jìng jì zhāi guān wén zhōng gōng mò jì
静寄斋观文忠公墨迹 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 谢薖 (xiè kē)

董何呼我颠倒裳,杖藜阶西过王郎。
郎君好事初举觞,平头奴子舁两囊。
开视文书浩抢攘,其间穅秕烦播扬。
忽惊墨妙筵有光,问谁所书曰欧阳。
而我盥水方取将,览之三过神色扬。
反嗟从来见未尝,字体遒媚笔意刚。
公为文章轧子长,立朝义气凛秋霜。
借如春蚓萦行行,亦当珍之十袭藏。
况工字画乃如此,银鈎金绳粲茧纸。
公尝临池墨池水,尚言如船逆风使。
後来谁评新丽体,出公一头子苏子。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。

dǒng hé hū wǒ diān dǎo shang , zhàng lí jiē xī guò wáng láng 。
láng jūn hǎo shì chū jǔ shāng , píng tóu nú zǐ yú liǎng náng 。
kāi shì wén shū hào qiǎng rǎng , qí jiān kāng bǐ fán bō yáng 。
hū jīng mò miào yán yǒu guāng , wèn shuí suǒ shū yuē ōu yáng 。
ér wǒ guàn shuǐ fāng qǔ jiāng , lǎn zhī sān guò shén sè yáng 。
fǎn jiē cóng lái jiàn wèi cháng , zì tǐ qiú mèi bǐ yì gāng 。
gōng wèi wén zhāng yà zǐ cháng , lì cháo yì qì lǐn qiū shuāng 。
jiè rú chūn yǐn yíng xíng xíng , yì dāng zhēn zhī shí xí cáng 。
kuàng gōng zì huà nǎi rú cǐ , yín gōu jīn shéng càn jiǎn zhǐ 。
gōng cháng lín chí mò chí shuǐ , shàng yán rú chuán nì fēng shǐ 。
hòu lái shuí píng xīn lì tǐ , chū gōng yī tóu zi sū zǐ 。

靜寄齋觀文忠公墨跡

—— 謝薖

董何呼我顛倒裳,杖藜階西過王郎。
郎君好事初舉觴,平頭奴子舁兩囊。
開視文書浩搶攘,其間穅秕煩播颺。
忽驚墨妙筵有光,問誰所書曰歐陽。
而我盥水方取将,覽之三過神色揚。
反嗟從來見未嘗,字體遒媚笔意剛。
公爲文章軋子長,立朝義氣凛秋霜。
借如春蚓縈行行,亦當珍之十襲藏。
况工字畫乃如此,銀鈎金繩粲繭紙。
公嘗臨池墨池水,尚言如船逆風使。
後來誰評新麗體,出公一頭子蘇子。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。

dǒng hé hū wǒ diān dǎo shang , zhàng lí jiē xī guò wáng láng 。
láng jūn hǎo shì chū jǔ shāng , píng tóu nú zǐ yú liǎng náng 。
kāi shì wén shū hào qiǎng rǎng , qí jiān kāng bǐ fán bō yáng 。
hū jīng mò miào yán yǒu guāng , wèn shuí suǒ shū yuē ōu yáng 。
ér wǒ guàn shuǐ fāng qǔ jiāng , lǎn zhī sān guò shén sè yáng 。
fǎn jiē cóng lái jiàn wèi cháng , zì tǐ qiú mèi bǐ yì gāng 。
gōng wèi wén zhāng yà zǐ cháng , lì cháo yì qì lǐn qiū shuāng 。
jiè rú chūn yǐn yíng xíng xíng , yì dāng zhēn zhī shí xí cáng 。
kuàng gōng zì huà nǎi rú cǐ , yín gōu jīn shéng càn jiǎn zhǐ 。
gōng cháng lín chí mò chí shuǐ , shàng yán rú chuán nì fēng shǐ 。
hòu lái shuí píng xīn lì tǐ , chū gōng yī tóu zi sū zǐ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
董何喊我把裳子穿反了,手扶着拐杖走到王郎家门前。
王郎举杯劝我喝酒,我这个平头奴才拎着两个袋子。
打开一看,里面满是文件,乱糟糟的堆满了一地。
突然发现其中有一卷书写得十分精美,问是谁写的,答曰欧阳。
我洗洗手准备拿起来看看,仔细研究了三遍,神情越来越激动。
反复惊叹自己平生从未见过如此妙笔,这字体秀美,笔意刚劲。
这位公子写文章的本事真是了得,朝廷上的义气凛然如秋霜。
就像春天蚯蚓一样,一节一节地爬行,可也应该好好珍惜起来,一共有十份抄本。
何况这工艺之精湛,字画之美,纸张光洁如银,线条锋利似金。
这位公子曾经在墨池边测试墨水,还说要让它像船在逆风时一样顺利航行。
后来谁评价这新丽体的作品时,将公子的作品与苏子相提并论。
全文总结:董何颠倒着穿裳子,拄着杖子走到王郎家。王郎招待他喝酒,平头奴子拿着两个袋子。袋子里是许多文件,其中一卷写得特别精美,是欧阳写的。董何仔细观看后惊叹不已,觉得这样的笔墨从未见过。欧阳是位出色的文章家,有朝廷上的义气。他的字画技艺非常高超,纸张如银,线条似金。曾在墨池测试墨水,追求极致。后来有人将他的作品与苏子并称。

赏析:这首古诗描述了作者谢薖在寻访文忠公的墨迹时的情景,表现出他对文忠公墨迹的赞叹和敬仰之情。首先,诗人以平淡而叙述的语气描述了寻找文忠公墨迹的过程,突出了他对郎君、文书的描写,以及发现墨妙筵时的惊讶。接着,他对墨迹的赞美愈发明了,称赞文忠公的字体媚丽,笔意刚健,形象地描绘了文忠公如春蚓般珍贵,值得珍藏。诗中表现了对文忠公的推崇之情,以及对他墨迹的艺术评价,展现了古代文人对文学艺术的热爱与追求。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者谢薖介绍:🔈

谢薖(一○七四~一一一六),字幼盘,号竹友,临川(今属江西)人。曾举进士不第,家居不仕(清《江西通志》卷一五一)。诗文与从兄谢逸齐名,时称二谢。其名亦列入吕本中《江西诗社宗派图》。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。着有《竹友集》十卷,其中诗七卷。 谢薖诗,以《续古逸丛书》所收影宋本(藏江西省图书馆。爲底本。校以影印清文渊阁《四库全书》本(简称四库本),《小万卷楼丛书》本(简称万卷楼本)。新辑集外诗,附於卷末。 查看更多>>

谢薖的诗:

相关诗词:

观文殿学士赵公挽词 其六 (guān wén diàn xué shì zhào gōng wǎn cí qí liù)

朝代:宋    作者: 楼钥

听履领簪缨,忠言彻帝庭。
公方扶日月,我亦寄雷霆。
忧世形词色,卧家存典刑。
灵光更陈迹,楚些不堪听。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。

郡斋水阁闲书 静观 (jùn zhāi shuǐ gé xián shū jìng guān)

朝代:宋    作者: 文同

十许纹鱼弄水,一双花鸭眠沙。
静观只恐惊去,无语凭栏日斜。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。

远蒙运使度支以资政范公所寄黄素小字韩文公伯夷颂许昌文公淮西富公题诗於後才翁复缀雅什兼寄长安晏公公亦有作衍久兹休退人事仅废不意雅故未遗悉以副本为贶俾愚继之对此怔忪既感且愧率成拙句奉呈敢言亦骥之乘聊为续貂 (yuǎn méng yùn shǐ dù zhī yǐ zī zhèng fàn gōng suǒ jì huáng sù xiǎo zì hán wén gōng bǎi yí sòng xǔ chāng wén gōng huái xī fù gōng tí shī wū hòu cái wēng fù zhuì yǎ shén jiān jì cháng ān yàn gōng gōng yì yǒu zuò yǎn jiǔ zī xiū tuì rén shì jǐn fèi bù yì yǎ gù wèi yí xī yǐ fù běn wèi kuàng bǐ yú jì zhī duì cǐ zhēng sōng jì gǎn qiě kuì lǜ chéng zhuō jù fèng chéng gǎn yán yì jì zhī chéng liáo wèi xù diāo)

朝代:宋    作者: 杜衍

希文健笔钞韩文,文为首阳山下人。
宁止一言旌义士,欲教万古劝忠臣。
颂声益与英声远,事迹还随墨迹新。
当世宗工复题咏,尤宜率土尽书绅。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。

题刘讷画赵韩魏王文潞公司马温公欧阳文忠公王荆公苏文忠公黄太史像 (tí liú nè huà zhào hán wèi wáng wén lù gōng sī mǎ wēn gōng ōu yáng wén zhōng gōng wáng jīng gōng sū wén zhōng gōng huáng tài shǐ xiàng)

朝代:宋    作者: 周必大

勳业文章各致身,精神未易写丹青。
八朝三百年间事,付与承明著作廷。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。

富文忠出身帖赞 (fù wén zhōng chū shēn tiē zàn)

朝代:宋    作者: 岳珂

其温而惠,有青州救荒之意。
其劲而竦,有北庭抗议之勇。
其湍而直,有镇抚百度之绩。
萃是三德,发为遗墨。
盖静而正者公之心,而用而变者公之迹。
端委搢绅,言孚意亲。
我思若人,古社稷臣。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。

静观堂十偈 其一 (jìng guān táng shí jì qí yī)

朝代:宋    作者: 汪晫

静观打透两重关,无静无观总一般。
须信静时非境静,从知观处是心观。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。

寄晁元忠十首 其五 (jì cháo yuán zhōng shí shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

楚宫细腰死,长安眉半额。
比来翰墨场,烂漫多此色。
文章本心术,万古无辙迹。
吾尝期斯人,隠若一敌国。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。

冬日过故人任处士书斋 (dōng rì guò gù rén rèn chǔ shì shū zhāi)

朝代:唐    作者: 骆宾王

神交尚投漆,虚室罢游兰。
网积窗文乱,苔深履迹残。
雪明书帐冷,水静墨池寒。
独此琴台夜,流水为谁弹。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。

跋冯文简公赠朱忠靖公帖四首 其一 (bá féng wén jiǎn gōng zèng zhū zhōng jìng gōng tiē sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 袁说友

三魁天下极登庸,具眼相看识巨公。
翰墨密传心印子,勳名同在百年中。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。

哭东坡 其二 (kū dōng pō qí èr)

朝代:宋    作者: 潘大临

公与文忠总遇谗,谗人有口直须缄。
声名百世谁常在,公与文忠北斗南。

仄平平仄平仄平,仄平平平○○平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
平仄平平仄仄○,○○平仄平仄○。
仄平仄仄平仄平,仄平仄平仄○平。
平仄仄仄平仄○,仄平○○平仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄平仄?仄平。
平平平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄○平仄平○○,仄○平平仄仄○。
仄平仄仄仄○仄,平平平平仄仄仄。
平平○平仄平仄,仄平○平仄平仄。
仄平平○平仄仄,仄平仄平仄平仄。