chén qíng xiàn zhōng chéng
陈情献中丞 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 喻坦之 (yù tǎn zhī)

孤拙竟何营,徒希折桂名。
始终谁肯荐,得失自难明。
贡乏雄文献,归无瘠土耕。
沧江长发梦,紫陌久慙行。
意纵求知切,才惟惧鉴精。
五言非琢玉,十载看迁莺。
取进心甘钝,伤嗟骨每惊。
尘襟痕积泪,客鬓白新茎。
顾盼身堪教,吹嘘羽觉生。
依门情转切,荷德力须倾。
奖善犹怜贡,垂恩必不轻。
从兹便提挈,云路自生荣。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。

gū zhuō jìng hé yíng , tú xī zhé guì míng 。
shǐ zhōng shuí kěn jiàn , dé shī zì nán míng 。
gòng fá xióng wén xiàn , guī wú jí tǔ gēng 。
cāng jiāng cháng fà mèng , zǐ mò jiǔ cán xíng 。
yì zòng qiú zhī qiè , cái wéi jù jiàn jīng 。
wǔ yán fēi zhuó yù , shí zǎi kàn qiān yīng 。
qǔ jìn xīn gān dùn , shāng jiē gǔ měi jīng 。
chén jīn hén jī lèi , kè bìn bái xīn jīng 。
gù pàn shēn kān jiào , chuī xū yǔ jué shēng 。
yī mén qíng zhuǎn qiè , hé dé lì xū qīng 。
jiǎng shàn yóu lián gòng , chuí ēn bì bù qīng 。
cóng zī biàn tí qiè , yún lù zì shēng róng 。

陳情獻中丞

—— 喻坦之

孤拙竟何營,徒希折桂名。
始終誰肯薦,得失自難明。
貢乏雄文獻,歸無瘠土耕。
滄江長發夢,紫陌久慙行。
意縱求知切,才惟懼鑒精。
五言非琢玉,十載看遷鶯。
取進心甘鈍,傷嗟骨每驚。
塵襟痕積淚,客鬢白新莖。
顧盼身堪教,吹噓羽覺生。
依門情轉切,荷德力須傾。
獎善猶憐貢,垂恩必不輕。
從茲便提挈,雲路自生榮。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。

gū zhuō jìng hé yíng , tú xī zhé guì míng 。
shǐ zhōng shuí kěn jiàn , dé shī zì nán míng 。
gòng fá xióng wén xiàn , guī wú jí tǔ gēng 。
cāng jiāng cháng fà mèng , zǐ mò jiǔ cán xíng 。
yì zòng qiú zhī qiè , cái wéi jù jiàn jīng 。
wǔ yán fēi zhuó yù , shí zǎi kàn qiān yīng 。
qǔ jìn xīn gān dùn , shāng jiē gǔ měi jīng 。
chén jīn hén jī lèi , kè bìn bái xīn jīng 。
gù pàn shēn kān jiào , chuī xū yǔ jué shēng 。
yī mén qíng zhuǎn qiè , hé dé lì xū qīng 。
jiǎng shàn yóu lián gòng , chuí ēn bì bù qīng 。
cóng zī biàn tí qiè , yún lù zì shēng róng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
孤拙竟何为呢?只是白白期望能够获得折桂的名声。始终没有人肯推荐我,得失的结果自己也难以明了。贡献不足以享有雄文献,回到家乡也无法在贫瘠的土地上耕种。沧江之滨长发梦想,紫陌上长久以来一直惭愧行走。我心里虽然渴望求知,但才华却害怕被人评判得太过深入。五言诗并非像琢玉一样精美,经过十年的时间才能看到它的进步,就像观察迁徙的黄鹂。取得进展时心里甘心接受迟钝,受伤时骨骼总是惊慌。尘襟上有积累的泪痕,客人的鬓发已经变白而新生。顾盼之间,自己堪当教导他人,吹嘘自己的才华也觉得生气勃勃。情感在门前转变得更加深刻,希望荷叶般的德行和力量能够倾斜。奖赏善良仍然会珍惜贡献,垂恩必定不会轻视。从此以后,我自己将提升和引领,云路将自然而然地带来荣耀。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者喻坦之介绍:🔈

喻坦之,与许棠、张乔、郑谷、张蠙等同时,号十哲。诗一卷。 查看更多>>

喻坦之的诗:

相关诗词:

寄献狄右丞 (jì xiàn dí yòu chéng)

朝代:唐    作者: 郑谷

逐胜偷闲向杜陵,爱僧不爱紫衣僧。
身为醉客思吟客,官自中丞拜右丞。
残月露垂朝阙盖,落花风动宿斋灯。
孤单小谏渔舟在,心恋清潭去未能。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。

挽李寺丞 (wǎn lǐ sì chéng)

朝代:宋    作者: 吴泳

文献中原旧,箕裘户部清。
官终一麾守,事历五廷评。
挂壁琴无谱,传家砚有名。
东风吹画翣,溪上若为情。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。

效赵学士体成口号十章献开府太师 其三 (xiào zhào xué shì tǐ chéng kǒu hào shí zhāng xiàn kāi fǔ tài shī qí sān)

朝代:宋    作者: 司马光

归来甫可及春残,丞相频邀赏牡丹。
远处名园多不到,尊前日献百余盘。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。

祀风师乐章 亚献终献 (sì fēng shī yuè zhāng yà xiàn zhōng xiàn)

朝代:唐    作者: 包佶

膋芗备,玉帛陈。
风动物,乐感神。
三献终,百神臻。
草木荣,天下春。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。

郊庙歌辞 祀风师乐章 亚献终献 (jiāo miào gē cí sì fēng shī yuè zhāng yà xiàn zhōng xiàn)

朝代:唐    作者: 包佶

膋芗备,玉帛陈。
风动物,乐感神。
三献终,百神臻。
草木荣,天下春。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。

杂题十首 其五 (zá tí shí shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 刘克庄

短梦曾留枕,余情更献璫。
宓妃空绝代,不得偶陈王。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。

送信丰詹丞并寄赣陈丞二首 其一 (sòng xìn fēng zhān chéng bìng jì gàn chén chéng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

此地已穷域,更乘惶恐滩。
家声词学旧,勇退急流难。
使者威严霁,尚书礼数宽。
听渠丞訾謷,也胜尉酸寒。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。

陈寺丞挽诗 其一 (chén sì chéng wǎn shī qí yī)

朝代:宋    作者: 魏了翁

人物晨星似,如公正献家。
皂囊真相业,黄卷旧生涯。
胡不憗遗老,而兴大耋嗟。
天高那可问,泪眼为麻查。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。

陈丞相故宅 (chén chéng xiàng gù zhái)

朝代:宋    作者: 沈括

丞相旌旗久不归,虚堂宁止叹伊威。
绿槐楼阁山蝉响,青草池塘野燕飞。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。

送陈寺丞守延平 (sòng chén sì chéng shǒu yán píng)

朝代:宋    作者: 刘克庄

诏免延英对,轻装见吏民。
极知忙捄旱,岂是急颁春。
邑为搜空坏,州因献羡贫。
此行休戚系,未敢贺朱轮。

平仄仄平平,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,○○仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
○平仄平仄,平仄仄平平。