东[dōng] 谿[xī] 翫[wán] 月[yuè]
朝代:唐
[táng]
作者: 王昌龄 [wáng chāng líng]
月[yuè] 从[cóng] 断[duàn] 山[shān] 口[kǒu] ,
遥[yáo] 吐[tǔ] 柴[chái] 门[mén] 端[duān] 。
万[wàn] 木[mù] 分[fēn] 空[kōng] 霁[jì] ,
流[liú] 阴[yīn] 中[zhōng] 夜[yè] 攒[zǎn] 。
光[guāng] 连[lián] 虚[xū] 象[xiàng] 白[bái] ,
气[qì] 与[yǔ] 风[fēng] 露[lù] 寒[hán] 。
谷[gǔ] 静[jìng] 秋[qiū] 泉[quán] 响[xiǎng] ,
岩[yán] 深[shēn] 青[qīng] 霭[ǎi] 残[cán] 。
澄[chéng] 清[qīng] 入[rù] 幽[yōu] 梦[mèng] ,
破[pò] 影[yǐng] 抱[bào] 空[kōng] 峦[luán] 。
恍[huǎng] 惚[hū] 琴[qín] 窗[chuāng] 里[lǐ] ,
松[sōng] 谿[xī] 晓[xiǎo] 思[sī] 难[nán] 。