dōng rì shì yáng jì ruò liáng tiān jī
冬日示杨季若梁天机 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 郑獬 (zhèng xiè)

天河忽侧飞雹倾,丁丁屋瓦相敲鸣。
扑衣写下白玉粒,脚底踏碎真珠声。
官舍高屋苦濩落,此时不易孤客情。
颍侯恰寄玉泉酿,乳花甘滑琉璃清。
红糟淮白复脆美,佐之绿菘作吴羹。
纵谈往旧杂嘲戏,大笑觞倒金酒觥。
闲以罚令却寂默,四座睥睨如伏兵。
人生会合即为乐,况子归意凌青冥。
赤尾鲤鱼在泥滓,行见两翅穿鳞生。
跳身耸鬣望东海,苍崖枯涸埋层冰。
明年春风扫地起,一起万物皆光明。

平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄仄仄平仄○仄,○仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,○平平仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

tiān hé hū cè fēi báo qīng , dīng dīng wū wǎ xiāng qiāo míng 。
pū yī xiě xià bái yù lì , jiǎo dǐ tà suì zhēn zhū shēng 。
guān shè gāo wū kǔ hù luò , cǐ shí bù yì gū kè qíng 。
yǐng hóu qià jì yù quán niàng , rǔ huā gān huá liú lí qīng 。
hóng zāo huái bái fù cuì měi , zuǒ zhī lǜ sōng zuò wú gēng 。
zòng tán wǎng jiù zá cháo xì , dà xiào shāng dǎo jīn jiǔ gōng 。
xián yǐ fá lìng què jì mò , sì zuò pì nì rú fú bīng 。
rén shēng huì hé jí wèi lè , kuàng zǐ guī yì líng qīng míng 。
chì wěi lǐ yú zài ní zǐ , xíng jiàn liǎng chì chuān lín shēng 。
tiào shēn sǒng liè wàng dōng hǎi , cāng yá kū hé mái céng bīng 。
míng nián chūn fēng sǎo dì qǐ , yī qǐ wàn wù jiē guāng míng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
天河突然侧飞着雹子,丁丁地敲击着屋顶瓦片,发出清脆的声响。
我将扑打着的衣服上的白玉粒一颗颗地写下,脚底踩碎了一串串真珠,发出清脆悦耳的声音。
官舍高高的屋顶,却苦苦地承受着倾盆大雨的冲刷,此时孤独客人的情感难免不易。
颍侯这会儿正将泉水酿成美酒,泉水如乳花一般甘美,酒杯如琉璃一般清澈。
红糟淮白又脆又美,配上绿菘作的吴羹,更添美味。
大家纵谈过去的种种,笑声不断,酒杯中金色的酒液倒满了酒觥。
我闲着无所作为,但并未受到处罚,只是静默地坐着,四周的人看着我就像对待敌军埋伏一般。
人生中的相聚本就是一种快乐,何况儿子归来的喜悦更是高过天空。
赤尾鲤鱼在泥中翻滚,展示着它们两侧的翅膀穿透鱼鳞的生机。
鱼儿跃身,抖动鬣毛,朝向遥远的东海眺望,苍崖干涸覆盖着层层的冰。
明年春风一吹,将会把尘土扫清,万物都将光明无比地复苏。

赏析:这首诗《冬日示杨季若梁天机》由郑獬创作,描绘了一个冬日的场景,以及在这寒冷的季节里,人们如何享受欢乐与友情。
首先,诗人以生动的笔触描述了突如其来的冰雹,雹点击打着屋瓦,发出清脆的声响,给读者带来了视觉和听觉上的冲击。这一景象烘托出寒冷的季节氛围。
然后,诗人将注意力转向了室内。他描述了扑衣时雹点化为白玉粒的情景,以及行走时脚底踏碎雪地的声音,这些细节增加了诗歌的感觉和质感。
接着,诗人表达了自己的感受,他身处陌生之地,但此刻却感到温馨。这种温馨和孤客的情感形成鲜明的对比,突显了友情和宾主之间的情感。
诗的后半部分展示了冬日中的美食和欢乐。诗人提到了玉泉酿、琉璃清、吴羹等美味,以及与朋友们一起分享的欢笑和金酒觥。这些描写传递了人生的欢乐和友情的可贵。
最后,诗人表达了对未来的乐观,预示着明年春风的到来将带来一切的美好和光明。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郑獬介绍:🔈

郑獬(一○二二~一○七二),字毅夫,一作义夫,纾子。安州安陆(今属湖北)人。仁宗皇佑五年(一○五三)进士(《续资治通监长编》卷一七四)。通判陈州,入直集贤院、度支判官、修起居注、知制诰。英宗治平中出知荆南,还判三班院。神宗熙宁元年(一○六八),拜翰林学士(《宋会要辑稿》仪制三之三四),权知开封府。二年,出知杭州,三年,徙青州(《乾道临安志》卷三)。因反对青苗法,乞宫祠,提举鸿庆宫。五年卒(《续资治通监长编》卷二三八),年五十一。有《郧溪集》五十卷。原本久佚,四库馆臣从《永乐大典》及《宋文监》、《两宋名贤小集》中辑爲二十八卷,其中诗六卷。《东都事略》卷七六、《宋史》卷三二一有传。 郑獬诗,以影印... 查看更多>>

郑獬的诗:

郑獬的词:

相关诗词:

状江南 季冬 (zhuàng jiāng nán jì dōng)

朝代:唐    作者: 丘丹

江南季冬月,红蟹大如

平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄仄仄平仄○仄,○仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,○平平仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

藻侄比课五言诗已有意趣老怀甚喜因吟病中十二首示之可率昆季赓和胜终日饱闲也 其七 (zǎo zhí bǐ kè wǔ yán shī yǐ yǒu yì qù lǎo huái shèn xǐ yīn yín bìng zhōng shí èr shǒu shì zhī kě lǜ kūn jì gēng hé shèng zhōng rì bǎo xián yě qí qī)

朝代:宋    作者: 范成大

贵仕龟钻筴,闲居马脱鞿。
冠尘昏旧制,带眼剩新围。
堆案书邮少,登门刺字稀。
掩关灰木坐,休示季咸机。

平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄仄仄平仄○仄,○仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,○平平仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

腊前月季 (là qián yuè jì)

朝代:宋    作者: 杨万里

只道花无十日红,此花无日不春风。
一尖已剥臙脂笔,四破犹包翡翠茸。
别有香超桃李外,更同梅鬭雪霜中。
折来喜作新年看,忘却今晨是季冬。

平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄仄仄平仄○仄,○仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,○平平仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

采石四咏 樊若冰 (cǎi shí sì yǒng fán ruò bīng)

朝代:宋    作者: 杨杰

兵到金陵举国降,若冰谋策谓无双。
由来天意归真主,何必舟梁始渡江。

平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄仄仄平仄○仄,○仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,○平平仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

示无住道人 (shì wú zhù dào rén)

朝代:宋    作者: 释慧远

打破从来浄洁禅,万机攒簇髑髅前。
横身塞断来时路,一句当机日丽天。

平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄仄仄平仄○仄,○仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,○平平仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

梁山歌 (liáng shān gē)

朝代:宋    作者: 薛季宣

雨雪霏霏,梁山之下。

平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄仄仄平仄○仄,○仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,○平平仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

天阙山 (tiān quē shān)

朝代:宋    作者: 杨备

牛头天际碧凝岚,王导无稽示妄谈。
若以远山为上阙,长安应合指终南。

平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄仄仄平仄○仄,○仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,○平平仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

天阙山 (tiān quē shān)

朝代:宋    作者: 杨修

牛头天际碧凝岚,王导无稽示妄谈。
若以远山为上阙,长安应合指终南。

平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄仄仄平仄○仄,○仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,○平平仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

石梁 (shí liáng)

朝代:宋    作者: 罗适

飞瀑断岩路,天然石似梁。
始知融结日,便作圣贤乡。
水静鱼龙乐,山灵草木香。
茶花本余事,留迹示诸方。

平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄仄仄平仄○仄,○仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,○平平仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

动物

同刘季游登天柱冈四首 其四 (tóng liú jì yóu dēng tiān zhù gāng sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 杨万里

偶然乘兴上孱顔,若待偷闲何日闲。
脚力到时皆我有,不须更问是谁山。

平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄平。
○仄仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄仄仄平仄○仄,○仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,○平平仄平平平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。