dōng xī wán yuè
东谿翫月 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王昌龄 (wáng chāng líng)

月从断山口,遥吐柴门端。
万木分空霁,流阴中夜攒。
光连虚象白,气与风露寒。
谷静秋泉响,岩深青霭残。
澄清入幽梦,破影抱空峦。
恍惚琴窗里,松谿晓思难。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。

yuè cóng duàn shān kǒu , yáo tǔ chái mén duān 。
wàn mù fēn kōng jì , liú yīn zhōng yè zǎn 。
guāng lián xū xiàng bái , qì yǔ fēng lù hán 。
gǔ jìng qiū quán xiǎng , yán shēn qīng ǎi cán 。
chéng qīng rù yōu mèng , pò yǐng bào kōng luán 。
huǎng hū qín chuāng lǐ , sōng xī xiǎo sī nán 。

東谿翫月

—— 王昌齡

月從斷山口,遙吐柴門端。
萬木分空霽,流陰中夜攢。
光連虛象白,氣與風露寒。
谷靜秋泉響,巖深青靄殘。
澄清入幽夢,破影抱空巒。
恍惚琴窗裏,松谿曉思難。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。

yuè cóng duàn shān kǒu , yáo tǔ chái mén duān 。
wàn mù fēn kōng jì , liú yīn zhōng yè zǎn 。
guāng lián xū xiàng bái , qì yǔ fēng lù hán 。
gǔ jìng qiū quán xiǎng , yán shēn qīng ǎi cán 。
chéng qīng rù yōu mèng , pò yǐng bào kōng luán 。
huǎng hū qín chuāng lǐ , sōng xī xiǎo sī nán 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
月亮从断山口升起,遥望着柴门的顶端。
万木分开,空气清澈,流云中夜色聚集。
月光映照虚幻的白色景象,气息与风露寒冷相融。
山谷静谧,秋泉悠然响起,青色霭雾在深邃的岩石间残留。
澄清的月光进入幽深的梦境,破碎的影子环绕着空旷的山峦。
恍惚之间,琴声从窗内传来,松树之间的溪谷在黎明时分引发难以捉摸的思绪。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王昌龄介绍:🔈

王昌龄,字少伯,京兆人。登开元十五年进士第,补秘书郎。二十二年,中宏词科,调汜水尉,迁江宁丞。晚节不护细行,贬龙标尉卒。昌龄诗绪密而思清,与高适、王[之涣]涣之齐名,时谓王江宁。集六卷,今编诗四卷。 查看更多>>

王昌龄的诗:

相关诗词:

五言翫初月重游联句 (wǔ yán wán chū yuè chóng yóu lián jù)

朝代:唐    作者: 颜真卿

春谿与岸平,初月出谿明。
璧彩寒仍洁,金波夜转清。
孤光远近满,练色往来轻。
望望随兰櫂,依依出柳城。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。

沣上与幼遐月夜登西冈翫花 (fēng shàng yǔ yòu xiá yuè yè dēng xī gāng wán huā)

朝代:唐    作者: 韦应物

置酒临高隅,佳人自城阙。
已翫满川花,还看满川月。
花月方浩然,赏心何由歇。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。

因见父老云东湖九百九十顷七十二谿故有是作 (yīn jiàn fù lǎo yún dōng hú jiǔ bǎi jiǔ shí qǐng qī shí èr xī gù yǒu shì zuò)

朝代:宋    作者: 史浩

东湖九百九十顷,七十二谿攒翠波。
乞我扁舟任飘泊,却敲明月叫渔歌。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。

翫月诗 一 (wán yuè shī yī)

朝代:唐    作者: 曲龙山仙

曲龙桥顶翫瀛洲,凡骨空陪汗漫流。
不假丹梯蹑霄汉,水晶盘冷桂花秋。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。

动物

琅琊山六题 琅琊谿 (láng yá shān liù tí láng yá xī)

朝代:宋    作者: 欧阳修

空山雪消谿水涨,游客渡谿横古槎。
不知谿源来远近,但见流出山中花。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。

次潘安叔寄新谿诗韵 (cì pān ān shū jì xīn xī shī yùn)

朝代:宋    作者: 楼钥

曾游明月旧双谿,老去情怀百不宜。
梦绕新谿身不到,更休重和寄来诗。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。

九月望夜招处士林君泛湖翫月 (jiǔ yuè wàng yè zhāo chǔ shì lín jūn fàn hú wán yuè)

朝代:宋    作者: 释智圆

病负中秋约,残秋月自新。
寒波沈皓魄,碧落辗冰轮。
风静砧声绝,烟收岳影均。
何妨此夕翫,况是不羁人。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。

翫月吟寄友人 其二 (wán yuè yín jì yǒu rén qí èr)

朝代:宋    作者: 文彦博

薄宦覊尘事,劳生困夏畦。
偶来游日观,更喜蹑云梯。
便拟纫兰佩,相招隐竹谿。
回看广津路,欲问转多迷。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。

谿叟 (xī sǒu)

朝代:唐    作者: 景云

谿翁居处静,谿鸟入门飞。
早起钓鱼去,夜深乘月归。
露香菰米熟,烟煖荇丝肥。
潇洒尘埃外,扁舟一草衣。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。

翫月 (wán yuè)

朝代:宋    作者: 释智圆

去秋曾久翫,皓魄坠天涯。
始恨经年别,还忻此夜期。
鸣蛩沈古砌,惊鹊绕寒枝。
莫厌凭栏久,冰轮觉渐移。

仄○仄平仄,平仄○平平。
仄仄○○仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,平○平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄○○。