guān wāng chéng xiàng suǒ cáng cuī bái huà luó hàn
观汪丞相所藏崔白画罗汉 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 折彦质 (shè yàn zhì)

山堂漠漠开晓烟,何许大士当四筵。
坐忘默识形骸外,持鉢植杖风露前。
老龙欲奋屡回首,於菟甚驯非畏鞭。
小儿已解辨人我,抱头怖走成痴颠。
岂知畏爱果何物,手里舍利空烛天。
嗟余耳目更浅陋,喜欢获遇希有缘。
神明泰定始一笑,摩挲粉墨心茫然。
平生崔白画常见,邂逅入眼多弃捐。
莫言人物斗奇崛,醉里落笔神助焉。
汪公昔入魏帅幕,叹息钜壁围神仙。
归寻十疋好东绢,恰有名手能摹传。
提携万里到岭表,尤物自得高人怜。
迩来劫火坏诸有,陪都正苦纷戈鋋。
无力挽河为吹洗,披图感极泪如泉。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。

shān táng mò mò kāi xiǎo yān , hé xǔ dà shì dāng sì yán 。
zuò wàng mò shí xíng hái wài , chí bō zhí zhàng fēng lù qián 。
lǎo lóng yù fèn lǚ huí shǒu , wū tú shèn xùn fēi wèi biān 。
xiǎo ér yǐ jiě biàn rén wǒ , bào tóu bù zǒu chéng chī diān 。
qǐ zhī wèi ài guǒ hé wù , shǒu lǐ shè lì kōng zhú tiān 。
jiē yú ěr mù gèng qiǎn lòu , xǐ huān huò yù xī yǒu yuán 。
shén míng tài dìng shǐ yī xiào , mā sā fěn mò xīn máng rán 。
píng shēng cuī bái huà cháng jiàn , xiè hòu rù yǎn duō qì juān 。
mò yán rén wù dòu qí jué , zuì lǐ luò bǐ shén zhù yān 。
wāng gōng xī rù wèi shuài mù , tàn xī jù bì wéi shén xiān 。
guī xún shí pǐ hǎo dōng juàn , qià yǒu míng shǒu néng mó chuán 。
tí xié wàn lǐ dào lǐng biǎo , yóu wù zì dé gāo rén lián 。
ěr lái jié huǒ huài zhū yǒu , péi dōu zhèng kǔ fēn gē chán 。
wú lì wǎn hé wèi chuī xǐ , pī tú gǎn jí lèi rú quán 。

动物

觀汪丞相所藏崔白畫羅漢

—— 折彥質

山堂漠漠開曉烟,何許大士當四筵。
坐忘默識形骸外,持鉢植杖風露前。
老龍欲奮屢回首,於菟甚馴非畏鞭。
小兒已解辨人我,抱頭怖走成癡顛。
豈知畏愛果何物,手裏舍利空燭天。
嗟余耳目更淺陋,喜歡獲遇希有緣。
神明泰定始一笑,摩挲粉墨心茫然。
平生崔白畫常見,邂逅入眼多棄捐。
莫言人物斗奇崛,醉裏落筆神助焉。
汪公昔入魏帥幕,嘆息鉅壁圍神仙。
歸尋十疋好東絹,恰有名手能摹傳。
提携萬里到嶺表,尤物自得高人憐。
邇來劫火壞諸有,陪都正苦紛戈鋋。
無力挽河爲吹洗,披圖感極淚如泉。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。

shān táng mò mò kāi xiǎo yān , hé xǔ dà shì dāng sì yán 。
zuò wàng mò shí xíng hái wài , chí bō zhí zhàng fēng lù qián 。
lǎo lóng yù fèn lǚ huí shǒu , wū tú shèn xùn fēi wèi biān 。
xiǎo ér yǐ jiě biàn rén wǒ , bào tóu bù zǒu chéng chī diān 。
qǐ zhī wèi ài guǒ hé wù , shǒu lǐ shè lì kōng zhú tiān 。
jiē yú ěr mù gèng qiǎn lòu , xǐ huān huò yù xī yǒu yuán 。
shén míng tài dìng shǐ yī xiào , mā sā fěn mò xīn máng rán 。
píng shēng cuī bái huà cháng jiàn , xiè hòu rù yǎn duō qì juān 。
mò yán rén wù dòu qí jué , zuì lǐ luò bǐ shén zhù yān 。
wāng gōng xī rù wèi shuài mù , tàn xī jù bì wéi shén xiān 。
guī xún shí pǐ hǎo dōng juàn , qià yǒu míng shǒu néng mó chuán 。
tí xié wàn lǐ dào lǐng biǎo , yóu wù zì dé gāo rén lián 。
ěr lái jié huǒ huài zhū yǒu , péi dōu zhèng kǔ fēn gē chán 。
wú lì wǎn hé wèi chuī xǐ , pī tú gǎn jí lèi rú quán 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
山堂上早晨烟雾缭绕,谁是那位大士应当坐在四方的宴席上。他坐着心无杂念,默默领悟形骸之外的境界,手持钵,脚踏风露前行。
老龙欲振翅,屡次回首,对着草丛中的蛇儿“於菟”温顺得如同驯服了,毫不畏惧鞭子。而那个小孩子早已能够分辨出自己与他人的区别,抱着头惊恐地逃跑成了疯颠之状。
他们怎会明白所谓的畏惧与爱的真正意义呢,手中握着的舍利子如同空中的明灯。我叹息自己的耳目浅陋,但也为能够遇到这珍贵的缘分而高兴。
神明泰定之后,脸上终于露出一丝微笑,摩挲着粉墨,心中却是茫然不知所措。平日里崔白的画作虽常见,但这次的邂逅却有许多被抛弃的作品。
别人可能会说人物形象扭曲奇崛,但我在醉酒之中下笔,得到了神助。汪公曾入魏帅的帐下,感叹着壁垒之高,仿佛围绕着神仙。
我归来,找到十匹好的东绢,恰好有位名手能够传世摹刻。提携着这宝贵的作品,穿越万里,来到岭表,得到高人的赏识。
然而最近劫火席卷各地,所有的一切都陷入苦苦纷争之中。我无力挽回河水的洪流,只能用画笔表达心中的感受,泪水如泉水般涌出。
全文描述了古代的一些场景和心境,主要围绕着一个大士以及一位画家的经历和感悟展开,表现出对人生、命运、自我等深刻的思考。

这首古诗《观汪丞相所藏崔白画罗汉》写了观赏一幅崔白画的罗汉图,表现了诗人内心对于艺术和信仰的敬仰之情。以下是赏析:
在这首诗中,诗人以山堂的清晨为背景,描述了观赏一幅崔白画的罗汉图的情景。整首诗以抒发内心的感受和对艺术的钦佩为主题。
首节描写了清晨的山堂景致,以漠漠开晓烟来烘托出宁静幽雅的氛围。接着,诗人提到大士坐于四筵,坐忘默识形骸外,这里表现了大士的超脱和内心宁静。持鉢植杖风露前,表现了大士的虔诚和修行。
第二节描述了老龙驯服非畏鞭,这是对大士超越世俗的境界的描写。接着,诗人写到小儿解辨人我,却因见到大士而成了痴颠,强调了大士的神圣和影响力。
第三节以舍利空烛天表现出大士的伟大和境界的高远。接下来,诗人表达了自己的浅陋和对艺术的向往,感慨自己有幸能够欣赏到崔白画的作品。
最后一节中,诗人提到汪公曾入魏帅幕,这里是对历史的回顾,同时也表现出对崔白画的赞美。诗人感叹崔白画的绘画技艺,认为其画中的罗汉神似真物,神助不测。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者折彦质介绍:🔈

折彦质(?~一一六○),字仲古,号葆真居士,祖籍云中(今山西大同),徙河西府谷(今属陕西)(《姑溪後集》卷二○附《折公墓志铭》)。可适子。钦宗靖康初爲河东制置使,坐丧师责海州团练副使,永州安置(《宋会要辑稿》职官六九之二九)。高宗绍兴二年(一一三二),起爲湖南安抚使兼知潭州。四年,擢枢密都承旨。六年,签书枢密院事兼权参知政事,与赵鼎同罢。七年,起知福州。九年,落职。秦桧死後起知广州,移洪州。三十年(《宋会要辑稿》选举三二之二四作三十一年),卒於潭州。《两宋名贤小集》存《葆真居士集》一卷。事见《建炎以来系年要录》卷六一、七七、九八、一○七、一二七、一七一、一七四、一八三、一八五。 折彦质诗,以影... 查看更多>>

折彦质的诗:

相关诗词:

书陆务观所藏阿罗汉像一轴 (shū lù wù guān suǒ cáng ā luó hàn xiàng yī zhóu)

朝代:宋    作者: 曾几

大阿罗汉十有六,一一腾空见人足。
手持贝叶坐禅林,称不动尊惟我独。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。

挽莲塘呉孺人 其二 (wǎn lián táng wú rú rén qí èr)

朝代:宋    作者: 金履详

题汪功父所藏画卷。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。

题骨观画 (tí gǔ guān huà)

朝代:宋    作者: 饶节

白骨纤纤巧画眉,髑髅楚楚被罗衣。
手持纨扇空相对,笑杀傍观自不知。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。

禅月大师画罗汉像赞 (chán yuè dà shī huà luó hàn xiàng zàn)

朝代:宋    作者: 释如珙

禅月罗汉应身,画出罗汉形像。
丝毫无得渗漏,虚空捏作一团。
拈来挂虚空中,咄咄咄咄咄咄。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。

赋得鹤送史司马赴崔相公幕 (fù dé hè sòng shǐ sī mǎ fù cuī xiàng gong mù)

朝代:唐    作者: 李白

峥嵘丞相府,清切凤凰池。
羡尔瑶台鹤,高栖琼树枝。
归飞晴日好,吟弄惠风吹。
正有乘轩乐,初当学舞时。
珍禽在罗网,微命若游丝。
愿托周周羽,相衔汉水湄。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。

观祝少林所藏画三首 其一 (guān zhù shǎo lín suǒ cáng huà sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

萧寺相从三十日,知君有画未曾窥。
烟云过眼还收去,恰似凭栏立久时。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。

宿罗汉三绝 其一 (sù luó hàn sān jué qí yī)

朝代:宋    作者: 王十朋

梵舍十八所,道场皆矩罗。
兹独号罗汉,想应无漏多。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。

汪履道家观古书 (wāng lǚ dào jiā guān gǔ shū)

朝代:宋    作者: 释德洪

风流前辈已成尘,笔迹犹为世所珍。
促膝猛观惊盛事,临风长想见斯人。
气生伟逸龙蛇动,秀发精神点画新。
破箧尚能多此物,且欣汪子未全贫。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。

动物

令人生日以画十六大阿罗汉为寿仍作三颂以祝长年 其二 (lìng rén shēng rì yǐ huà shí liù dà ā luó hàn wèi shòu réng zuò sān sòng yǐ zhù cháng nián qí èr)

朝代:宋    作者: 韩驹

数枝西国芬陀利,一瓣南天波律香。
持作诞辰罗汉供,愿如罗汉寿无央。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。

观钓台画图 (guān diào tái huà tú)

朝代:唐    作者: 徐凝

一水寂寥青霭合,两崖崔崒白云残。
画人心到啼猨破,欲作三声出树难。

平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
仄仄仄仄平平仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄○仄仄,仄平仄仄平仄○。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄平平○。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平平○仄,平平仄仄仄○平。