fáng fēng shì miào
防风氏庙 🔈
一去归期不复闻,故乡目断会稽云。
乌江空堕将军泪,蜀国曾招望帝魂。
两壁衣冠存古貌,千年城郭说邦君。
遗民尚指专车骨,老树槎牙枕庙门。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
往日离别的时限不再可听,故乡的景象隔绝在会稽的云中。
乌江空中飘落了将军的眼泪,曾经招引着帝王之魂的是蜀国。
城墙两旁的衣冠依旧保持着古时的风貌,千年来的城郭述说着邦国的君主。
残存的百姓依然指向着专属的车骨,老树像牙齿一样伸展在庙门旁。
总结:
诗人描绘了离别的不再归期,使得故乡的景象如同隔断在会稽的云中,让人难以触摸。乌江的水波中荡漾着将军的泪水,蜀国的兴衰呼应着帝王之魂。城中的衣冠仍保留古时的风貌,城郭中蕴藏着千年的历史和邦国的君主事迹。留存的百姓依然顶礼专车骨,老树宛如牙齿般树立在庙门旁。整首诗抒发了对故土的眷恋之情,以及历史与人文的传承之意。
陈必复的诗:
相关诗词:
防风王庙 (fáng fēng wáng miào)
万国方尊禹,防风殒殿趋。
应怜舞干戚,独不碍唐虞。
祭豆侵田鼠,灵幡触井乌。
椒浆春奠罢,箫鼓舞村巫。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
屈原庙 (qū yuán miào)
谗胜祸难防,沈冤信可伤。
本图安楚国,不是怨怀王。
庙古碑无字,洲晴蕙有香。
独醒人尚笑,谁与奠椒浆。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
项羽庙灾 (xiàng yǔ miào zāi)
嬴秦久矣酷斯民,羽入关中又火秦。
父老莫嗟遗庙毁,咸阳三月是何人。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
何侯洞 (hé hóu dòng)
何氏因韩姓始传,无由与舜共升天。
洞前九井皆湮没,唯有荆榛绕庙壖。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
临安县观钱氏庙 其一 (lín ān xiàn guān qián shì miào qí yī)
浙水东西拥数州,锦衣玉食是王侯。
如今石镜荒荒白,庙屋欹斜草没头。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
却过淮阴吊韩信庙 (què guò huái yīn diào hán xìn miào)
功高自弃汉元臣,遗庙阴森楚水滨。
英主任贤增虎翼,假王徼福犯龙鳞。
贱能忍耻卑狂少,贵乏怀忠近佞人。
徒用千金酬一饭,不知明哲重防身。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题六合英氏庙 (tí liù hé yīng shì miào)
野旷烟迷县,溪湍柳系航。
雉鸣初翳麦,蚕长未眠桑。
地有前朝恨,炉残古庙芗。
空江长漠漠,寒日自荒荒。
竟堕萧何计,仍同项氏亡。
相黥宁作帝,昼锦亦还乡。
严濑终辞汉,箕山不禅唐。
君王千载恨,行客亦凄凉。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
里中小渔舟被差防江有感而赋 (lǐ zhōng xiǎo yú zhōu bèi chà fáng jiāng yǒu gǎn ér fù)
着身平地更多忧,一棹思为泛宅谋。
昨夜西风边报急,防江也要钓鱼舟。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
宫词 十五 (gōng cí shí wǔ)
才人出入每参随,笔砚将行遶曲池。
能向彩笺书大字,忽防御制写新诗。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
听王氏话归州昭君庙 (tīng wáng shì huà guī zhōu zhāo jūn miào)
献之闲坐说归州,曾到昭君庙里游。
自古行人多怨恨,至今乡土尽风流。
泉如珠泪侵阶滴,花似红妆满岸愁。
河畔犹残翠眉样,有时新月傍帘钩。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。