cì yùn xuě hán jùn zhōng tiào mǐ yǎng yuán yǒu fù
次韵雪寒郡中粜米养源有赋 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 高斯得 (gāo sī dé)

父兮儿饥母兮寒,缾中无粟囊无钱。
天公何不知人苦,狞风裂肤雪塞户。
我来日月虽未多,舛令已干天谴呵。
医疮眼下尚无药,更有妙诀瘳沉疴。
拔贫为富非不窘,坐视沟瘠吾何忍。
长民要识天之天,此事前人固加谨。
我仓我庾虽甚枵,且须倾空苏瘵凋。
慙无大德与汝曹,聊以小惠为宽条。
何时公私俱露积,慰我片片心事赤。
圩丰食可接青黄,盗弭丸无探赤白。
老夫藉手得归田,免讥取禾三百廛。
君诗太夸不可传,吾恐闻者讥贪天。

仄平平平仄平平,平○平仄平平○。
平平平仄平平仄,平平仄平仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平仄。
○平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,○平平○平仄平。
平平仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平平平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄平仄平○仄平。
平平仄平仄仄○,平仄○仄平平平。

fù xī ér jī mǔ xī hán , píng zhōng wú sù náng wú qián 。
tiān gōng hé bù zhī rén kǔ , níng fēng liè fū xuě sāi hù 。
wǒ lái rì yuè suī wèi duō , chuǎn lìng yǐ gān tiān qiǎn hē 。
yī chuāng yǎn xià shàng wú yào , gèng yǒu miào jué chōu chén kē 。
bá pín wèi fù fēi bù jiǒng , zuò shì gōu jí wú hé rěn 。
cháng mín yào shí tiān zhī tiān , cǐ shì qián rén gù jiā jǐn 。
wǒ cāng wǒ yǔ suī shèn xiāo , qiě xū qīng kōng sū zhài diāo 。
cán wú dà dé yǔ rǔ cáo , liáo yǐ xiǎo huì wèi kuān tiáo 。
hé shí gōng sī jù lù jī , wèi wǒ piàn piàn xīn shì chì 。
xū fēng shí kě jiē qīng huáng , dào mǐ wán wú tàn chì bái 。
lǎo fū jiè shǒu dé guī tián , miǎn jī qǔ hé sān bǎi chán 。
jūn shī tài kuā bù kě chuán , wú kǒng wén zhě jī tān tiān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

父亲啊,孩儿饥饿,母亲啊,又受寒冷,家里的缸里空无一粒粟米,钱囊里也没有分文。
天公啊,何不知道我们人间的苦楚,凛冽的寒风刺破皮肤,雪花堵塞住了户口。
我来到世间虽然时间不算长,但君不仁的政令已经将我逼上绝路。
医治伤口的药物还未寻得,但却有妙法能治愈内心的痛苦。
脱离贫困成为富人并不是不困难,但我不能坐视着家乡贫瘠的沟壑,我无法忍受。
民众应该认识到自己生活的命运由天命决定,这是前辈们一直深谨体悟的事实。
我虽然拥有一些财物,但也需要将其倾空捐献给瘟疫肆虐的地方。
我感到惭愧,无法有大的善行像你们一样,只能提供些微小的帮助。
什么时候公共与私人财富都能一同分给需要的人,才能安慰我内心深处种种挂念。
丰收的时候,食物可以堆积如山,而匪盗之人则无法找到可趁之机。
老夫借助有力之手得到了自己的田地,免于受人嘲笑取得三百亩禾田。
君的诗歌太过夸张,我担心听者会讥笑你过于贪图仙福。
这首诗歌我无法传颂,它显得过于傲慢,我担心人们会讥笑你贪求天命之福。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者高斯得介绍:🔈

高斯得,本名斯信(《鹤山大全集》卷五八《高不妄字说》),字不妄,邛州蒲江(今属四川)人。理宗绍定二年(一二二九)进士,授利州路观察推官。端平末佐李心传修四朝史。因冬雷封事忤史嵩之,出通判绍兴府,踰年添差通判台州。淳佑初召爲太常博士,迁秘书郎。以言事出知严州。迁浙东、湖南提点刑狱。召爲礼部郎中,逾年,出爲福建路计度转运副使。度宗即位,以秘书监召,擢起居舍人,兼国史院编修官、实录院检讨官兼侍讲。出知建宁府。度宗卒,陈宜中入相,以权兵部尚书召,累迁签书枢密院事兼参知政事。因处置贾似道事爲留梦炎所构,罢。有《耻堂文集》等,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《耻堂存稿》八卷。《宋史》卷四○九有传。 高斯... 查看更多>>

高斯得的诗:

相关诗词:

赵侯保民惠政纪实诗 纪劝谕发粜七 (zhào hóu bǎo mín huì zhèng jì shí shī jì quàn yù fā tiào qī)

朝代:宋    作者: 邵君美

米舟米担尽无来,有米有家户不开。
急把公文行劝粜,贫民生意挽将回。

仄平平平仄平平,平○平仄平平○。
平平平仄平平仄,平平仄平仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平仄。
○平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,○平平○平仄平。
平平仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平平平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄平仄平○仄平。
平平仄平仄仄○,平仄○仄平平平。

拟寒山寺 其四五 (nǐ hán shān sì qí sì wǔ)

朝代:宋    作者: 释怀深

贫民饿欲倒,富汉米不粜。
米烂化为虫,犹嫌价利小。
价利更若高,沟壑皆饿殍。
人生萌此心,鬼神暗里笑。

仄平平平仄平平,平○平仄平平○。
平平平仄平平仄,平平仄平仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平仄。
○平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,○平平○平仄平。
平平仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平平平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄平仄平○仄平。
平平仄平仄仄○,平仄○仄平平平。

雪中喜梁养源惠炭 (xuě zhōng xǐ liáng yǎng yuán huì tàn)

朝代:宋    作者: 王庭珪

雪里乌薪绝市珍,能令寒屋坐生春。
此中有句谁能道,暖得曲身成直身。

仄平平平仄平平,平○平仄平平○。
平平平仄平平仄,平平仄平仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平仄。
○平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,○平平○平仄平。
平平仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平平平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄平仄平○仄平。
平平仄平仄仄○,平仄○仄平平平。

粜米行 (tiào mǐ xíng)

朝代:宋    作者: 王十朋

诏书发廪周饥荒,使君减价粜黄粱。
奉行上意固已良,小人用心胡不臧。
斗米大半杂以糠,横索民钱名贴量。
怨语嗷嗷盈道傍,我慙寸禄偷太仓。
见之不言咎谁当,言之人指为轻狂,作诗聊语同舍郎。

仄平平平仄平平,平○平仄平平○。
平平平仄平平仄,平平仄平仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平仄。
○平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,○平平○平仄平。
平平仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平平平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄平仄平○仄平。
平平仄平仄仄○,平仄○仄平平平。

次韵高子勉十首 其五 (cì yùn gāo zǐ miǎn shí shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

荆渚楼中赋,南阳壠底吟。
谁言小隠处,频屈故人临。
经笥难窥底,词源幸汲深。
思君眠竹屋,雪月冰寒衾。

仄平平平仄平平,平○平仄平平○。
平平平仄平平仄,平平仄平仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平仄。
○平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,○平平○平仄平。
平平仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平平平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄平仄平○仄平。
平平仄平仄仄○,平仄○仄平平平。

次颂符术致雨之韵 (cì sòng fú shù zhì yǔ zhī yùn)

朝代:宋    作者: 汪炎昶

术乃轰雷电,时方切禜雩。
感通渠自诿,造化本无拘。
翻想匙明雪,量同斛粜珠。
天公应有语,尔力不关吾。

仄平平平仄平平,平○平仄平平○。
平平平仄平平仄,平平仄平仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平仄。
○平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,○平平○平仄平。
平平仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平平平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄平仄平○仄平。
平平仄平仄仄○,平仄○仄平平平。

粜官粟有感 (tiào guān sù yǒu gǎn)

朝代:宋    作者: 张耒

持钱粜官粟,日夕拥公门。
官价虽不高,官仓常若贫。
兼并闭囷廪,一粒不肯分。
伺待官粟空,腾价邀吾民。
坐视既不可,禁之益纷纭。
扰扰田亩中,果腹才几人。
我欲究其源,宏阔未易陈。
哀哉天地间,生民常苦辛。

仄平平平仄平平,平○平仄平平○。
平平平仄平平仄,平平仄平仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平仄。
○平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,○平平○平仄平。
平平仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平平平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄平仄平○仄平。
平平仄平仄仄○,平仄○仄平平平。

次韵郡博士贺龟山祠新成 其二 (cì yùn jùn bó shì hè guī shān cí xīn chéng qí èr)

朝代:宋    作者: 释居简

肃瞻老屋话因依,再振工夫岂浪施。
学士贱秦麟妄出,老天祚宋凤来仪。
崇儒允叶休明运,溢美宜删赋咏词。
弗待文兴自今古,源源未必不由兹。

仄平平平仄平平,平○平仄平平○。
平平平仄平平仄,平平仄平仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平仄。
○平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,○平平○平仄平。
平平仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平平平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄平仄平○仄平。
平平仄平仄仄○,平仄○仄平平平。

偈颂一百四十一首 其一九 (jì sòng yī bǎi sì shí yī shǒu qí yī jiǔ)

朝代:宋    作者: 释师范

和麸粜麫,夹糠炊米。
半夜三更,瞒神謼鬼。
冷地有人觑见,直得左手掩鼻。

仄平平平仄平平,平○平仄平平○。
平平平仄平平仄,平平仄平仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平仄。
○平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,○平平○平仄平。
平平仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平平平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄平仄平○仄平。
平平仄平仄仄○,平仄○仄平平平。

冬雪行 (dōng xuě xíng)

朝代:宋    作者: 王炎

拥衾展转夜不眠,细数更筹知苦寒。
角声未动纸窗白,儿曹报我雪满檐。
玉妃剪水出天巧,飞花万点争清妍。
朱门贵人对之笑,初见一白来丰年。
金甖玉爵杂蔬笋,饮罢敲冰煮新茗。
绣帏中有红麒麟,轻暖胜春尚嫌冷。
穷巷小家真可怜,典衣籴米无炊烟。
江头津吏日来报,往往上流无米船。
县官要籴十万斛,天上符移星火速。
去年秋旱粜陈腐,今年秋熟米如玉。
且愿扶桑枝上红,日毂东来却滕六。
今年冬雪民已臞,明年春雪民更饥。
九关有路虎豹守,欲语不敢空长吁。

仄平平平仄平平,平○平仄平平○。
平平平仄平平仄,平平仄平仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平仄。
○平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,○平平○平仄平。
平平仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平平平平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄平仄平○仄平。
平平仄平仄仄○,平仄○仄平平平。