tiáo gǔ
调古 🔈
调古人能听,眉长世共妍。
家山夕阳外,心事落鸥边。
弟妹知何在,风尘祗自怜。
孤灯照危坐,不是少林禅。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
調古人能聽,眉長世共妍。
家山夕陽外,心事落鷗邊。
弟妹知何在,風塵祗自憐。
孤燈照危坐,不是少林禪。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
严粲的诗:
相关诗词:
赠古调奴 (zèng gǔ tiáo nú)
我有山童名古调,不诵经,不礼祖。
解搬榾柮御冬寒,随分衣裳破不补。
会栽蔬,能种芋,千山万山去无惧。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
纵笔六言七首 其二 (zòng bǐ liù yán qī shǒu qí èr)
古调不同俗调,後儒多异先儒。
美蔡中郎幼妇,呵郑司农老奴。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
颂古七首 十身调御 (sòng gǔ qī shǒu shí shēn tiáo yù)
捉贼分明要见赃,十身调御下禅床。
曾经巴峡猿啼处,铁作心肝也断肠。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
颂古八首 其五 (sòng gǔ bā shǒu qí wǔ)
独唱清新拍不同,寥寥千古意无穷。
拟开眼向声前听,早被风吹别调中。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
梅花 (méi huā)
之子孤高势莫攀,分甘肥遯此林间。
独先草木有生意,几历风霜无老顔。
气质泠泠全太古,声名籍籍重孤山。
时人却拟调羹手,到底调羹不似闲。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
孙太古辟支迦佛 (sūn tài gǔ pì zhī jiā fó)
调御出火起正念,萨埵捧香生信心。
二士之意在笔外,彼太古者何情深。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
题韩干画马 (tí hán gān huà mǎ)
古画仍藏古锦囊,故人携得自瞿塘。
僰僮莋马应羞见,羌户方调两驌驦。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
刘克庄潜夫诗编 (liú kè zhuāng qián fū shī biān)
等闲温李相游戏,有底应刘独怒嗔。
雅调纵教胜俗调,古人疑不似今人。
时闲作吏元非达,官满归乡必是贫。
既往岩居惟野处,由来泽畔则江滨。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
问调鼎 (wèn tiáo dǐng)
请将调鼎问于君,调鼎功夫敢预闻。
只有盐梅难尽善,岂无姜桂助为辛。
和羹必欲须求美,衆口如何便得均。
慎勿轻言天下事,伊周殊不是庸人。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。