chóu zhào yǐn jūn huán yǔ shī gǎo zhī zuò yīn lái yùn zēng zhì èr shí sì yòng liǔ zǐ hòu tóng liú yuàn zhǎng yán huái shì shī lì yě
酬赵隠君还予诗稿之作因来韵增至二十四用柳子厚同刘院长言怀事诗例也 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 孙岩 (sūn yán)

度德宜滕长,论交堕鲁臯。
凄凉当岁晚,潇洒见时髦。
常恐诗无证,空知调欲高。
扶疏才社栎,变化岂胥涛。
阔略三冬学,增多一字褒。
大篇参往籙,异事诧吾曹。
昔嗜梁台选,仍耽郢士骚。
长歌落涧谷,中夜骇猿猱。
攻苦鹈濡翼,求朋鹿食蒿。
家无彦弘在,乡失吕温豪。
击拊当谁听,荒芜尚自薅。
英英善和柳,皎皎义熙陶。
步骤才难至,图回首屡搔。
较深搜石髓,务洁取溪毛。
推激吾非党,讥诃物得逃。
辞连盘谷稼,想到武陵桃。
朝逮虞渊暗,宵几鶡旦嗷。
含愁全庾赋,寓乐间庄濠。
不谓尘明镜,何殊赠佩刀。
音书无雁往,时序迫蝉号。
嵇向诸人远,周雷再世遭。
未应求善贾,孰不饮醇醪。
并席葭依玉,清言輠炙膏。
斯期方缅邈,北望寸心劳。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。

dù dé yí téng cháng , lùn jiāo duò lǔ gāo 。
qī liáng dāng suì wǎn , xiāo sǎ jiàn shí máo 。
cháng kǒng shī wú zhèng , kōng zhī tiáo yù gāo 。
fú shū cái shè lì , biàn huà qǐ xū tāo 。
kuò lüè sān dōng xué , zēng duō yī zì bāo 。
dà piān cān wǎng lù , yì shì chà wú cáo 。
xī shì liáng tái xuǎn , réng dān yǐng shì sāo 。
cháng gē luò jiàn gǔ , zhōng yè hài yuán náo 。
gōng kǔ tí rú yì , qiú péng lù shí hāo 。
jiā wú yàn hóng zài , xiāng shī lǚ wēn háo 。
jī fǔ dāng shuí tīng , huāng wú shàng zì hāo 。
yīng yīng shàn hé liǔ , jiǎo jiǎo yì xī táo 。
bù zhòu cái nán zhì , tú huí shǒu lǚ sāo 。
jiào shēn sōu shí suǐ , wù jié qǔ xī máo 。
tuī jī wú fēi dǎng , jī hē wù dé táo 。
cí lián pán gǔ jià , xiǎng dào wǔ líng táo 。
cháo dǎi yú yuān àn , xiāo jǐ hé dàn áo 。
hán chóu quán yǔ fù , yù lè jiān zhuāng háo 。
bù wèi chén míng jìng , hé shū zèng pèi dāo 。
yīn shū wú yàn wǎng , shí xù pò chán hào 。
jī xiàng zhū rén yuǎn , zhōu léi zài shì zāo 。
wèi yìng qiú shàn jiǎ , shú bù yǐn chún láo 。
bìng xí jiā yī yù , qīng yán guǒ zhì gāo 。
sī qī fāng miǎn miǎo , běi wàng cùn xīn láo 。

酬趙隠君還予詩稿之作因來韻增至二十四用柳子厚同劉院長言懷事詩例也

—— 孫巖

度德宜滕長,論交墮魯臯。
淒凉當歲晚,瀟灑見時髦。
常恐詩無證,空知調欲高。
扶疏纔社櫟,變化豈胥濤。
闊略三冬學,增多一字褒。
大篇參往籙,異事詫吾曹。
昔嗜梁臺選,仍耽郢士騷。
長歌落澗谷,中夜駭猿猱。
攻苦鵜濡翼,求朋鹿食蒿。
家無彥弘在,鄉失呂溫豪。
擊拊當誰聽,荒蕪尚自薅。
英英善和柳,皎皎義熙陶。
步驟才難至,圖回首屢搔。
較深搜石髓,務潔取溪毛。
推激吾非黨,譏訶物得逃。
辭連盤谷稼,想到武陵桃。
朝逮虞淵暗,宵幾鶡旦嗷。
含愁全庾賦,寓樂間莊濠。
不謂塵明鏡,何殊贈佩刀。
音書無雁往,時序迫蟬號。
嵇向諸人遠,周雷再世遭。
未應求善賈,孰不飲醇醪。
並席葭依玉,清言輠炙膏。
斯期方緬邈,北望寸心勞。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。

dù dé yí téng cháng , lùn jiāo duò lǔ gāo 。
qī liáng dāng suì wǎn , xiāo sǎ jiàn shí máo 。
cháng kǒng shī wú zhèng , kōng zhī tiáo yù gāo 。
fú shū cái shè lì , biàn huà qǐ xū tāo 。
kuò lüè sān dōng xué , zēng duō yī zì bāo 。
dà piān cān wǎng lù , yì shì chà wú cáo 。
xī shì liáng tái xuǎn , réng dān yǐng shì sāo 。
cháng gē luò jiàn gǔ , zhōng yè hài yuán náo 。
gōng kǔ tí rú yì , qiú péng lù shí hāo 。
jiā wú yàn hóng zài , xiāng shī lǚ wēn háo 。
jī fǔ dāng shuí tīng , huāng wú shàng zì hāo 。
yīng yīng shàn hé liǔ , jiǎo jiǎo yì xī táo 。
bù zhòu cái nán zhì , tú huí shǒu lǚ sāo 。
jiào shēn sōu shí suǐ , wù jié qǔ xī máo 。
tuī jī wú fēi dǎng , jī hē wù dé táo 。
cí lián pán gǔ jià , xiǎng dào wǔ líng táo 。
cháo dǎi yú yuān àn , xiāo jǐ hé dàn áo 。
hán chóu quán yǔ fù , yù lè jiān zhuāng háo 。
bù wèi chén míng jìng , hé shū zèng pèi dāo 。
yīn shū wú yàn wǎng , shí xù pò chán hào 。
jī xiàng zhū rén yuǎn , zhōu léi zài shì zāo 。
wèi yìng qiú shàn jiǎ , shú bù yǐn chún láo 。
bìng xí jiā yī yù , qīng yán guǒ zhì gāo 。
sī qī fāng miǎn miǎo , běi wàng cùn xīn láo 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

度量应当像滕长一样广阔,交往却陷入了鲁臯的境地。凄凉的景象在岁晚时更加明显,潇洒的风采在时髦中显现。我常担心自己的诗歌无法得到认可,只是空有高远的调调。尽管才情优越,却变幻无常,岂能像涛水那样滔滔不绝。
广博的学问犹如三冬的积累,增加了一个字的赞美。大篇文章参照古籙,其中的异事使我们惊讶不已。曾经嗜好梁台的选美,如今仍然陶醉于郢士的骚才。长歌回荡在涧谷间,深夜惊醒了猿猴。
努力攻克苦难如同鹈鹕拍打湿翼,寻求朋友犹如鹿觅食于蒿草。家中失去了彦弘这样的杰出人物,乡间也不再有吕温、豪杰。击拊之音何人能听,荒芜尚需自行修剪。
英俊的柳树善于和谐,明亮的陶瓷充满了正义。步履虽然难以到达目的地,但图谋未来时常让人不禁痒痒。比较深入地探寻石中的精华,勤勉地取用溪畔的毛发。
推动自己,我并非党羽,嘲笑别人得以逃避物事的批评。言辞如同连绵的盘谷中的庄稼,想象中的美景仿佛位于武陵山上的桃花源。
在白天接近虞渊,暗夜里几乎可以听到鶡鸣。怀揣着忧愁,我全情投入于庾信的赋作,而乐趣却与庄濠相伴。不是说尘世是一个明亮的镜子,有什么不同于赠予佩刀。
音信没有像雁儿一样传递,时节催促蝉儿的鸣叫。嵇向和诸葛亮远离,周雷却再次降临世间。贤良的贾谊未能获得重用,又有谁不喜欢饮美酒。
一起坐在葭上,倚靠在玉边,清谈交流,香烛烹炙。这样的时光让人心情神往,向北望去,心思却被烦劳所累。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者孙岩介绍:🔈

孙岩(一二四五~?),字次臯,号爽山,休宁(今属安徽)人。与兄嵩俱以能诗名。有《爽山集》,已佚。事见《桐江集》卷一《孙次臯诗集序》。今录诗二十四首。 查看更多>>

孙岩的诗:

相关诗词:

张几仲被召还朝其幕府赵承之送行至漳水用杜子美诗为韵作诗十篇既还孙志康亦取其韵追送过方官并门因几仲之来遂得诸公相遇今幕府例罢不能无离索之意故亦用此韵见意 其五 (zhāng jǐ zhòng bèi zhào huán cháo qí mù fǔ zhào chéng zhī sòng xíng zhì zhāng shuǐ yòng dù zǐ měi shī wèi yùn zuò shī shí piān jì huán sūn zhì kāng yì qǔ qí yùn zhuī sòng guò fāng guān bìng mén yīn jǐ zhòng zhī lái suì dé zhū gōng xiāng yù jīn mù fǔ lì bà bù néng wú lí suǒ zhī yì gù yì yòng cǐ yùn jiàn yì qí wǔ)

朝代:宋    作者: 苏过

君从河朔来,言寻子桑饭。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。

张几仲被召还朝其幕府赵承之送行至漳水用杜子美诗为韵作诗十篇既还孙志康亦取其韵追送过方官并门因几仲之来遂得诸公相遇今幕府例罢不能无离索之意故亦用此韵见意 其七 (zhāng jǐ zhòng bèi zhào huán cháo qí mù fǔ zhào chéng zhī sòng xíng zhì zhāng shuǐ yòng dù zǐ měi shī wèi yùn zuò shī shí piān jì huán sūn zhì kāng yì qǔ qí yùn zhuī sòng guò fāng guān bìng mén yīn jǐ zhòng zhī lái suì dé zhū gōng xiāng yù jīn mù fǔ lì bà bù néng wú lí suǒ zhī yì gù yì yòng cǐ yùn jiàn yì qí qī)

朝代:宋    作者: 苏过

三士从公归,浩然志已谐。
嗟余哭穷途,命也与时乖。
落日惨关树,凄风生庭槐。
杖藜空徙倚,抱此难吐怀。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。

张几仲被召还朝其幕府赵承之送行至漳水用杜子美诗为韵作诗十篇既还孙志康亦取其韵追送过方官并门因几仲之来遂得诸公相遇今幕府例罢不能无离索之意故亦用此韵见意 其二 (zhāng jǐ zhòng bèi zhào huán cháo qí mù fǔ zhào chéng zhī sòng xíng zhì zhāng shuǐ yòng dù zǐ měi shī wèi yùn zuò shī shí piān jì huán sūn zhì kāng yì qǔ qí yùn zhuī sòng guò fāng guān bìng mén yīn jǐ zhòng zhī lái suì dé zhū gōng xiāng yù jīn mù fǔ lì bà bù néng wú lí suǒ zhī yì gù yì yòng cǐ yùn jiàn yì qí èr)

朝代:宋    作者: 苏过

承明用儒将,那知有程李。
坐制犬羊羣,泥封一丸耳。
平生晋公子,从者皆国士。
谁为彀中游,狐赵何难拟。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。

张几仲被召还朝其幕府赵承之送行至漳水用杜子美诗为韵作诗十篇既还孙志康亦取其韵追送过方官并门因几仲之来遂得诸公相遇今幕府例罢不能无离索之意故亦用此韵见意 其九 (zhāng jǐ zhòng bèi zhào huán cháo qí mù fǔ zhào chéng zhī sòng xíng zhì zhāng shuǐ yòng dù zǐ měi shī wèi yùn zuò shī shí piān jì huán sūn zhì kāng yì qǔ qí yùn zhuī sòng guò fāng guān bìng mén yīn jǐ zhòng zhī lái suì dé zhū gōng xiāng yù jīn mù fǔ lì bà bù néng wú lí suǒ zhī yì gù yì yòng cǐ yùn jiàn yì qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 苏过

我营潩水居,晏子近市隘。
闻公欲卜邻,会筑于门大。
暂为苍生留,行作归途戒。
从此敢言交,紵衣仍缟带。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。

张几仲被召还朝其幕府赵承之送行至漳水用杜子美诗为韵作诗十篇既还孙志康亦取其韵追送过方官并门因几仲之来遂得诸公相遇今幕府例罢不能无离索之意故亦用此韵见意 其四 (zhāng jǐ zhòng bèi zhào huán cháo qí mù fǔ zhào chéng zhī sòng xíng zhì zhāng shuǐ yòng dù zǐ měi shī wèi yùn zuò shī shí piān jì huán sūn zhì kāng yì qǔ qí yùn zhuī sòng guò fāng guān bìng mén yīn jǐ zhòng zhī lái suì dé zhū gōng xiāng yù jīn mù fǔ lì bà bù néng wú lí suǒ zhī yì gù yì yòng cǐ yùn jiàn yì qí sì)

朝代:宋    作者: 苏过

我生良多难,已安悬磬室。
端来强敛板,诡词学造膝。
枯荄那复春,羸兵敢借一。
振履独商歌,知音赖师乙。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。

张几仲被召还朝其幕府赵承之送行至漳水用杜子美诗为韵作诗十篇既还孙志康亦取其韵追送过方官并门因几仲之来遂得诸公相遇今幕府例罢不能无离索之意故亦用此韵见意 其一○ (zhāng jǐ zhòng bèi zhào huán cháo qí mù fǔ zhào chéng zhī sòng xíng zhì zhāng shuǐ yòng dù zǐ měi shī wèi yùn zuò shī shí piān jì huán sūn zhì kāng yì qǔ qí yùn zhuī sòng guò fāng guān bìng mén yīn jǐ zhòng zhī lái suì dé zhū gōng xiāng yù jīn mù fǔ lì bà bù néng wú lí suǒ zhī yì gù yì yòng cǐ yùn jiàn yì qí yī ○)

朝代:宋    作者: 苏过

并门逢恶岁,寂寞如在陈。
况我官独冷,对客寒无茵。
谋生求二顷,荜门安贱贫。
明时非自弃,愿作畎亩臣。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。

张几仲被召还朝其幕府赵承之送行至漳水用杜子美诗为韵作诗十篇既还孙志康亦取其韵追送过方官并门因几仲之来遂得诸公相遇今幕府例罢不能无离索之意故亦用此韵见意 其六 (zhāng jǐ zhòng bèi zhào huán cháo qí mù fǔ zhào chéng zhī sòng xíng zhì zhāng shuǐ yòng dù zǐ měi shī wèi yùn zuò shī shí piān jì huán sūn zhì kāng yì qǔ qí yùn zhuī sòng guò fāng guān bìng mén yīn jǐ zhòng zhī lái suì dé zhū gōng xiāng yù jīn mù fǔ lì bà bù néng wú lí suǒ zhī yì gù yì yòng cǐ yùn jiàn yì qí liù)

朝代:宋    作者: 苏过

与君期岁寒,穷坚老当壮。
相从茅茨下,不羡凌烟上。
仲由志亦陋,伤哉生无养。
岂知衆所忧,箪瓢有佳况。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。

张几仲被召还朝其幕府赵承之送行至漳水用杜子美诗为韵作诗十篇既还孙志康亦取其韵追送过方官并门因几仲之来遂得诸公相遇今幕府例罢不能无离索之意故亦用此韵见意 其八 (zhāng jǐ zhòng bèi zhào huán cháo qí mù fǔ zhào chéng zhī sòng xíng zhì zhāng shuǐ yòng dù zǐ měi shī wèi yùn zuò shī shí piān jì huán sūn zhì kāng yì qǔ qí yùn zhuī sòng guò fāng guān bìng mén yīn jǐ zhòng zhī lái suì dé zhū gōng xiāng yù jīn mù fǔ lì bà bù néng wú lí suǒ zhī yì gù yì yòng cǐ yùn jiàn yì qí bā)

朝代:宋    作者: 苏过

士贵得所托,结根悲兔丝。
长松在万仞,岂为寒暑移。
道义倘可弃,投归吾不辞。
区区寡所合,知我殆非私。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。

动物

张几仲被召还朝其幕府赵承之送行至漳水用杜子美诗为韵作诗十篇既还孙志康亦取其韵追送过方官并门因几仲之来遂得诸公相遇今幕府例罢不能无离索之意故亦用此韵见意 其一 (zhāng jǐ zhòng bèi zhào huán cháo qí mù fǔ zhào chéng zhī sòng xíng zhì zhāng shuǐ yòng dù zǐ měi shī wèi yùn zuò shī shí piān jì huán sūn zhì kāng yì qǔ qí yùn zhuī sòng guò fāng guān bìng mén yīn jǐ zhòng zhī lái suì dé zhū gōng xiāng yù jīn mù fǔ lì bà bù néng wú lí suǒ zhī yì gù yì yòng cǐ yùn jiàn yì qí yī)

朝代:宋    作者: 苏过

元戎度量大,六二坤直方。
好士常仄席,疾恶如探汤。
威名在夷虏,功烈纪太常。
臧孙自有後,何必谏如棠。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。

张几仲被召还朝其幕府赵承之送行至漳水用杜子美诗为韵作诗十篇既还孙志康亦取其韵追送过方官并门因几仲之来遂得诸公相遇今幕府例罢不能无离索之意故亦用此韵见意 其三 (zhāng jǐ zhòng bèi zhào huán cháo qí mù fǔ zhào chéng zhī sòng xíng zhì zhāng shuǐ yòng dù zǐ měi shī wèi yùn zuò shī shí piān jì huán sūn zhì kāng yì qǔ qí yùn zhuī sòng guò fāng guān bìng mén yīn jǐ zhòng zhī lái suì dé zhū gōng xiāng yù jīn mù fǔ lì bà bù néng wú lí suǒ zhī yì gù yì yòng cǐ yùn jiàn yì qí sān)

朝代:宋    作者: 苏过

闻公卜菟裘,欲访有鱼稻。
彩衣归林下,池塘共春草。
贤者享三乐,世俗未易道。
但恐东山心,上意还不报。

仄仄平平○,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平○仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄○○平○,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平○。