fù wěi
赋苇 🔈
山居种苇意如何,相见沧江渺渺波。
窗外近移秋色早,夜来偏觉雨声多。
微风动叶蜻蜓立,暗浪冲根郭索过。
谁解写成团扇面,萧萧残雪卧渔蓑。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
山居種葦意如何,相見滄江渺渺波。
窗外近移秋色早,夜來偏覺雨聲多。
微風動葉蜻蜓立,暗浪衝根郭索過。
誰解寫成團扇面,蕭蕭殘雪卧漁蓑。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
山居种植芦苇,有何心境,望见苍茫的江水波涛。
窗外景色渐变,秋意早已临近,夜晚更感雨声不断。
微风拂动树叶,蜻蜓停立其上,暗浪冲击着根基,郭索(郭:围墙;索:攀援)穿过。
谁能解读成一方扇面的画卷,空空萧萧残留着雪,伴着渔民的渔蓑。
全诗描写了山居生活的景象,作者在山中种植芦苇,眺望着遥远的江水。窗外秋意渐浓,夜晚雨声不息。微风吹动着树叶,蜻蜓停在上面,暗浪冲击着芦苇的根基,追逐着郭索的轨迹。诗中谈到了一方扇面的画面,似乎描述了渔民在寒冷的天气里穿着渔蓑的情景。整体描写以朴实自然的山居生活为主题,展现出作者对自然景物的深刻感受和对生活细节的关注。
舒岳祥的诗:
相关诗词:
张南起为作苇航图仍示以诗次韵继赋 其二 (zhāng nán qǐ wèi zuò wěi háng tú réng shì yǐ shī cì yùn jì fù qí èr)
系缆萧萧芦苇傍,酒和翰墨醉淋浪。
灵槎不泝银河去,却向人间羡野航。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
崔白败荷折苇寒鹭 (cuī bái bài hé zhé wěi hán lù)
疏苇雨中老,乱荷霜外凋。
多情惟白鸟,常此伴萧条。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
茅苇 (máo wěi)
白苇黄茅几断魂,数家鷄犬不相闻。
江南多少朱门闭,桑柘春深绿似云。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
苇谷 (wěi gǔ)
水会三川漾碧波,雕阴人唱采花歌。
旧时白翟今荒壤,苇谷凄凄风雨多。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
一苇亭 (yī wěi tíng)
长江一苇浪花开,合国咸知不再来。
千古凭栏一惆怅,岂知脚下滑如苔。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
戒僮仆种蕉苇 (jiè tóng pú zhòng jiāo wěi)
莫把闲愁向客谈,且看晴雪映疏帘。
欲听夜雨无篷艇,更种红蕉碧苇添。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
风吹蒲苇丛三首 其二 (fēng chuī pú wěi cóng sān shǒu qí èr)
风吹蒲苇丛,秋色日向晚。
美人何时来,行子饥未饭。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
行舟芦苇中 (xíng zhōu lú wěi zhōng)
芦苇萧萧吹晚风,画船长在雨声中。
浮生厌足江湖味,好在溪边旧钓筒。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
风吹蒲苇丛三首 其三 (fēng chuī pú wěi cóng sān shǒu qí sān)
行子惜日月,美人轻别离。
风吹蒲苇丛,及时当早归。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
次韵书事 其二 (cì yùn shū shì qí èr)
圣朝始悟文章弊,大霈首更诗赋科。
白苇黄茅供一扫,英豪人物未消磨。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。