chǔ zhōng zuò
楚中作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张俞 (zhāng yú)

渺渺洞庭野,萧萧黄鹤楼。
水通云梦浦,人渡沔阳舟。
广泽侵吴壤,孤城接郢丘。
山分三楚断,溪入九江流。
寂寞休兵月,纷纭战国秋。
吴生来赤壁,魏武定荆州。
六代凭形势,羣雄死寇讐。
凄凉帝子宅,浩荡祢衡洲。
万里浮云暮,千年故国愁。
武昌宫不见,麋鹿自羣游。

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

miǎo miǎo dòng tíng yě , xiāo xiāo huáng hè lóu 。
shuǐ tōng yún mèng pǔ , rén dù miǎn yáng zhōu 。
guǎng zé qīn wú rǎng , gū chéng jiē yǐng qiū 。
shān fēn sān chǔ duàn , xī rù jiǔ jiāng liú 。
jì mò xiū bīng yuè , fēn yún zhàn guó qiū 。
wú shēng lái chì bì , wèi wǔ dìng jīng zhōu 。
liù dài píng xíng shì , qún xióng sǐ kòu chóu 。
qī liáng dì zǐ zhái , hào dàng mí héng zhōu 。
wàn lǐ fú yún mù , qiān nián gù guó chóu 。
wǔ chāng gōng bù jiàn , mí lù zì qún yóu 。

楚中作

—— 張俞

渺渺洞庭野,蕭蕭黄鶴樓。
水通雲夢浦,人渡沔陽舟。
廣澤侵吳壤,孤城接郢丘。
山分三楚斷,溪入九江流。
寂寞休兵月,紛紜戰國秋。
吳生來赤壁,魏武定荆州。
六代憑形勢,羣雄死寇讐。
淒涼帝子宅,浩蕩禰衡洲。
萬里浮雲暮,千年故國愁。
武昌宮不見,麋鹿自羣游。

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

miǎo miǎo dòng tíng yě , xiāo xiāo huáng hè lóu 。
shuǐ tōng yún mèng pǔ , rén dù miǎn yáng zhōu 。
guǎng zé qīn wú rǎng , gū chéng jiē yǐng qiū 。
shān fēn sān chǔ duàn , xī rù jiǔ jiāng liú 。
jì mò xiū bīng yuè , fēn yún zhàn guó qiū 。
wú shēng lái chì bì , wèi wǔ dìng jīng zhōu 。
liù dài píng xíng shì , qún xióng sǐ kòu chóu 。
qī liáng dì zǐ zhái , hào dàng mí héng zhōu 。
wàn lǐ fú yún mù , qiān nián gù guó chóu 。
wǔ chāng gōng bù jiàn , mí lù zì qún yóu 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
洞庭湖的野外茫茫一片,黄鹤楼凄凉寂寞。
水流通向云梦浦,人们乘船渡过沔阳。
广阔的泽地侵蚀着吴国的土地,孤城与郢丘相接。
山势将三楚一分为三,溪水流入九江。
安静的月光映照着休兵之夜,纷纭的战争在秋天蔓延。
吴生来到赤壁,魏武定下荆州。
历经六代的更迭,群雄相互战斗灭寇复仇。
帝子的宅邸凄凉荒芜,浩荡的祢衡洲。
万里浮云在傍晚时分漂泊,千年故国充满愁绪。
武昌宫已不再见,麋鹿独自群游。

全文反映了洞庭湖畔的景色与历史的变迁。黄鹤楼在茫茫湖野中显得凄凉,洞庭湖的水流将云梦浦与沔阳相通。广阔的泽地蚕食着吴国的土地,孤城与郢丘相连。山势将三楚分割,溪水汇入九江。战乱纷争的秋天,让月光下的世界显得尤为寂寞。历史的演替中,赤壁之战和魏武定荆州是重要的节点。六代的更迭中,群雄相互争斗,为了复仇灭寇。帝子的宅邸已然荒废,祢衡洲一片辽阔。万里浮云漂泊在天际,千年故国的哀愁悠长。然而,昔日的武昌宫早已不见,唯有麋鹿独自游荡。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张俞介绍:🔈

张俞,字少愚,又字才叔(《青琐高议》前集卷六),号白云居士,益州郫(今属四川)人。屡试进士不第。仁宗宝元初,西夏事起,曾於蜀上书陈攻取十策,诏赴阙。庆历元年(一○四一),除试秘书省校书郎,不就(《续资治通监长编》卷一三三)。隠居青城山白云谿,七诏不起,遨游天下山水三十余年,卒年六十五。有《白云集》,已佚。《东都事略》卷一一八、《宋史》卷四五八有传。今录诗二十九首。 查看更多>>

张俞的诗:

相关诗词:

鸿门斾 (hóng mén pèi)

朝代:宋    作者: 谢翱

天云属地汗流宇,杯影龙蛇分汉楚。
楚人起舞本为楚,中有楚人为汉舞。
鸊鹈淬光雌不语,楚国孤臣泣俘虏。
他年疽背怒发此,硭砀云归作风雨。
君看楚舞如楚何,楚舞未终闻楚歌。

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

动物

楚塞楼 (chǔ sāi lóu)

朝代:宋    作者: 黄播

楼上何由楚塞名,楚人曾此设重扃。
固知宇宙同文轨,聊把江山作障屏。

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

楚天 (chǔ tiān)

朝代:宋    作者: 苏舜钦

楚天遥望每长嚬,宋玉襄王尽作尘。
不作瑶姬歌入梦,更为云雨待何人。

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

安成道中作六首 其五 (ān chéng dào zhōng zuò liù shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 刘弇

新里当南义枥北,一水中飞抹山帛,吴歈楚俚愁狂客。
十年仍作

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

写景 抒情

次韵艾主管观仆楚词赘说见贻 (cì yùn ài zhǔ guǎn guān pú chǔ cí zhuì shuō jiàn yí)

朝代:宋    作者: 周紫芝

传记区区考异同,文章空愧楚人功。
穷年弄笔知何事,芸叶香中作蠧虫。

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

息夫人 (xī fū rén)

朝代:唐    作者: 宋之问

可怜楚破息,肠断息夫人。
仍为泉下骨,不作楚王嫔。
楚王宠莫盛,息君情更亲。
情亲怨生别,一朝俱杀身。

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

楚天 (chǔ tiān)

朝代:唐    作者: 唐彦谦

楚天遥望每长嚬,宋玉襄王尽作尘。
不会瑶姬朝与暮,更为云雨待何人。

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

山庵即事 (shān ān jí shì)

朝代:宋    作者: 孙应时

田田荷叶作老色,楚楚菊丛生细香。
落日空山归鸟尽,扶筇独自到池塘。

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

次韵叶宗丞湘梅 其一 (cì yùn yè zōng chéng xiāng méi qí yī)

朝代:宋    作者: 方岳

双娥洒泣凝春竹,粉落脂残不忍粧。
开作疎花寄幽独,雪中仍作楚骚香。

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

海棠 (hǎi táng)

朝代:宋    作者: 高觌

锦里花中色最奇,妖娆天赋本来稀。
绮霞忽照迷红障,縠露轻笼设翠帏。
繁朵有情妆媚景,纤枝无力带残晖。
好将绣向罗裙上,永作香闺楚楚衣。

仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。