dēng líng shàn sì tǎ
登灵善寺塔 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 冷朝阳 (lěng cháo yáng)

飞阁青霞里,先秋独早凉。
天花映窗近,月桂拂檐香。
华岳三峰小,黄河一带长。
空闻指归路,烟处有垂杨。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

fēi gé qīng xiá lǐ , xiān qiū dú zǎo liáng 。
tiān huā yìng chuāng jìn , yuè guì fú yán xiāng 。
huá yuè sān fēng xiǎo , huáng hé yī dài cháng 。
kōng wén zhǐ guī lù , yān chù yǒu chuí yáng 。

登靈善寺塔

—— 冷朝陽

飛閣青霞裏,先秋獨早涼。
天花映窗近,月桂拂簷香。
華岳三峰小,黃河一帶長。
空聞指歸路,煙處有垂楊。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

fēi gé qīng xiá lǐ , xiān qiū dú zǎo liáng 。
tiān huā yìng chuāng jìn , yuè guì fú yán xiāng 。
huá yuè sān fēng xiǎo , huáng hé yī dài cháng 。
kōng wén zhǐ guī lù , yān chù yǒu chuí yáng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
在青天与霞光交融的楼阁中,初秋的清凉早已降临。
天花板上的花朵近在眼前,月桂树的香气拂过屋檐。
华山、岳阳楼、三峰宛如小小的存在,而黄河却长流不息贯穿大地。
虽然只是听说了回程的路线,但烟雾之中可以看到垂柳树的身影。



总结:

诗中描绘了一个青霞飞舞的楼阁,描写了初秋的清凉感受。诗人通过描述天花映窗近,月桂拂檐香,展现了楼阁内的美景。接着,诗人提到了华岳三峰的崇高和黄河的壮阔,以形容自然的伟大。最后,诗人虽然没有亲自经历,但透过烟雾中的垂柳树,感知到了回程的指引。整首诗以古典的描写手法展示了自然景色的美丽,带给读者一种静谧而优雅的感受。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者冷朝阳介绍:🔈

冷朝阳,金陵人。登大历进士第,爲薛嵩从事。诗十一首。 查看更多>>

冷朝阳的诗:

相关诗词:

与梦得同登栖灵塔 (yǔ mèng dé tóng dēng qī líng tǎ)

朝代:唐    作者: 白居易

半月悠悠在广陵,何楼何塔不同登。
共怜筋力犹堪在,上到栖灵第九层。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

栖灵塔 扬州 登高 友情

登广灵寺塔望南高峰 (dēng guǎng líng sì tǎ wàng nán gāo fēng)

朝代:宋    作者: 谢翱

城池风烟杯渡僧,广灵孤塔悬昼灯。
塔灯上齐南高云,南高峰巅祠歙神。
灵旗萧萧卷清雨,结喉巫阳能楚语。
回望人烟塔峰北,惟有空城临水浒。
赤蛇不神江海翻,薮泽狐狸作巴舞。
当年介弟阶防御,玉鸾青鞭上天去。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

登南山塔 (dēng nán shān tǎ)

朝代:宋    作者: 曹棐

平生登塔与登楼,乱尽乡心送尽愁。
试上南山山下塔,依前怀古复悲秋。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

过灵塔寺 (guò líng tǎ sì)

朝代:宋    作者: 王炎

萧寺经新雨,山间六月清。
松梢凝翠滴,蕉叶自风生。
古塔岿然在,僧鱼冷不鸣。
旅怀多感激,高树又蝉声。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

登大明寺塔 (dēng dà míng sì tǎ)

朝代:宋    作者: 宋庠

寂寞南朝寺,徘徊北顾人。
钟声含晓籁,塔相涌仙轮。
吊古千龄恨,观空万法尘。
三车何处在,归鞅欲迷津。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

登塔二首 其一 (dēng tǎ èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 袁燮

尘俗区区咫尺间,着身高处眇人寰。
平生望塔今登塔,聊向风前一解顔。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

早秋登慈恩寺塔 (zǎo qiū dēng cí ēn sì tǎ)

朝代:唐    作者: 欧阳詹

宝塔过千仞,登临尽四维。
毫端分马颊,墨点辨蛾眉。
地逈风弥紧,天长日久迟。
因高欲有赋,远意惨生悲。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

登西灵塔 (dēng xī líng tǎ)

朝代:唐    作者: 陈润

塔庙出招提,登临碧海西。
不知人意远,渐觉鸟飞低。
稍与云霞近,如将日月齐。
迁乔未得意,徒欲蹑云梯。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

登灵岩寺上方 (dēng líng yán sì shàng fāng)

朝代:唐    作者: 周朴

雨後灵岩寺上方,如何云者合思量。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

同乐天登栖灵寺塔 (tóng lè tiān dēng qī líng sì tǎ)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

步步相㩦不觉难,九霄云外倚栏杆。
忽然语笑半天上,无限游人举眼看。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。