fān lí guān gǎn qióng huā
蕃厘观感琼花 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 宋无 (sòng wú)

后土祠南裔,坤维媲室家。
国封严典礼,宫祀尚褒嘉。
不是神灵异,焉能眷迩遐。
应须有玉女,到此赏琼葩。
丽服从空降,明粧倚日斜。
同挥五云扇,共驻七香车。
月姊羞调粉,风姨罢散花。
青童回绦节,金母屏彤霞。
故事唐时盛,佳名数代夸。
尘根虽下界,天意在中华。
雪让珑璁巧,冰销刻镂瑕。
人间惟独尔,地上更何加。
万蘤殊寥落,群芳避艳邪。
玫瑰诚执御,芍药等泥沙。
圣运俄惊辍,兵强忽肆拏。
舛讹难核实,真贋遂聱牙。
雷雨还惊蛰,潜藏重发芽。
旁枝微旧崛,新叶漫荣荂。
尤品终芜没,珍蕤逐水涯。
两朝成草莽,九庙杂龙蛇。
古殿兰旗暗,残炉桂燎赊。
蕣顔愁想像,珠树绝骄奢。
寂寞无双誉,徘徊但自嗟。
八仙聊免俗,消得宝栏遮。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○○,平平仄仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
?平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,仄○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

hòu tǔ cí nán yì , kūn wéi pì shì jiā 。
guó fēng yán diǎn lǐ , gōng sì shàng bāo jiā 。
bú shì shén líng yì , yān néng juàn ěr xiá 。
yìng xū yǒu yù nǚ , dào cǐ shǎng qióng pā 。
lì fú cóng kōng jiàng , míng zhuāng yǐ rì xié 。
tóng huī wǔ yún shàn , gòng zhù qī xiāng chē 。
yuè zǐ xiū tiáo fěn , fēng yí bà sàn huā 。
qīng tóng huí tāo jié , jīn mǔ píng tóng xiá 。
gù shì táng shí shèng , jiā míng shù dài kuā 。
chén gēn suī xià jiè , tiān yì zài zhōng huá 。
xuě ràng lóng cōng qiǎo , bīng xiāo kè lòu xiá 。
rén jiān wéi dú ěr , dì shàng gèng hé jiā 。
wàn huā shū liáo luò , qún fāng bì yàn xié 。
méi guī chéng zhí yù , sháo yao děng ní shā 。
shèng yùn é jīng chuò , bīng qiáng hū sì ná 。
chuǎn é nán hé shí , zhēn yàn suì áo yá 。
léi yǔ huán jīng zhé , qián cáng chóng fā yá 。
páng zhī wēi jiù jué , xīn yè màn róng fū 。
yóu pǐn zhōng wú méi , zhēn ruí zhú shuǐ yá 。
liǎng cháo chéng cǎo mǎng , jiǔ miào zá lóng shé 。
gǔ diàn lán qí àn , cán lú guì liáo shē 。
shùn yán chóu xiǎng xiàng , zhū shù jué jiāo shē 。
jì mò wú shuāng yù , pái huái dàn zì jiē 。
bā xiān liáo miǎn sú , xiāo dé bǎo lán zhē 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

后土祠南裔,地位与坤宅相媲美。
国家举行庄严的祭祀仪式,宫廷典礼更加隆重。
祭祀对象非凡神灵,何以能够距离遥远地赐福。
必然需要一位娟秀的仙女,在此赏赐美玉花。
华服飘飘降临,明媚妆容依偎太阳的余晖。
共同挥动着象征祥云的扇子,共同驾临七种香气之车。
月姐羞涩地调整妆饰,风姨不再四处散播花朵。
青童回转绛色的节令,金母屏住了彤霞的辉煌。
这些古老的故事在唐代达到了巅峰,名声传扬了数代。
虽然根基在尘世,却有着天命归于中华。
如同雪融珠宝镶嵌精巧,冰消雕琢之瑕疵。
人间唯有你是独一无二的,世间还有什么可以超越你。
万物虽然各有特色,但都无法抵挡你的光芒。
玫瑰坚持着尊贵,芍药与尘沙一般平凡。
圣运突然受到干扰,强大的兵力突然侵袭。
错误和谬误难以辨认,真假之间变得模糊。
雷雨重新惊醒沉寂的蛰伏,潜藏的生机再次萌发。
旁枝微弱地勉强崛起,新叶茂盛而繁茂。
尤品终将湮没,美丽的花朵随水流逐渐远去。
历经两个朝代的兴衰草莽,九庙中混杂着龙蛇之象。
古老的殿宇遗留兰旗,凋零的炉火点燃桂花的烛光。
愁容显现在婀娜的身姿中,珠树失去了过往的奢华。
孤寂无法与美誉相比,徘徊中只能自我叹息。
八仙得以超脱尘俗,摆脱了金银的缚束。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者宋无介绍:🔈

宋无(一二六○~?),原名尤,字曦顔,宋亡後易名,改字子虚,吴(今江苏苏州)人。少从欧阳守道学,致力于诗。入元,随欧阳至台州,识邓光荐,爲邓器重。曾举茂才,以奉亲辞。以诗跋涉南北,世祖至元末至燕,识赵孟頫,赵爲其诗作序。晚年隠居翠寒山,自删定其诗爲《翠寒集》。卒年八十余。事见本集卷首赵孟頫序。顺帝至元二年(一三三六)自序,明正德《姑苏志》卷五四、《宋季忠义录》卷一五有传。 宋无诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,校以毛氏汲古阁《元人十集》本(简称汲古阁本)。 查看更多>>

宋无的诗:

相关诗词:

琼花 (qióng huā)

朝代:宋    作者: 王月浦

蕃厘观里琼花树,天地中间第一花。
此种从何探原委,春风无处着繁华。
千须簇蝶围清馥,九萼联珠异衆葩。
几见朱衣和露剪,金瓶先进帝王家。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○○,平平仄仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
?平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,仄○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

琼花 其二 (qióng huā qí èr)

朝代:宋    作者: 刘学箕

蕃厘观里旧经游,五月曾看绿叶稠。
今日家园玉抟树,春风吹梦到扬州。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○○,平平仄仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
?平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,仄○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

琼花 (qióng huā)

朝代:宋    作者: 贾似道

寂寂蕃厘观里花,伊谁封殖得名嘉。
应知天下无他本,惟有扬州是尔家。
种雪春温团影密,攒冰香重压枝斜。
倚阑莫问荣枯事,付与东风管物华。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○○,平平仄仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
?平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,仄○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

观琼花 (guān qióng huā)

朝代:宋    作者: 沈与求

千里随河走浊流,樯乌东下指迷楼。
春风帘幕今何在,只有琼花伴客愁。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○○,平平仄仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
?平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,仄○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

有感 (yǒu gǎn)

朝代:宋    作者: 赵蕃

食肉固可鄙,枯肠合搜诗。
旁观听平亭,蔬笋同阿师。
涉春拟办多,才尽不自支。
贺也能苦吟,玠体忧素羸。
看花辄有感,袖手增愁思。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○○,平平仄仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
?平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,仄○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

琼花行 (qióng huā xíng)

朝代:宋    作者: 楼鎌

琼花未信无双无,特与翔鹤游江都。
炷香展敬下古殿,相羊盘礴亭南隅。
我欲歌之词,我欲声之诗。
龙蛇满四壁,妍丑纷淋漓。
一笑讯花花不语,斯须花以臆对之。
自从天上来蕃厘,墨卿楚客知心谁。
本来有是自三异,惠肃一辩公宠贲。
厥今太守有父风,两句写出无双意。
直教弹压千万春,香不随风潜堕地。
我闻此语警且喜,不孤迢递来千里。
花兮报称为如何,年年三月花开多。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○○,平平仄仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
?平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,仄○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

动物

次琼管後三日忽奉德音恩许自便感涕之余赋诗见志 其二 (cì qióng guǎn hòu sān rì hū fèng dé yīn ēn xǔ zì biàn gǎn tì zhī yú fù shī jiàn zhì qí èr)

朝代:宋    作者: 李纲

行年旧说似东坡,鲸海于今亦再过。
儋耳三年时已久,琼山十日幸尤多。
却收老眼来观国,尚冀中原早戢戈。
病废不堪当世用,感恩惟有涕霶

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○○,平平仄仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
?平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,仄○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

至邑有感二首 其二 (zhì yì yǒu gǎn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

老稚欢呼南北街,争看前日令君来。
看花不比玄都观,尽是当时手自栽。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○○,平平仄仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
?平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,仄○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

寿宁禅院琼花 (shòu níng chán yuàn qióng huā)

朝代:宋    作者: 郭祥正

一种琼花内相栽,隔年琲

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○○,平平仄仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
?平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,仄○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

绍兴以後祀感生帝十六首 文舞退、武舞进用《正安》。 (shào xīng yǐ hòu sì gǎn shēng dì shí liù shǒu wén wǔ tuì 、 wǔ wǔ jìn yòng 《 zhèng ān 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

苾苾芬芬,神具醉止。
笙磬铿锵,干旄旖旎。
鬷假无言,神灵惟喜。
申锡蕃厘,暨我孙子。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○○○,平平仄仄平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
?平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,仄○○仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。