gǔ jiàn xiè lǐ wéi xiào shì suǒ yè
古剑谢李惟肖示所业 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈襄 (chén xiāng)

天工铸剑挺锋鋩,洪炉百链金为刚。
闪铄神鎚飞电光,磨砺七彩成文章。
丰城地僻沦精久,紫气雄雄射星斗。
未得神功倚天外,一朝误入张华手。
青霜为锷宝为环,有时捧出黄金盘。
万灵照灼妖氛走,天地无光秋水寒。
闻道华阴有奇土,试拭繁星袖中舞。
风胡侧目观如堵,一唱人间万金贾。
夜来几度风雷嗔,雌雄出没光如神。
来年决定化平津,坐中有客攀龙鳞。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。

tiān gōng zhù jiàn tǐng fēng máng , hóng lú bǎi liàn jīn wèi gāng 。
shǎn shuò shén chuí fēi diàn guāng , mó lì qī cǎi chéng wén zhāng 。
fēng chéng dì pì lún jīng jiǔ , zǐ qì xióng xióng shè xīng dòu 。
wèi dé shén gōng yǐ tiān wài , yī cháo wù rù zhāng huá shǒu 。
qīng shuāng wèi è bǎo wèi huán , yǒu shí pěng chū huáng jīn pán 。
wàn líng zhào zhuó yāo fēn zǒu , tiān dì wú guāng qiū shuǐ hán 。
wén dào huá yīn yǒu qí tǔ , shì shì fán xīng xiù zhōng wǔ 。
fēng hú cè mù guān rú dǔ , yī chàng rén jiān wàn jīn jiǎ 。
yè lái jǐ dù fēng léi chēn , cí xióng chū mò guāng rú shén 。
lái nián jué dìng huà píng jīn , zuò zhōng yǒu kè pān lóng lín 。

动物

古劍謝李惟肖示所業

—— 陳襄

天工鑄劍挺鋒鋩,洪爐百鍊金爲剛。
閃鑠神鎚飛電光,磨礪七彩成文章。
豐城地僻淪精久,紫氣雄雄射星斗。
未得神功倚天外,一朝誤入張華手。
青霜爲鍔寶爲環,有時捧出黄金盤。
萬靈照灼妖氛走,天地無光秋水寒。
聞道華陰有奇土,試拭繁星袖中舞。
風胡側目觀如堵,一唱人間萬金賈。
夜來幾度風雷嗔,雌雄出沒光如神。
來年决定化平津,坐中有客攀龍鱗。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。

tiān gōng zhù jiàn tǐng fēng máng , hóng lú bǎi liàn jīn wèi gāng 。
shǎn shuò shén chuí fēi diàn guāng , mó lì qī cǎi chéng wén zhāng 。
fēng chéng dì pì lún jīng jiǔ , zǐ qì xióng xióng shè xīng dòu 。
wèi dé shén gōng yǐ tiān wài , yī cháo wù rù zhāng huá shǒu 。
qīng shuāng wèi è bǎo wèi huán , yǒu shí pěng chū huáng jīn pán 。
wàn líng zhào zhuó yāo fēn zǒu , tiān dì wú guāng qiū shuǐ hán 。
wén dào huá yīn yǒu qí tǔ , shì shì fán xīng xiù zhōng wǔ 。
fēng hú cè mù guān rú dǔ , yī chàng rén jiān wàn jīn jiǎ 。
yè lái jǐ dù fēng léi chēn , cí xióng chū mò guāng rú shén 。
lái nián jué dìng huà píng jīn , zuò zhōng yǒu kè pān lóng lín 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
天工铸剑,锋锐无匹,洪炉中百道锁链,铸造坚固的金属。
神奇的锤子闪耀着电光,磨砺出七彩斑斓的绚丽文章。
丰城地处偏僻,却长期保有精妙之物,紫气磅礴,镇压星斗。
却未得到神功傲视天外,一时不慎落入张华之手。
青锋如寒霜,宝环似黄金盘,时常带出黄金盛器。
万灵受其照耀,邪恶气息消散,天地间无光,宛如秋水凝寒。
闻说华阴土地有奇异之处,试着拭去袖中的繁星,它们纷纷舞动。
风胡侧目观望,如遇到阻挡,一声歌唱,即可得到巨额财富。
夜晚里,时常有风雷怒鸣,雄雌两颗宝物隐现,熠熠生辉如神明。
明年定要变化平津,坐在其中的客人攀附龙鳞之地位。

全文

总结:

全文描绘了一把铸剑的制作过程以及神奇的锤子所磨练出的华丽文辞。丰城地区藏有神秘之物,紫气镇压星斗。但无奈有人误入张华手中,带出珍贵宝器,照耀万灵,驱散邪气,令天地无光。据闻华阴土地有奇异之处,繁星舞动不止。风胡对此觊觎,一曲歌唱便有巨财获得。夜晚风雷鸣响,珍宝再度出现,明年将改变平津局势,坐在其中的客人将攀附龙鳞之位。

赏析:此古诗以描述打造神剑为主线,表现了剑的铸造过程、剑的神奇力量以及剑的传世价值。整首诗笔调豪放奔放,意境高远。
首句描绘了打造剑的神奇过程,以"天工铸剑挺锋鋩"为句首,强调了铸剑的工匠技艺与剑的锋利。接着"洪炉百链金为刚"展示了打造剑所需材料的宝贵与坚硬。
继之以"闪铄神鎚飞电光","磨砺七彩成文章",形象描绘了打磨剑的过程,突显了剑的精致与神奇之处。
其后以"丰城地僻沦精久"描述了剑在偏僻地方沉寂的时间,以及传世后的价值。接着"紫气雄雄射星斗"展示了剑的神秘与非凡之处。
"未得神功倚天外"表现了剑的尚未得到神奇能力,"一朝误入张华手"则暗示了剑的未来归属及传世之事。
接下来的几句"青霜为锷宝为环","有时捧出黄金盘","万灵照灼妖氛走","天地无光秋水寒",表现了剑的锋芒、华贵、神力以及对邪恶的制伏。
接着描绘了剑的传世之处,"闻道华阴有奇土","试拭繁星袖中舞","风胡侧目观如堵","一唱人间万金贾","夜来几度风雷嗔","雌雄出没光如神","来年决定化平津","坐中有客攀龙鳞"。
标签: 描写打造神剑过程、咏史诗、赞颂神秘剑力

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈襄介绍:🔈

陈襄(一○一七~一○八○),字述古,福州侯官(今福建福州)人。因家在古灵村,人号古灵先生。仁宗庆历二年(一○四二)进士。初仕浦城主簿,历知仙居、河阳、蒙阳等县。嘉佑二年(一○五七),入爲秘阁校理、判祠部事。六年,出知常州。英宗治平初,复爲开封府推官、三司盐铁判官。神宗即位,出知明州。熙宁二年(一○六九),同修起居注,知谏院、改知制诰。寻直学士院。四年,因与王安石政见不合,出知陈州。五年,知杭州。七年,复知陈州。八年,召还,知通进银台司兼侍读,判尚书都省。元丰三年卒,年六十四。有《古灵先生文集》。事见宋陈晔《古灵先生年谱》(《永乐大典》卷三一四二),《宋史》卷三二一有传。 陈襄诗四卷,以宋刻《古... 查看更多>>

陈襄的诗:

相关诗词:

示两儿 (shì liǎng ér)

朝代:宋    作者: 张九成

余性便静素,於世寡所谐。
惟余黄卷里,聊与古人偕。
古人不可期,古心尚可窥。
当其会意时,悠然忘渴饥。
可怜朝市人,大与古相违。
所得眇何有,所亡无町畦。
嗟乎寓此生,惟善为可为。
舍善亦何乐,至死有余悲。
晤此聊自警,亦以警吾儿。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。

孝宗皇帝挽词 其二 (xiào zōng huáng dì wǎn cí qí èr)

朝代:宋    作者: 李祥

授受唐虞盛,羹墙极继承。
诚身唯业业,子道每烝烝。
寰海双亲养,通丧上圣能。
独高惟孝德,万古仰徽称。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。

遣兴二首 其二 (qiǎn xīng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 郑思肖

传家曾受易,所得亦良深。
今古岂二道,死生惟一心。
颠风掀旷野,痴雪厄寒林。
不改隠居操,扃门自鼓琴。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。

陈正叔县尉见示所着诗文以诗谢之 (chén zhèng shū xiàn wèi jiàn shì suǒ zhe shī wén yǐ shī xiè zhī)

朝代:宋    作者: 孙应时

文章千古一毫端,妙处工夫到底难。
春色无边知造化,海风不断识波澜。
看君健笔凌霄汉,照我清窗醒肺肝。
宝剑莫忧人未识,光芒须动斗牛寒。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。

长儿深生日集经语示之二首 其一 (cháng ér shēn shēng rì jí jīng yǔ shì zhī èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陈着

惟友于兄弟,惟顺於父母。
无忝尔所生,造端乎夫妇。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。

谢陆伯业通判示淮西小藁 (xiè lù bǎi yè tōng pàn shì huái xī xiǎo gǎo)

朝代:宋    作者: 楼钥

四海诗名老放翁,遗编俱在迹成空。
忽从淮右传诗卷,近比剑南真父风。
暂向壶头追马援,何当甫里访龟蒙。
江山为助多佳句,莫惜南来寄断鸿。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。

十七砺 (shí qī lì)

朝代:宋    作者: 郑思肖

我有真黄金,只作土价卖。
陪笑遍示人,竟无一人买。
日暮哭归来,反为衆所怪。
安得明眼人,与之语痛快。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。

竹林七贤图 (zhú lín qī xián tú)

朝代:宋    作者: 郑思肖

清谈何补晋江山,谁与中原了岁寒。
惟有白云三四片,飞来自向古琅玕。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。

寄李惟肖 (jì lǐ wéi xiào)

朝代:宋    作者: 陈襄

峨峨神岳吐灵襟,弱冠飞英翰墨林。
楚国未登和氏璧,晋人惟重孔家金。
文高千丈云霞彩,赋敌三都鼓吹音。
圣代已招岩穴士,傅生他日定为霖。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。

(jù)

朝代:宋    作者: 秦惟肖

枫落楚江寒雁静,月高巫峡夜猿哀。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平平平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄○平仄。
平平平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
○仄平平仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄○○仄,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄平平,仄○仄仄平平平。