cì yùn zhāng shùn zhī jiàn jì
次韵张顺之见寄 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 程洵 (chéng xún)

诗翁老去百年灰,皮肤剥落真实在。
诛茅筑室傍幽林,泉石烟云动光彩。
酸寒不作郊岛态,尚友渊明向千载。
但欣妙语笔端生,不管流年暗中改。
邻家有景借修竹,野径无风馥芳茝。
人嫌柴门雀可罗,自倚奚囊富成海。
我闻公名嗟已久,向风每恨平生昧。
袖诗过我岂宜蒙,公才较丕几十倍。
要从柳州鬭雅健,未许公羊夸辨裁。
别来又见秋风高,抵掌论文几时再。
尊中绿酒已堪酌,篱下黄花行可戴。
幸无俗物恼幽人,只可剧谈佳客对。
方侯况是社中酒,辨舌澜翻似秦代。
公来当为折简呼,园有佳蔬更同采。
雅集何须画作图,风流自可追前辈。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。

shī wēng lǎo qù bǎi nián huī , pí fū bāo luò zhēn shí zài 。
zhū máo zhù shì bàng yōu lín , quán shí yān yún dòng guāng cǎi 。
suān hán bù zuò jiāo dǎo tài , shàng yǒu yuān míng xiàng qiān zǎi 。
dàn xīn miào yǔ bǐ duān shēng , bù guǎn liú nián àn zhōng gǎi 。
lín jiā yǒu jǐng jiè xiū zhú , yě jìng wú fēng fù fāng chǎi 。
rén xián chái mén què kě luó , zì yǐ xī náng fù chéng hǎi 。
wǒ wén gōng míng jiē yǐ jiǔ , xiàng fēng měi hèn píng shēng mèi 。
xiù shī guò wǒ qǐ yí méng , gōng cái jiào pī jǐ shí bèi 。
yào cóng liǔ zhōu dòu yǎ jiàn , wèi xǔ gōng yáng kuā biàn cái 。
bié lái yòu jiàn qiū fēng gāo , dǐ zhǎng lùn wén jǐ shí zài 。
zūn zhōng lǜ jiǔ yǐ kān zhuó , lí xià huáng huā xíng kě dài 。
xìng wú sú wù nǎo yōu rén , zhī kě jù tán jiā kè duì 。
fāng hóu kuàng shì shè zhōng jiǔ , biàn shé lán fān sì qín dài 。
gōng lái dāng wèi zhé jiǎn hū , yuán yǒu jiā shū gèng tóng cǎi 。
yǎ jí hé xū huà zuò tú , fēng liú zì kě zhuī qián bèi 。

次韻張順之見寄

—— 程洵

詩翁老去百年灰,皮膚剝落真實在。
誅茅築室傍幽林,泉石煙雲動光彩。
酸寒不作郊島態,尚友淵明向千載。
但欣妙語筆端生,不管流年暗中改。
鄰家有景借脩竹,野徑無風馥芳茝。
人嫌柴門雀可羅,自倚奚囊富成海。
我聞公名嗟已久,嚮風每恨平生昧。
袖詩過我豈宜蒙,公才較丕幾十倍。
要從柳州鬭雅健,未許公羊誇辨裁。
別來又見秋風高,抵掌論文幾時再。
尊中綠酒已堪酌,籬下黄花行可戴。
幸無俗物惱幽人,祇可劇談佳客對。
方侯況是社中酒,辨舌瀾翻似秦代。
公來當爲折簡呼,園有佳蔬更同采。
雅集何須畫作圖,風流自可追前輩。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。

shī wēng lǎo qù bǎi nián huī , pí fū bāo luò zhēn shí zài 。
zhū máo zhù shì bàng yōu lín , quán shí yān yún dòng guāng cǎi 。
suān hán bù zuò jiāo dǎo tài , shàng yǒu yuān míng xiàng qiān zǎi 。
dàn xīn miào yǔ bǐ duān shēng , bù guǎn liú nián àn zhōng gǎi 。
lín jiā yǒu jǐng jiè xiū zhú , yě jìng wú fēng fù fāng chǎi 。
rén xián chái mén què kě luó , zì yǐ xī náng fù chéng hǎi 。
wǒ wén gōng míng jiē yǐ jiǔ , xiàng fēng měi hèn píng shēng mèi 。
xiù shī guò wǒ qǐ yí méng , gōng cái jiào pī jǐ shí bèi 。
yào cóng liǔ zhōu dòu yǎ jiàn , wèi xǔ gōng yáng kuā biàn cái 。
bié lái yòu jiàn qiū fēng gāo , dǐ zhǎng lùn wén jǐ shí zài 。
zūn zhōng lǜ jiǔ yǐ kān zhuó , lí xià huáng huā xíng kě dài 。
xìng wú sú wù nǎo yōu rén , zhī kě jù tán jiā kè duì 。
fāng hóu kuàng shì shè zhōng jiǔ , biàn shé lán fān sì qín dài 。
gōng lái dāng wèi zhé jiǎn hū , yuán yǒu jiā shū gèng tóng cǎi 。
yǎ jí hé xū huà zuò tú , fēng liú zì kě zhuī qián bèi 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

诗翁老去百年灰,皮肤剥落真实可见。
诛茅筑室傍幽林,泉石烟云显光彩。
酸寒不作郊岛态,尚友渊明向千载。
但欣妙语笔端生,不论流年暗中改。
邻家有景借修竹,野径无风馥芳茝。
人嫌柴门雀可罗,自倚奚囊富成海。
我闻公名嗟已久,向风每恨平生不明。
袖诗过我岂宜蒙,公才较丕几十倍。
要从柳州斗雅健,未许公羊夸辨裁。
别来又见秋风高,抵掌论文几时再。
尊中绿酒已堪酌,篱下黄花行可戴。
幸无俗物恼幽人,只可剧谈佳客对。
方侯况且是社中酒,辨舌澜翻如同秦代。
公来当为折简呼,园中有佳蔬更同采。
雅集何须画作图,风流自可追逐前辈。

总结:

诗人描述了一个老者经历百年风霜,肌肤剥落,真实可见。他建造茅屋于幽林旁,周围有泉水和烟云,景色美丽。尽管环境荒凉,仍然追求友谊和学问,向往与渊明交往。诗人称赞渊明的才华,认为他的妙语和文章不受时间流转的影响。周围环境静谧,邻居家有美景,野径上香气袭人。人们嫌弃柴门上的雀鸟,而诗人自比奚囊,富可成海。诗人听闻渊明的名声已久,感叹自己平生昧于大才。他拿出自己的诗篇,却不适宜向渊明展示,因为渊明的才华超过他几十倍。要以柳州的雅健之士为标杆,不应自比公羊和裴谐。再次相逢时,秋风高吹,期待抵掌辩论文章的时机。酒杯中的绿酒已足够品味,篱笆下的黄花可戴为花冠。幸好没有俗务困扰幽居之人,只能与佳客畅谈。方侯来到,正是社交之时,言辞辩论如同秦代风采。诗人期待公侯前来,一同品味园中美食,共同采摘佳蔬。不需要画图来表现雅集的场景,风流雅致可以追随前辈的风范。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者程洵介绍:🔈

程洵(一一三五~一一九六),字钦国,後更字允夫,号克庵,婺源(今属江西)人。朱熹内弟,从熹学,家有道问学斋,熹爲之易名爲尊德性斋。累举进士不第,後以特恩授信州文学,历衡阳主簿、吉州录事参军。宁宗庆元二年卒于官,年六十二。着作不见着录,明嘉靖九年(一五三○)裔从孙程资得敝稿于其伯父孟河家,并由其友梅鹗补脱订譌,刊爲《尊德性斋小集》三卷。事见本集卷首程资序及补遗程瞳《程克庵传》。 程洵诗,以清鲍氏《知不足斋丛书·尊德性斋小集》爲底本,编爲一卷。 查看更多>>

程洵的诗:

相关诗词:

王顺之得子寄二绝次韵报之 其一 (wáng shùn zhī dé zǐ jì èr jué cì yùn bào zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 晁说之

宾客能谈少傅儿,海中仙果得生迟。
自今一落人间後,即见新枝压旧枝。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。

次韵张顺之春日杂诗 其三 (cì yùn zhāng shùn zhī chūn rì zá shī qí sān)

朝代:宋    作者: 程洵

闲斋人静日方中,想见先生睡思浓。
只麽赏情殊有味,趁衙杂沓任黄蜂。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。

王顺之得子寄二绝次韵报之 其二 (wáng shùn zhī dé zǐ jì èr jué cì yùn bào zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 晁说之

茂弘不用长年悲,淮水东流本与期。
一日名驹惊俗眼,奔云老骥敢言衰。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。

次韵黄冕仲寄题顺兴步云阁 (cì yùn huáng miǎn zhòng jì tí shùn xīng bù yún gé)

朝代:宋    作者: 秦观

故山无期大刀头,黄尘溽暑未罢休。
步云之篇忽我投,便见冰玉悬清秋。
顺兴山川甲闽瓯,无风万壑松飕飕。
步云之人人品优,御风御寇真其俦。
仙人乘槎凌斗牛,回环十见天星周。
猿鹤忽惊空蕙帐,周家正要磻溪望。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。

次韵荆门张守寺簿见寄诗韵张守以制司调民筑城申朝廷制司缴纳告敕不愿仕 其二 (cì yùn jīng mén zhāng shǒu sì bó jiàn jì shī yùn zhāng shǒu yǐ zhì sī tiáo mín zhù chéng shēn cháo tíng zhì sī jiǎo nà gào chì bù yuàn shì qí èr)

朝代:宋    作者: 魏了翁

书来寄我赋归辞,谅子知其不可为。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。

次韵乐顺之司理新释花权及上元不张灯二绝句 其一 (cì yùn lè shùn zhī sī lǐ xīn shì huā quán jí shàng yuán bù zhāng dēng èr jué jù qí yī)

朝代:宋    作者: 周必大

一自乐卿司乐籍,夭桃穠李鬭夸张。
阴成却落他人手,始悟分厢作法凉。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。

次韵京口叔祖见寄四首 其一 (cì yùn jīng kǒu shū zǔ jiàn jì sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 张鎡

欲诉中心话许长,尺书恨不寄千张。
新篇喜逐东风好,亦尽人间草木荒。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。

次韵张顺之春日杂诗 其五 (cì yùn zhāng shùn zhī chūn rì zá shī qí wǔ)

朝代:宋    作者: 程洵

沈水烧残日未西,旧书读罢卷重披。
傍人欲识闲中趣,看取先生宴坐时。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。

次韵张顺之春日杂诗 其四 (cì yùn zhāng shùn zhī chūn rì zá shī qí sì)

朝代:宋    作者: 程洵

烱烱朝曦暖意囘,迟迟午景气佳哉。
柳阴才逐斜阳去,花影还随皓月来。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。

次韵张顺之春日杂诗 其二 (cì yùn zhāng shùn zhī chūn rì zá shī qí èr)

朝代:宋    作者: 程洵

春来何物不熙熙,川泳云飞各自奇。
趁队鱼儿如得意,窥人燕子似相欺。

平平仄仄仄平平,平平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平○平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄○平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○仄仄平平,平平仄平仄仄仄。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平○平○仄平,平仄平平○平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平平仄。