fù chén xū zhōng zhèn fāng táng
赋陈虚中振芳堂 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 谢薖 (xiè kē)

青腰按节临天关,幻成圭璧惊人寰。
一朝忽起枯槁想,堕作人间冰雪顔。
国香端拟避清绝,鳯车安得窥幽闲。
雪中长疑肌起粟,挽住直恐乘风还。
风流别乘似何逊,哦诗兴健排江山。
华堂烧灯呼客醉,况引玉頬依琱阑。
广平题赋工婉媚,杜陵索句愁飞翻。
山人径欲悟香寂,何当步绕横斜间。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。

qīng yāo àn jié lín tiān guān , huàn chéng guī bì jīng rén huán 。
yī cháo hū qǐ kū gǎo xiǎng , duò zuò rén jiān bīng xuě yán 。
guó xiāng duān nǐ bì qīng jué , fèng chē ān dé kuī yōu xián 。
xuě zhōng cháng yí jī qǐ sù , wǎn zhù zhí kǒng chéng fēng huán 。
fēng liú bié chéng sì hé xùn , ò shī xìng jiàn pái jiāng shān 。
huá táng shāo dēng hū kè zuì , kuàng yǐn yù jiá yī diāo lán 。
guǎng píng tí fù gōng wǎn mèi , dù líng suǒ jù chóu fēi fān 。
shān rén jìng yù wù xiāng jì , hé dāng bù rào héng xié jiān 。

賦陳虚中振芳堂

—— 謝薖

青腰按節臨天關,幻成圭璧驚人寰。
一朝忽起枯槁想,墮作人間冰雪顔。
國香端擬避清絕,鳯車安得窺幽閑。
雪中長疑肌起粟,挽住直恐乘風還。
風流别乘似何遜,哦詩興健排江山。
華堂燒燈呼客醉,况引玉頬依琱闌。
廣平題賦工婉媚,杜陵索句愁飛翻。
山人徑欲悟香寂,何當步繞横斜間。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。

qīng yāo àn jié lín tiān guān , huàn chéng guī bì jīng rén huán 。
yī cháo hū qǐ kū gǎo xiǎng , duò zuò rén jiān bīng xuě yán 。
guó xiāng duān nǐ bì qīng jué , fèng chē ān dé kuī yōu xián 。
xuě zhōng cháng yí jī qǐ sù , wǎn zhù zhí kǒng chéng fēng huán 。
fēng liú bié chéng sì hé xùn , ò shī xìng jiàn pái jiāng shān 。
huá táng shāo dēng hū kè zuì , kuàng yǐn yù jiá yī diāo lán 。
guǎng píng tí fù gōng wǎn mèi , dù líng suǒ jù chóu fēi fān 。
shān rén jìng yù wù xiāng jì , hé dāng bù rào héng xié jiān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
青腰按节来到天关,仿佛幻化成了一块圭璧,震惊了天下。
突然间产生枯槁的念头,变成了人间冰雪般的容颜。
本打算隐居远离尘世喧嚣,却怎么找到凤车窥探幽闲。
在雪地里,皮肤似乎都起了麦粒一般,担心一把挽住,恐怕就被风吹散了。
风流别乘,好似何逊,嘿!他的诗才雄健,排列山河,令人叹服。
华堂里点燃灯火,喊着客人喝醉,何况引起了玉颜依偎在琱阑旁。
广平作赋技巧婉媚,杜陵求句忧愁飞翻。
山中隐士正想领悟香寂之道,何时才能在蜿蜒曲折之间徜徉。
总结:全文:诗中描绘了一位风采卓越的隐士,他有着非凡的气质和美丽的容颜。他原本计划远离尘嚣,过上幽静的生活,但却被现实的喧嚣所打扰。诗人通过描写这位隐士的风采和才华,以及他追求幽静生活的愿望,表达了对清静生活和追求内心平静的向往。整首诗通过对隐士的描写,展现了诗人对自然和心灵世界的追求和思考。

赏析:
这首诗《赋陈虚中振芳堂》展现了诗人对陈虚中的仰慕之情。诗中以华堂烧灯、鳯车、冰雪顔等意象,表达了诗人对陈虚中高洁品德和卓越才华的钦佩。诗人描绘了陈虚中骄人的风采和卓越的文学成就,以及他的深思熟虑、超脱尘俗的气质。诗中的情感真挚,文字优美,展现了诗人对陈虚中的崇敬和推崇之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者谢薖介绍:🔈

谢薖(一○七四~一一一六),字幼盘,号竹友,临川(今属江西)人。曾举进士不第,家居不仕(清《江西通志》卷一五一)。诗文与从兄谢逸齐名,时称二谢。其名亦列入吕本中《江西诗社宗派图》。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。着有《竹友集》十卷,其中诗七卷。 谢薖诗,以《续古逸丛书》所收影宋本(藏江西省图书馆。爲底本。校以影印清文渊阁《四库全书》本(简称四库本),《小万卷楼丛书》本(简称万卷楼本)。新辑集外诗,附於卷末。 查看更多>>

谢薖的诗:

相关诗词:

赠冲虚斋朱道士 (zèng chōng xū zhāi zhū dào shì)

朝代:宋    作者: 陈振甫

玉室金堂世有人,龙眠龟息鹤精神。
暑风吹起尘三丈,城市出来闲采真。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。

动物

赋虚谷黄子羽所藏吴山西墨兰三章 其二 (fù xū gǔ huáng zǐ yǔ suǒ cáng wú shān xī mò lán sān zhāng qí èr)

朝代:宋    作者: 陈着

虚谷兮明阳,纷百草兮树千章。
馨香兮自将,兰之有兮何蕙茝之敢芳。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。

和普公赋东园十题 虚白堂 (hé pǔ gōng fù dōng yuán shí tí xū bái táng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

空堂绝纤尘,虚静自生白。
长风吹月东,窗户如不隔。
漆园兹趣深,赤水珠难索。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。

伏日与同官小饮瑞白堂观跳珠分韵赋诗 (fú rì yǔ tóng guān xiǎo yǐn ruì bái táng guān tiào zhū fēn yùn fù shī)

朝代:宋    作者: 王十朋

瑞白堂虚氷雪凝,散为珠玉洗炎蒸。
诙谐未效东方朔,赋咏聊追杜少陵。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。

和陈述古僊居岩老堂诗 (hé chén shù gǔ xiān jū yán lǎo táng shī)

朝代:宋    作者: 王振

政暇此观书,心闲渭水渔。
宛然山叟室,移入县庭居。
雨霁群峰秀,风生一谷虚。
我朝求治功,好顾卧龙庐。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。

动物

台州郡治十二诗太守尤延之命赋 乐山堂 (tái zhōu jùn zhì shí èr shī tài shǒu yóu yán zhī mìng fù lè shān táng)

朝代:宋    作者: 林宪

兹堂虽不华,三面受山色。
直东接溟海,云雾时振翮。
几年芜秽深,一日洞天折。
悠然舒啸中,自得仁所宅。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。

赋梅堂闲吟 其一 (fù méi táng xián yín qí yī)

朝代:宋    作者: 陈宓

天公久不试铅华,尽把清香付此花。
白玉堂中春未动,等闲攀折野人家。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。

吏隠堂 (lì yǐn táng)

朝代:宋    作者: 胡铨

微风稍披冻,芳萌亦吐林。
百鸟感春阳,鈎輈弄其音。
振策遵城曲,逍遥写烦襟。
爱此堂下石,青润挺琅琳。
中坳贮清泉,测之不盈簪。
纤鳞候暖戏,寂历自浮沉。
默视澹忘虑,白日为移阴。
人生本虚静,垢浊无自侵。
忽为外物牵,至性不可寻。
於焉得所监,一洗尘中心。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。

依韵和正仲赋杨兵部吴兴五题 碧澜堂 (yī yùn hé zhèng zhòng fù yáng bīng bù wú xīng wǔ tí bì lán táng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

虚云临滉漾,桥势对隆穹。
环佩佳人去,汀洲翠带空。
橘船过砌下,兰栋起云中。
欲问芳菲地,吴王一废宫。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。

初春吏隠堂作 (chū chūn lì yǐn táng zuò)

朝代:宋    作者: 韩维

微风稍破冻,芳萌亦吐林。
百鸟感春阳,鈎輈弄其音。
振策遵城曲,逍遥写烦襟。
爱此堂下石,青润挺琅琳。
中坳贮清泉,测之不盈簪。
纤鳞候暖戏,寂历自浮沉。
默视澹忘虑,白日为移阴。
人生本虚静,垢浊无自侵。
忽为外物牵,至性不可寻。
於焉得所监,一洗尘中心。

平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平○平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○○平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄平仄,平平○仄平平平。
平平○平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平○仄仄○平○。