dēng tiān tāi sì
登天台寺 🔈
一到天台寺,高低景旋生。
共僧岩上坐,见客海边行。
野色人耕破,山根浪打鸣。
忙时向闲处,不觉有闲情。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
一到天台寺,高低景旋生。
共僧巖上坐,見客海邊行。
野色人耕破,山根浪打鳴。
忙時向閑處,不覺有閑情。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
杜荀鹤的诗:
相关诗词:
和段相公登武担寺西台 (hé duàn xiàng gong dēng wǔ dān sì xī tái)
松迳引清风,登台古寺中。
江平沙岸白,日下锦川红。
疎树山根净,深云鸟迹穷。
自惭陪末席,便与九霄通。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
寺楼舒目 (sì lóu shū mù)
风尽天阴分野色,雁眠云影得新晴。
江台寺里闲登览,屋遶吴山画不成。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
登咒土寺东台 (dēng zhòu tǔ sì dōng tái)
寻幽通野寺,访古得危亭。
木偃千年盖,山围一面屏。
登临徐发兴,萧散偶忘形。
倚郭繁华地,斯游喜屡经。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
秋日登吴公台上寺远眺寺即陈将吴明彻战场 (qiū rì dēng wú gōng tái shàng sì yuǎn tiào sì jí chén jiāng wú míng chè zhàn chǎng)
古台摇落後,秋日望乡心。
野寺人来少,云峰水隔深。
夕阳依旧垒,寒磬满空林。
惆怅南朝事,长江独至今。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
登云台 (dēng yún tái)
吴越山川几落晖,登临转步入云扉。
寺名曾侈天真锡,碑字空传武肃挥。
灵洞土埋攅棘掩,古台石落借松围。
龙旗鸾辂曾遮拥,有祀圎丘庆六飞。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
题三会寺苍颉造字台 (tí sān huì sì cāng jié zào zì tái)
野寺荒台晚,寒天古木悲。
空堦有鸟迹,犹似造书时。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
游承天寺後园登月台赠潜老 其二 (yóu chéng tiān sì hòu yuán dēng yuè tái zèng qián lǎo qí èr)
月台无屋有空坛,空处观空眼界宽。
不惹世间尘一点,氷轮心镜两团团。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
依韵和长安龙图陈学士登熙熙台之什二首 其一 (yī yùn hé cháng ān lóng tú chén xué shì dēng xī xī tái zhī shén èr shǒu qí yī)
鹑野龙图陈学士,迎秋登眺称英奇。
一声玉管风流处,百尺金台雨霁时。
云近上清争缥缈,山连太白鬭参差。
碧纱他日裁多少,笼得园园寺寺诗。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
送僧归天台寺 (sòng sēng guī tiān tāi sì)
天台四绝寺,归去见师真。
莫折枸杞叶,令他十得嗔。
天空闻圣磬,瀑细落花巾。
必若云中老,他时得有邻。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
和段相公登武担寺西台 (hé duàn xiàng gong dēng wǔ dān sì xī tái)
桑台烟树中,台榭造云空。
眺听逢秋兴,篇辞变国风。
坐愁高鸟起,笑指远人同。
始愧才情薄,跻攀继韵穷。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。