chóu lè tiān xuě zhōng jiàn jì
酬乐天雪中见寄 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 元稹 (yuán zhěn)

知君夜听风萧索,晓望林亭雪半糊。
撼落不教封柳眼,埽来偏尽附梅株。
敲扶密竹枝犹亚,煦暖寒禽气渐苏。
坐觉湖声迷远浪,回惊云路在长途。
钱塘湖上苹先合,梳洗楼前粉暗铺。
石立玉童披鹤氅,台施瑶席换龙须。
满空飞舞应为瑞,寡和高歌只自娱。
莫遣拥帘伤思妇,且将盈尺慰农夫。
称觞彼此情何异,对景东西事有殊。
镜水遶山山尽白,琉璃云母世间无。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。

zhī jūn yè tīng fēng xiāo suǒ , xiǎo wàng lín tíng xuě bàn hú 。
hàn luò bù jiào fēng liǔ yǎn , sào lái piān jìn fù méi zhū 。
qiāo fú mì zhú zhī yóu yà , xù nuǎn hán qín qì jiàn sū 。
zuò jué hú shēng mí yuǎn làng , huí jīng yún lù zài cháng tú 。
qián táng hú shàng píng xiān hé , shū xǐ lóu qián fěn àn pù 。
shí lì yù tóng pī hè chǎng , tái shī yáo xí huàn lóng xū 。
mǎn kōng fēi wǔ yìng wèi ruì , guǎ hé gāo gē zhī zì yú 。
mò qiǎn yōng lián shāng sī fù , qiě jiāng yíng chǐ wèi nóng fū 。
chēng shāng bǐ cǐ qíng hé yì , duì jǐng dōng xī shì yǒu shū 。
jìng shuǐ rào shān shān jìn bái , liú lí yún mǔ shì jiān wú 。

动物

酬樂天雪中見寄

—— 元稹

知君夜聽風蕭索,曉望林亭雪半糊。
撼落不教封柳眼,埽來偏盡附梅株。
敲扶密竹枝猶亞,煦暖寒禽氣漸蘇。
坐覺湖聲迷遠浪,回驚雲路在長途。
錢塘湖上蘋先合,梳洗樓前粉暗鋪。
石立玉童披鶴氅,臺施瑤席換龍鬚。
滿空飛舞應爲瑞,寡和高歌只自娛。
莫遣擁簾傷思婦,且將盈尺慰農夫。
稱觴彼此情何異,對景東西事有殊。
鏡水遶山山盡白,琉璃雲母世間無。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。

zhī jūn yè tīng fēng xiāo suǒ , xiǎo wàng lín tíng xuě bàn hú 。
hàn luò bù jiào fēng liǔ yǎn , sào lái piān jìn fù méi zhū 。
qiāo fú mì zhú zhī yóu yà , xù nuǎn hán qín qì jiàn sū 。
zuò jué hú shēng mí yuǎn làng , huí jīng yún lù zài cháng tú 。
qián táng hú shàng píng xiān hé , shū xǐ lóu qián fěn àn pù 。
shí lì yù tóng pī hè chǎng , tái shī yáo xí huàn lóng xū 。
mǎn kōng fēi wǔ yìng wèi ruì , guǎ hé gāo gē zhī zì yú 。
mò qiǎn yōng lián shāng sī fù , qiě jiāng yíng chǐ wèi nóng fū 。
chēng shāng bǐ cǐ qíng hé yì , duì jǐng dōng xī shì yǒu shū 。
jìng shuǐ rào shān shān jìn bái , liú lí yún mǔ shì jiān wú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
知道你夜间听着凄凉的风声,早晨眺望着雪覆盖的林亭。风摇落的柳枝无法掩盖梅树的茂盛。敲打密集的竹枝仿佛在争先恐后地争艳,温暖的春天使得寒鸟逐渐苏醒。坐着感觉湖水声音迷失在远处的浪花之中,回首惊叹云彩飘渺的路途。钱塘湖上的苹果树先开花,楼前的粉红花朵铺满大地。站在石头上的玉童穿着白色的鹤氅,高台上摆放着华丽的瑶席,象征权势交替。空中飞舞的景象应该是吉祥的象征,而我孤独高歌只是为了自娱自乐。不要让困扰着窗帘后的思念伤害到忧心的妇人,现在只需用丈量的小尺来慰问勤劳的农夫。举杯庆祝,我们彼此的情感有何不同,而面对东西方的景色,事物又有着独特的差异。水面映着周围的山峦,山峦尽染皑皑白色,而琉璃云母是世间独一无二的。

赏析:: 这首诗是元稹的《酬乐天雪中见寄》,全诗以描写雪景为主题,通过雪中的各种景物,表达了诗人内心的情感和对友人的思念之情。
首先,诗人以夜晚的风声、清晨的雪景来开篇,将读者带入了一个寂静而幽远的冬夜。他用“知君夜听风萧索,晓望林亭雪半糊”来描绘寒冷的夜晚,突出了雪的静谧和寂寥。
接着,诗人描述了一棵梅树,雪花不停地飘落,却不肯落在柳树上,仿佛在撼动着梅树的眼睛。这一描写不仅增加了诗中的趣味性,还表现出雪的独特美丽。
诗中还出现了密竹、寒禽,以及湖声和云路等自然景物,这些元素丰富了诗的画面感。而最后两句则表达了诗人的情感,他在欣赏雪景的同时,也表达了对友人的思念之情,希望友人不要为思念而伤感,而是与自然相融,共享美好。
标签: 写景、抒情、咏物、友情、雪景

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者元稹介绍:🔈

元稹,字微之,河南河内人。幼孤,母郑贤而文,亲授书传,举明经书判入等,补校书郎。元和初,应制策第一,除左拾遗,历监察御史。坐事贬江陵士曹参军,徙通州司马。自虢州长史徵爲膳部员外郎,拜祠部郎中、知制诰。召入翰林爲中书舍人、承旨学士,进工部侍郎同平章事。未几罢相,出爲同州刺史,改越州刺史,兼御史大夫、浙东观察使。太和初,入爲尚书左丞、检校户部尚书,兼鄂州刺史、武昌军节度使。年五十三卒,赠尚书右仆射。稹自少与白居易倡和,当时言诗者称元白,号爲元和体。其集与居易同名长庆,今编诗二十八卷。 查看更多>>

元稹的诗:

相关诗词:

和成修堂见寄吟稿韵二首 其二 (hé chéng xiū táng jiàn jì yín gǎo yùn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陈杰

犹忆朝天晓漏迟,龙蛇暖日动旌旗。
此生那复赓酬乐,风雪天涯各锻诗。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。

动物

酬乐天吟张员外诗见寄因思上京每与乐天於居敬兄升平里咏张新诗 (chóu lè tiān yín zhāng yuán wài shī jiàn jì yīn sī shàng jīng měi yǔ lè tiān wū jū jìng xiōng shēng píng lǐ yǒng zhāng xīn shī)

朝代:唐    作者: 元稹

乐天书内重封到,居敬堂前共读时。
四友一为泉路客,三人两咏浙江诗。
别无远近皆难见,老减心情自各知。
杯酒与他年少隔,不相酬赠欲何之。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。

裴令公见示诮乐天寄奴买马绝句斐言仰和且戏乐天 (péi lìng gōng jiàn shì qiào lè tiān jì nú mǎi mǎ jué jù fěi yán yǎng hé qiě xì lè tiān)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

常奴安得似方回,争望追风绝足来。
若把翠娥酬騄耳,始知天下有奇才。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。

酬钱员外雪中见寄 (chóu qián yuán wài xuě zhōng jiàn jì)

朝代:唐    作者: 白居易

松雪无尘小院寒,闭门不似住长安。
烦君想我看心坐,报道心空无可看。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。

酬卫八雪中见寄 (chóu wèi bā xuě zhōng jiàn jì)

朝代:唐    作者: 高适

季冬忆淇上,落日归山樊。
旧宅带流水,平田临古村。
雪中望来信,醉里开衡门。
果得希代宝,缄之那可论。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。

酬仁上人望湖山见寄次韵 (chóu rén shàng rén wàng hú shān jiàn jì cì yùn)

朝代:宋    作者: 释智圆

平波映危碧,清景异尘中。
雪霁寒侵郭,秋澄冷照空。
眠云徒自乐,浮棹约谁同。
幽趣何人识,搜吟愧远公。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。

次韵酬姜邦杰雪中见寄 (cì yùn chóu jiāng bāng jié xuě zhōng jiàn jì)

朝代:宋    作者: 曾丰

十人赋分九穷寒,古说天悭今不悭。
一夜尽开多宝藏,施银为地玉为山。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。

酬张夏别後道中见寄 (chóu zhāng xià bié hòu dào zhōng jiàn jì)

朝代:唐    作者: 刘长卿

离羣方岁晏,谪宦在天涯。
暮雪同行少,寒潮欲上迟。
海鸥知吏傲,砂鹤见人衰。
只畏生秋草,西归亦未期。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。

酬黄仲宣见寄 (chóu huáng zhòng xuān jiàn jì)

朝代:宋    作者: 杨公远

倦走南州与北州,竹篱茅舍足清幽。
但教有酒名从事,何必为官见督邮。
谢友寄诗通间阔,拂笺泚笔细赓酬。
虽然可写胸中意,难写胸中半点愁。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。

和高秘书早春对雪登楼见寄之什 (hé gāo mì shū zǎo chūn duì xuě dēng lóu jiàn jì zhī shén)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

天有惜花意,恐花开染尘。
先教微雪下,始放满城春。
且醉登楼客,重期出郭人。
因酬郢中律,霜鬓数茎新。

平平仄○平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄○○仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄○,○平平仄仄○平。
○平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄仄平平仄仄,平仄平仄仄平平。
仄○平仄○平仄,仄○平平仄仄平。
仄仄仄平平○仄,○○平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄○平。