dēng chuí hóng tíng
登垂虹亭 🔈
云水苍茫共渺然,眼看飞鸟没苍烟。
山围百雉吴王国,风急千帆震泽船。
白髪飘流身已老,断编零落事空传。
谁将无色胸中画,貌取吴中万顷天。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
云水苍茫共渺然,眼看飞鸟消失在苍烟之中。
山围百雉吴王的国土,风势急速,千帆震动湖泊中的船只。
白发飘逝,身体已经年迈,曾经编织的故事散落一空,无从传颂。
谁能将胸中无色的心境描绘出来,只有貌取吴中万顷湖天的景色。
全文总结:这段古文以景物描写为主,表现了苍茫云水、翱翔飞鸟、风起波涛、白发苍颜等自然和人物的画面,寄托了作者对时光流逝、岁月变迁的感慨,并对吴中美景的向往。文中的“苍茫共渺然”和“貌取吴中万顷天”是意象的巧妙运用,为整篇古文增色不少。
周紫芝的诗:
周紫芝的词:
相关诗词:
登垂虹亭二首 其二 (dēng chuí hóng tíng èr shǒu qí èr)
岸草江花万古春,感今怀昔最伤神。
不知一片垂虹月,照却凭栏几许人。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
再登垂虹亭三首 其二 (zài dēng chuí hóng tíng sān shǒu qí èr)
宿酲作恼未惺松,一对湖光酒病空。
身到吴中无好处,三年两度上垂虹。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
雪中登垂虹亭 (xuě zhōng dēng chuí hóng tíng)
投箠江边雪满头,玉虹千尺要诗酬。
诗成上马谁同说,说似亭前两白鸥。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登垂虹亭二首 其二 (dēng chuí hóng tíng èr shǒu qí èr)
熠熠流萤火,垂垂倒饮虹。
行云吞皎月,飞电扫长空。
壮观江边雨,醒人水上风。
须臾风雨过,万事笑谈中。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
再登垂虹亭三首 其一 (zài dēng chuí hóng tíng sān shǒu qí yī)
红尘不解送诗来,身在烟波句自佳。
银汉光中有诗客,玉虹背上曳芒鞋。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
垂虹亭 (chuí hóng tíng)
断云一片洞庭帆,玉破鲈鱼金破柑。
好作新诗吟景物,垂虹秋色满东南。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
风定过垂虹亭 (fēng dìng guò chuí hóng tíng)
松江未过不胜愁,过了垂虹百不忧。
忽见石湖山上塔,定知塔背是苏州。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
垂虹亭 (chuí hóng tíng)
垂虹临绝景,仙隠寄人间。
远水吞平野,归云补断山。
空明宽眼界,秀迥破天悭。
深羡鸱夷子,扁舟竟不还。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
垂虹亭 (chuí hóng tíng)
冷浸三江碧,青围四面山。
帆归烟浪杪,人住水云间。
风颭波声碎,虹垂雨意闲。
无端动归兴,一棹喜轻还。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。