,信州上饶(今属江西)人。早从朱熹门人陈文蔚学,後师事真德秀。理宗绍定五年(一二三二)进士,调签书镇东军节度判官。嘉熙二年(一二三八),召爲秘书省正字,累迁着作佐郎兼兵部郎官。淳佑元年(一二四一),知南剑州。丁母忧去官,服除,授侍左郎官,迁将作监。三年,丞相史嵩之服父丧未满,有诏起复,元杰适轮对,力沮成命,迁兼给事中、国子祭酒、权中书舍人。五年,中毒暴卒(《全宋词》小传),传爲嵩之下毒。官至工部侍郎,谥忠愍。有文集二十五卷,景定三年(一二六二)由其子直谅刊于兴化,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《楳埜集》十二卷。事见本集卷首赵汝腾序、卷末徐直谅跋... 查看更多>>

徐元杰的诗:

徐元杰的词:

相关诗词:

饯送高大着出镇严陵 (jiàn sòng gāo dà zhe chū zhèn yán líng)

朝代:宋    作者: 刘克庄

抗疏鸣阳易,翻身出昼难。
无家归蜀道,有敕管严滩。
席藁臣言戆,分茅圣度宽。
空令同馆士,极目认帆竿。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。

李大着赴豫章别驾同舍饯别用杜工部天上秋期近人闲月影清之句分韵赋诗得天字 (lǐ dà zhe fù yù zhāng bié jià tóng shè jiàn bié yòng dù gōng bù tiān shàng qiū qī jìn rén xián yuè yǐng qīng zhī jù fēn yùn fù shī dé tiān zì)

朝代:宋    作者: 崔与之

精神烱烱一癯仙,弭笔蓬莱最上颠。
光大声名揭如日,老臣议论可回天。
星辰直上亨衢稳,风月平分去意坚。
愧我衰顔归未得,两旬三作送行篇。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。

岑使君牧襄阳受代还朝某同赵德麟谢公定潘仲宝皆饯於八叠驿酒中以西王母所谓山川悠远白云自出相期不老尚能复来各人分四字为韵以送之某分得相期不老 其三 (cén shǐ jūn mù xiāng yáng shòu dài huán cháo mǒu tóng zhào dé lín xiè gōng dìng pān zhòng bǎo jiē jiàn wū bā dié yì jiǔ zhōng yǐ xī wáng mǔ suǒ wèi shān chuān yōu yuǎn bái yún zì chū xiāng qī bù lǎo shàng néng fù lái gè rén fēn sì zì wèi yùn yǐ sòng zhī mǒu fēn de xiāng qī bù lǎo qí sān)

朝代:宋    作者: 李廌

闾阎无居人,倾城饯贤守。
拥车不得前,遮拜奉巵酒。
民言荷恩勤,拊育踰父母。
公不鄙我邦,端能再来不。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。

楼西枢出抚关陕郑亨仲以秘监充参谋馆中咸分韵为饯得纶字 (lóu xī shū chū fǔ guān shǎn zhèng hēng zhòng yǐ mì jiān chōng cān móu guǎn zhōng xián fēn yùn wèi jiàn dé lún zì)

朝代:宋    作者: 张扩

关河宣慰尚儒臣,宾客仍收席上珍。
便有威名如敌国,更分筹画累同人。
连城簪笏官寮旧,夹道壶箪诏墨新。
归日毛锥应好在,却从丹禁演丝纶。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。

次韵应铨诗 (cì yùn yìng quán shī)

朝代:宋    作者: 饶节

谁养山中云,馆我云中寺。
山深云常润,出户须芒屦。
可怜云外人,过我一饭去。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。

同王秘校和同年五使君韵饯送严文守江阴 其二 (tóng wáng mì xiào hé tóng nián wǔ shǐ jūn yùn jiàn sòng yán wén shǒu jiāng yīn qí èr)

朝代:宋    作者: 赵善括

欲说澄江好,丹青百雉楼。
山明新雨泽,潮涌乱云流。
贤守声先至,疲民疾已瘳。
中兴待良佐,千里未分忧。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。

修上人出觉范送行诗言别因次韵饯之 (xiū shàng rén chū jué fàn sòng xíng shī yán bié yīn cì yùn jiàn zhī)

朝代:宋    作者: 饶节

上人邱壑姿,韵出余子右。
已经老洪目,云是江南秀。
访我白崖巅,喘汗经层岫。
初无一日雅,恍若十年旧。
胡床气未稳,牙签出深袖。
我居人迹绝,特坐岁时久。
子来亦遽去,既别重回首。
招提送客还,松户闭春昼。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。

馆中新蝉 (guǎn zhōng xīn chán)

朝代:宋    作者: 李宗谔

雨过新声出苑墙,烟轻余韵度回塘。
短亭疏柳临官道,平野西风更夕阳。
八斗陈思饶赋咏,二毛潘岳易悲凉。
感时偏动骚人思,不问天涯与帝乡。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。

湘中馆饯定叟弟分韵得位字 (xiāng zhōng guǎn jiàn dìng sǒu dì fēn yùn dé wèi zì)

朝代:宋    作者: 张栻

江楼倚夜阑,樽酒留客醉。
挽衣更小语,不尽今夕意。
吾家德义尊,此岂在名位。
勉哉嗣芬芳,停此宽别思。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。

洪驹父泛舟将过颍同张仲宗出饯席间留诗为别且邀用韵 其一 (hóng jū fù fàn zhōu jiāng guò yǐng tóng zhāng zhòng zōng chū jiàn xí jiān liú shī wèi bié qiě yāo yòng yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 王銍

已作分携计,尤伤送客归。
经行汝南郡,为问汉阴机。
晚菊饶秋色,丹枫带恨飞。
平生无别泪,相对倍沾衣。

仄平平仄平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄平,○仄平仄仄。
平仄平平平,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。
仄仄平○○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○仄仄平平,平仄平仄仄。
平仄平平平,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄○仄仄仄。
平仄仄平平,仄平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄○,仄平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄平仄仄。