gù rén zhāng dá míng zhǐ xiǎng shū shù jiāng yǐ gǔ jù cì yùn chóu zhī
故人张达明徴饷舒术将以古句次韵酬之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 程俱 (chéng jù)

忆官古龙舒,妙境开禹甸。
潄流探九井,曳屐穷四面。
借居龙溪上,窗户列岩巘。
客怀剧棼丝,撩乱不可剪。
时时出登临,款段胜屈産。
如持古神搥,破此牢愁键。
地灵多草木,灌蔓森秀软。
尝闻左宫仙,蘂笈发珍瑑。
摛辞叙山精,丰绮信无㥏。
几寻青冥劚,时作芙蓉搴。
云琅未云剖,月醴忽以泫。
回观豨苓辈,市积空

仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄○仄仄。
○平仄平平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○○○平仄,仄仄○○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平○仄平○,○仄平仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄○○平平,仄仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平○平,仄仄○平仄。
○平平仄仄,仄仄○仄仄。
○平仄仄仄,○仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平○,仄仄仄○仄。

yì guān gǔ lóng shū , miào jìng kāi yǔ diàn 。
shù liú tàn jiǔ jǐng , yè jī qióng sì miàn 。
jiè jū lóng xī shàng , chuāng hù liè yán yǎn 。
kè huái jù fén sī , liáo luàn bù kě jiǎn 。
shí shí chū dēng lín , kuǎn duàn shèng qū chǎn 。
rú chí gǔ shén chuí , pò cǐ láo chóu jiàn 。
dì líng duō cǎo mù , guàn màn sēn xiù ruǎn 。
cháng wén zuǒ gōng xiān , ruǐ jí fā zhēn zhuàn 。
chī cí xù shān jīng , fēng qǐ xìn wú 㥏 。
jǐ xún qīng míng zhú , shí zuò fú róng qiān 。
yún láng wèi yún pōu , yuè lǐ hū yǐ xuàn 。
huí guān xī líng bèi , shì jī kōng

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
忆起官古龙舒的时光,那里的美景像禹甸一样宜人。潺潺的溪水流淌,寻觅九井的所在,曳着屐鞋四处探索。借住在龙溪之上,窗户对着峭岩险巘。客人怀着对美玉的钟爱,扰乱了思绪,让人剪不断理还乱。时常爬上高山俯瞰,眺望着胜景,这样的景色胜过了城中的富贵产业。就像握着古老的神奇法宝,可以打开困扰心灵的牢笼和愁绪。
这片土地灵气盎然,到处都是茂密的草木,藤蔓密布,树木苍翠婆娑。曾听闻住在左宫的仙人,从蘂笈里拿出珍贵的宝物。他们用华美的辞藻描述山精和精灵,让人信服而无法反驳。多少次去探寻青天之际,有时像芙蓉花一样婀娜多姿,有时像月亮上的甘露,泪水晶莹。
回望豨苓辈的时光,这座城市累积了许多虚华空富。

赏析::
这首诗《故人张达明徵饷舒术将以古句次韵酬之》是程俱创作的一首山水田园诗。诗人回忆起古时的龙舒景致,将其写得妙趣横生。
首先,诗人通过描绘“潄流探九井”和“曳屐穷四面”来勾勒出了这个地方的山水风光,展示了自然景色的宏伟和壮丽。他借助“借居龙溪上”来表达自己的幸运,住在这样的美景之中,窗外是峭壁山岩,与大自然融为一体。
接着,诗人以“客怀剧棼丝,撩乱不可剪”来描写内心的感情,表现出自己对这片美景的深切喜爱。他在这里登高远望,感受到了大自然的壮丽和奇妙。
诗中还提到了“左宫仙”和“蘂笈发珍瑑”,表现出了古代文人对神仙和宝物的向往和追求,增添了诗意的色彩。
最后,诗人以“云琅未云剖,月醴忽以泫”来描述大自然的神秘和美丽,将自然景色与仙境相融合,表达了对自然的敬仰和向往。
标签: 写景、抒情、仙境、山水、自然、向往

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者程俱介绍:🔈

程俱(一○七八~一一四四),字致道,衢州开化(今属浙江)人。哲宗绍圣四年(一○九七),以外祖荫补苏州吴江县主簿,监舒州太湖盐场,以上书论事罢。徽宗政和元年(一一一),起知泗州临淮县,官满後寓吴。因叶梦得荐爲着作佐郎,未几出管勾岱岳观。宣和二年(一一二○),赐上舍上第。三年,除礼部员外郎,以病告归。高宗建炎三年(一一二九),自太常少卿知秀州,金兵据临安,弃城退保华亭。绍兴元年(一一三一),爲秘书少监,上《麟台故事》五卷,擢中书舍人。二年,因言事爲言官论弃秀州事,罢职求举江州太平观。秦桧当政,诏除集英殿修撰、徽猷阁待制,皆不赴。十四年,卒,年六十七。有《北山小集》四十卷。事见宋程瑀《程公行状》(四... 查看更多>>

程俱的诗:

相关诗词:

张冠卿以前诗怀哉各努力人物古来少之句为十诗见寄次韵奉酬 其二 (zhāng guān qīng yǐ qián shī huái zāi gè nǔ lì rén wù gǔ lái shǎo zhī jù wèi shí shī jiàn jì cì yùn fèng chóu qí èr)

朝代:宋    作者: 陈傅良

连楹着胡椒,环堵诛蒿莱。
节士亦良苦,乃筑怀清台。
世故何浩荡,人心亦崔嵬。
之子访田舍,厥繇安在哉。

仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄○仄仄。
○平仄平平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○○○平仄,仄仄○○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平○仄平○,○仄平仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄○○平平,仄仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平○平,仄仄○平仄。
○平平仄仄,仄仄○仄仄。
○平仄仄仄,○仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平○,仄仄仄○仄。

次韵邹泽民感事 (cì yùn zōu zé mín gǎn shì)

朝代:宋    作者: 刘摰

河湟虮虱玩天恩,饷馈驱驰不足论。
陛下至神收庙算,诸公何术偃戎轩。
凯歌计日登宗祀,归将惊秋望故园。
贱士江湖真碌碌,狂吟无以谢乾坤。

仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄○仄仄。
○平仄平平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○○○平仄,仄仄○○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平○仄平○,○仄平仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄○○平平,仄仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平○平,仄仄○平仄。
○平平仄仄,仄仄○仄仄。
○平仄仄仄,○仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平○,仄仄仄○仄。

张冠卿以前诗怀哉各努力人物古来少之句为十诗见寄次韵奉酬 其一 (zhāng guān qīng yǐ qián shī huái zāi gè nǔ lì rén wù gǔ lái shǎo zhī jù wèi shí shī jiàn jì cì yùn fèng chóu qí yī)

朝代:宋    作者: 陈傅良

明月不可涴,有时障氛霾。
芙蕖生淤泥,岂必所处佳。
老子苦链藏,释氏多遣排。
如欲尽物累,自古谁好怀。

仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄○仄仄。
○平仄平平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○○○平仄,仄仄○○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平○仄平○,○仄平仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄○○平平,仄仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平○平,仄仄○平仄。
○平平仄仄,仄仄○仄仄。
○平仄仄仄,○仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平○,仄仄仄○仄。

张冠卿以前诗怀哉各努力人物古来少之句为十诗见寄次韵奉酬 其三 (zhāng guān qīng yǐ qián shī huái zāi gè nǔ lì rén wù gǔ lái shǎo zhī jù wèi shí shī jiàn jì cì yùn fèng chóu qí sān)

朝代:宋    作者: 陈傅良

冥心观宇宙,孰是同与各。
夜旦无反恶,日出星河落。
此有齐人瑟,彼有荆人璞。
嗟余耳目短,岂故重然诺。

仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄○仄仄。
○平仄平平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○○○平仄,仄仄○○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平○仄平○,○仄平仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄○○平平,仄仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平○平,仄仄○平仄。
○平平仄仄,仄仄○仄仄。
○平仄仄仄,○仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平○,仄仄仄○仄。

张冠卿以前诗怀哉各努力人物古来少之句为十诗见寄次韵奉酬 其六 (zhāng guān qīng yǐ qián shī huái zāi gè nǔ lì rén wù gǔ lái shǎo zhī jù wèi shí shī jiàn jì cì yùn fèng chóu qí liù)

朝代:宋    作者: 陈傅良

我友天下士,逝者八九人。
非无新造交,亦有久故亲。
可与共安利,未可同隠沦。
欣然得一个,回首终酸辛。

仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄○仄仄。
○平仄平平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○○○平仄,仄仄○○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平○仄平○,○仄平仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄○○平平,仄仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平○平,仄仄○平仄。
○平平仄仄,仄仄○仄仄。
○平仄仄仄,○仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平○,仄仄仄○仄。

以酒饷谹父蒙以绝句为谢因次韵幷叙送行之意时欲往吴中二首 其一 (yǐ jiǔ xiǎng hóng fù méng yǐ jué jù wèi xiè yīn cì yùn bìng xù sòng xíng zhī yì shí yù wǎng wú zhōng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 王洋

旋坼金泥不满杯,明知不自酒泉来。
後房彩女弓鞋窄,持得金莲案上开。

仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄○仄仄。
○平仄平平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○○○平仄,仄仄○○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平○仄平○,○仄平仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄○○平平,仄仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平○平,仄仄○平仄。
○平平仄仄,仄仄○仄仄。
○平仄仄仄,○仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平○,仄仄仄○仄。

抒情 离别

次韵罗正之提刑见寄 (cì yùn luó zhèng zhī tí xíng jiàn jì)

朝代:宋    作者: 邹浩

天边故人赠明月,恍惚如临沧海阔。
几年麈尾阻清谈,一日中肠寛百结。
锺君骨朽谁能琴,流水高山犹到今。
平生宫徴愧伯牙,邂逅夫子还知心。
相期端欲追前古,诸事斯言逃责数。
青云穷达岂须论,廊庙由来齐子午。

仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄○仄仄。
○平仄平平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○○○平仄,仄仄○○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平○仄平○,○仄平仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄○○平平,仄仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平○平,仄仄○平仄。
○平平仄仄,仄仄○仄仄。
○平仄仄仄,○仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平○,仄仄仄○仄。

张冠卿以前诗怀哉各努力人物古来少之句为十诗见寄次韵奉酬 其七 (zhāng guān qīng yǐ qián shī huái zāi gè nǔ lì rén wù gǔ lái shǎo zhī jù wèi shí shī jiàn jì cì yùn fèng chóu qí qī)

朝代:宋    作者: 陈傅良

秦人弊申韩,亡梁以崇佛。
六经独何罪,莽亦窃大物。
堪嗟二百年,吾道功第一。
熙丰余论在,河洛诸贤没。

仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄○仄仄。
○平仄平平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○○○平仄,仄仄○○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平○仄平○,○仄平仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄○○平平,仄仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平○平,仄仄○平仄。
○平平仄仄,仄仄○仄仄。
○平仄仄仄,○仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平○,仄仄仄○仄。

张冠卿以前诗怀哉各努力人物古来少之句为十诗见寄次韵奉酬 其八 (zhāng guān qīng yǐ qián shī huái zāi gè nǔ lì rén wù gǔ lái shǎo zhī jù wèi shí shī jiàn jì cì yùn fèng chóu qí bā)

朝代:宋    作者: 陈傅良

澶渊竟要盟,老莱气安吐。
韩范犹自怜,不遂臣西虏。
人材系其逢,事业随所附。
千载有南董,何啻今视古。

仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄○仄仄。
○平仄平平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○○○平仄,仄仄○○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平○仄平○,○仄平仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄○○平平,仄仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平○平,仄仄○平仄。
○平平仄仄,仄仄○仄仄。
○平仄仄仄,○仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平○,仄仄仄○仄。

以酒饷谹父蒙以绝句为谢因次韵幷叙送行之意时欲往吴中二首 其二 (yǐ jiǔ xiǎng hóng fù méng yǐ jué jù wèi xiè yīn cì yùn bìng xù sòng xíng zhī yì shí yù wǎng wú zhōng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 王洋

诗满花牋酒满杯,吴中应喜使君来。
马蹄归踏青霜滑,早趁江梅次第开。

仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄○仄仄。
○平仄平平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平仄平平○。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○○○平仄,仄仄○○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平○仄平○,○仄平仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄○○平平,仄仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平○平,仄仄○平仄。
○平平仄仄,仄仄○仄仄。
○平仄仄仄,○仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平○,仄仄仄○仄。

抒情 送行