fèng hé hú yòu chéng shì xué suǒ fù
奉和胡右丞视学所赋 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吕陶 (lǚ táo)

成都学最古,肇自西汉时。
寥寥千余载,间有或盛衰。
庆历始下诏,四方如响随。
良哉乐安伯,治体由本基。
远模类文翁,故事循鲁僖。
课试月为度,讲解日有规。
教育犹父兄,片言不迩遗。
学子五百人,弦诵何仪仪。
陶成礼义俗,大变西南维。
距此已一世,继者贤其谁。
胡公庙堂老,天子深倚毗。
下车急先务,劝学为之师。
时异心则同,两哲吹埙箎。
作诗遗诸生,字字皆典彛。
近欲美材成,远使纯风熙。
砻石建巨堂,竖柱不复欹。
九经满四壁,高下相支持。
首尾传注完,粲然日星垂。
斯经与斯堂,天下难等夷。
度地得胜势,西隅敞高扉。
气象自宏显,出门见通逵。
嘉木种千本,敷阴接春晖。
人将不剪伐,异日甘棠枝。
贱子昔在泮,执经趋綘帷。
尝闻先生训,敢告多士知。
读书有本统,宜先穷是非。
微言率简易,衆说殊支离。
详观圣贤迹,於我犹蓍龟。
不独事辞章,华葩竞葳蕤。
岂徒换爵禄,称谓生光辉。
立已如远游,纵横亦多岐。
取舍各异辙,义利难两驰。
一足少蹭蹬,终身陷污卑。
君子与小人,古今不同归。
勉哉笃志操,行副公所期。

平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平平平仄,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄○仄平,仄平仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄○平平。
仄平○平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平平?平。
平○平平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
平○仄平仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄○仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄平。
仄仄仄?仄,平平仄仄平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄○,○仄平仄○。

chéng dōu xué zuì gǔ , zhào zì xī hàn shí 。
liáo liáo qiān yú zǎi , jiān yǒu huò shèng shuāi 。
qìng lì shǐ xià zhào , sì fāng rú xiǎng suí 。
liáng zāi lè ān bǎi , zhì tǐ yóu běn jī 。
yuǎn mó lèi wén wēng , gù shì xún lǔ xī 。
kè shì yuè wèi dù , jiǎng jiě rì yǒu guī 。
jiào yù yóu fù xiōng , piàn yán bù ěr yí 。
xué zǐ wǔ bǎi rén , xián sòng hé yí yí 。
táo chéng lǐ yì sú , dà biàn xī nán wéi 。
jù cǐ yǐ yī shì , jì zhě xián qí shuí 。
hú gōng miào táng lǎo , tiān zǐ shēn yǐ pí 。
xià chē jí xiān wù , quàn xué wèi zhī shī 。
shí yì xīn zé tóng , liǎng zhé chuī xūn chí 。
zuò shī yí zhū shēng , zì zì jiē diǎn yí 。
jìn yù měi cái chéng , yuǎn shǐ chún fēng xī 。
lóng shí jiàn jù táng , shù zhù bù fù qī 。
jiǔ jīng mǎn sì bì , gāo xià xiāng zhī chí 。
shǒu wěi chuán zhù wán , càn rán rì xīng chuí 。
sī jīng yǔ sī táng , tiān xià nán děng yí 。
dù dì dé shèng shì , xī yú chǎng gāo fēi 。
qì xiàng zì hóng xiǎn , chū mén jiàn tōng kuí 。
jiā mù zhǒng qiān běn , fū yīn jiē chūn huī 。
rén jiāng bù jiǎn fá , yì rì gān táng zhī 。
jiàn zǐ xī zài pàn , zhí jīng qū féng wéi 。
cháng wén xiān shēng xùn , gǎn gào duō shì zhī 。
dú shū yǒu běn tǒng , yí xiān qióng shì fēi 。
wēi yán lǜ jiǎn yì , zhòng shuō shū zhī lí 。
xiáng guān shèng xián jì , wū wǒ yóu shī guī 。
bù dú shì cí zhāng , huá pā jìng wēi ruí 。
qǐ tú huàn jué lù , chēng wèi shēng guāng huī 。
lì yǐ rú yuǎn yóu , zòng héng yì duō qí 。
qǔ shě gè yì zhé , yì lì nán liǎng chí 。
yī zú shǎo cèng dēng , zhōng shēn xiàn wū bēi 。
jūn zǐ yǔ xiǎo rén , gǔ jīn bù tóng guī 。
miǎn zāi dǔ zhì cāo , xíng fù gōng suǒ qī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
成都学最早起源于西汉时期。经过千余年的发展,学派盛衰交替。庆历年间,皇帝下诏,四方都响应着推崇成都学。乐安伯治理学府,从根本上确立了学术体系。远模效仿文翁,秉承鲁僖的教育传统。每月考核学生,每日按规定讲解经典。教育之道犹如亲人,不留丝毫遗漏。学子人数达五百,庄严地吟诵经典。培养学生礼义之风,对西南地区产生了重大影响。

离那时已过去一个世纪,继任者将如何延承这份智慧?胡公作为庙堂长者,天子深信赖着他。他急于推行先进的学术事务,以劝导学生为师范。时代虽然不同,但心意却是一致的,两位哲学家各自发挥着才智,吹奏着箫和笛。

他们将自己的思想写成诗篇,传给学生,每个字都是典范。近来,他们希望美好的才能成长,远方也能传承纯正的学风。

用砻石建造了一座巨大的学堂,立起的柱子不再倾斜。九部经书满满地装满四壁,高高低低相互支撑。注释:传承至今,闪耀着明亮的学问之光。这样的学问与这座学堂,在天下都难以寻觅相似。

学堂的位置具有地势优势,西侧敞开着高大的门扉,气象庄严显赫。出门就能见到通衢大道。嘉木树种植了成千上万株,遮阴地接春光。人们不愿砍伐这些嘉木,因为它们将来会成为甘美的棠树枝。

在泮池,贱子执经急匆匆地向学官请教。曾经听闻先生的教诲,敢告知多位士子。读书必须首先弄清对错是非。微言简单易懂,众说各自支离。仔细观察圣贤的足迹,对我来说仍然如蓍龟一般难懂。学问不仅仅是文辞华葩的交换,而是闪烁着光辉的荣耀。学识高超的人犹如远行者,旅途充满曲折。

在选择和取舍中,每条道路都有不同的岔口,义与利难以共行。一只脚少了蹬蹭,终身都可能陷入污秽卑微。君子与小人,古今之间有着不同的归宿。让我们鼓励自己坚定志向,按公道行事。

赏析:该诗由吕陶创作,颂扬了成都学的古老和伟大,以及胡右丞的尊贤教育之举。诗中旨在赞颂古代学府的兴盛和胡右丞的治学方式,强调教育之重。吕陶通过描述学府的壮丽景象、教育的品质以及胡公的治学之道,表达了对古代学府及其教育制度的推崇和向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吕陶介绍:🔈

吕陶(一○二八~一一○四),字元钧,叫净德,眉州彭山(今属四川)人(《全蜀艺文志》卷五三《吕氏族谱》)。仁宗皇佑进士,官铜梁、寿阳令,太原府判官。神宗熙宁三年(一○七○)又举制科,改蜀州通判,迁知彭州。因反对榷茶,贬监怀安商税。哲宗即位,起知广安军,召爲司门郎中,擢殿中侍御史,迁左司谏。元佑二年(一○八七),涉洛蜀党争,出爲梓州、成都路转运副使。七年,复入爲起居舍人,迁中书舍人,进给事中。哲宗亲政,出知陈州,徙河阳、潞州。绍圣三年(一○九六)坐元佑党籍谪提举潭州南岳庙。徽宗即位,起知梓州。崇宁元年(一一○二)致仕(《净德集》马骐序)。着有《吕陶集》六十卷(《宋史·艺文志》),已佚。清四库馆臣据... 查看更多>>

吕陶的诗:

相关诗词:

书王右丞诗後 (shū wáng yòu chéng shī hòu)

朝代:宋    作者: 杨万里

晚因子厚识渊明,早学苏州得右丞。
忽梦少陵谈句法,劝参庾信谒阴铿。

平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平平平仄,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄○仄平,仄平仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄○平平。
仄平○平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平平?平。
平○平平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
平○仄平仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄○仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄平。
仄仄仄?仄,平平仄仄平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄○,○仄平仄○。

翰林侍读学士尚书右丞李公挽辞三首 其一 (hàn lín shì dú xué shì shàng shū yòu chéng lǐ gōng wǎn cí sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏颂

西李风流远,中朝族望幽。
宠荣三学士,试守六藩侯。
不见登时栋,还惊失夜舟。
平生喜名理,一致视浮休。

平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平平平仄,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄○仄平,仄平仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄○平平。
仄平○平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平平?平。
平○平平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
平○仄平仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄○仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄平。
仄仄仄?仄,平平仄仄平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄○,○仄平仄○。

寄献狄右丞 (jì xiàn dí yòu chéng)

朝代:唐    作者: 郑谷

逐胜偷闲向杜陵,爱僧不爱紫衣僧。
身为醉客思吟客,官自中丞拜右丞。
残月露垂朝阙盖,落花风动宿斋灯。
孤单小谏渔舟在,心恋清潭去未能。

平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平平平仄,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄○仄平,仄平仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄○平平。
仄平○平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平平?平。
平○平平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
平○仄平仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄○仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄平。
仄仄仄?仄,平平仄仄平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄○,○仄平仄○。

洪丞相挽辞二首 其一 (hóng chéng xiàng wǎn cí èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

乾道扶初旭,中台焕五云。
才登右丞相,已拜大观文。
胡不迟朞月,看渠集茂勳。
一朝惊玉折,千载叹芝焚。

平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平平平仄,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄○仄平,仄平仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄○平平。
仄平○平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平平?平。
平○平平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
平○仄平仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄○仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄平。
仄仄仄?仄,平平仄仄平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄○,○仄平仄○。

和知府右丞秋贡燕士席上所赋 (hé zhī fǔ yòu chéng qiū gòng yàn shì xí shàng suǒ fù)

朝代:宋    作者: 吕陶

应书羣彦称旁求,劝驾贤公礼数优。
名出士林当赫赫,诗歌鹿野自呦呦。
云霄去路程皆远,杞梓良材干尽修。
登却龙门须变化,夺标人已在船头。

平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平平平仄,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄○仄平,仄平仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄○平平。
仄平○平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平平?平。
平○平平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
平○仄平仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄○仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄平。
仄仄仄?仄,平平仄仄平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄○,○仄平仄○。

抒情 赞美 动物

题王右丞山水障二首 二 (tí wáng yòu chéng shān shuǐ zhàng èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 张祜

右丞今已殁,遗画世间稀。
咫尺江湖尽,寻常鸥鸟飞。
山光全在掌,云气欲生衣。
以此常为玩,平生沧海机。

平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平平平仄,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄○仄平,仄平仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄○平平。
仄平○平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平平?平。
平○平平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
平○仄平仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄○仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄平。
仄仄仄?仄,平平仄仄平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄○,○仄平仄○。

感春 (gǎn chūn)

朝代:唐    作者: 胡皓(《全唐诗》卷一○八)

试登高台春,伏槛弄阳旭。
纡寂融密思,韶和洗纷瞩。
林暖花意红,墀薰草情绿。
感物深自负,萋萋杨□□。
(〖1〗右三首,载於伯三七七一《珠英集》残卷的开端。
原共五首,不着撰人。
第四首《奉天田明府席饯别》第五首《答徐四萧关别醉後见投》与後重出。
已据重出部份的题名载入胡皓诗内。
因疑前三首亦胡皓所作,故附於此。
即非胡皓所作,亦必为其他《珠英》学士的作品。
)。

平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平平平仄,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄○仄平,仄平仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄○平平。
仄平○平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平平?平。
平○平平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
平○仄平仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄○仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄平。
仄仄仄?仄,平平仄仄平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄○,○仄平仄○。

胡右丞挽词 (hú yòu chéng wǎn cí)

朝代:宋    作者: 韦骧

右辖辞荣重寄分,却趋召节造天阍。
表仪八座方尊德,悃愊连章乞偃藩。
将见辨严离凤阙,忽传感疾自鴒原。
公薨不及期颐寿,至理冥冥岂易论。

平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平平平仄,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄○仄平,仄平仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄○平平。
仄平○平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平平?平。
平○平平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
平○仄平仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄○仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄平。
仄仄仄?仄,平平仄仄平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄○,○仄平仄○。

翰林侍读学士尚书右丞李公挽辞三首 其二 (hàn lín shì dú xué shì shàng shū yòu chéng lǐ gōng wǎn cí sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏颂

儒雅名公子,承平辅相孙。
台仪尊右辖,世职重高门。
富贵今如梦,便蕃殁有恩。
迩英前席地,无复进嘉言。

平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平平平仄,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄○仄平,仄平仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄○平平。
仄平○平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平平?平。
平○平平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
平○仄平仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄○仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄平。
仄仄仄?仄,平平仄仄平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄○,○仄平仄○。

抒情 悼念

奉和御制左丞相说右丞相璟太子少傅乾曜同日上官命宴都堂赐诗 (fèng hé yù zhì zuǒ chéng xiàng shuō yòu chéng xiàng jǐng tài zǐ shǎo fù qián yào tóng rì shàng guān mìng yàn dōu táng cì shī)

朝代:唐    作者: 萧嵩

审官思共理,多士属惟唐。
历选台庭旧,来熙帝业昌。
入朝师百辟,论道协三光。
垂拱咨元老,亲贤辅少阳。
登庸崇礼送,宠德耀宸章。
御酒飞觞洽,仙闱雅乐张。
荷恩思有报,陈力媿无良。
愿罄公忠节,同心奉我皇。

平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平平平仄,○仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄平○仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄○仄平,仄平仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄○仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄○平平。
仄平○平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄○仄平,仄平仄平平。
平平仄平平,平仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平平?平。
平○平平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
平○仄平仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄○仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄平。
仄仄仄?仄,平平仄仄平。
平仄仄仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄○,○仄平仄○。