bó fú shān gǎng
泊福山港 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 崔敦礼 (cuī dūn lǐ)

我舟欲渡风伯嗔,卷帆夜泊沧江津。
江声拍枕冷不寐,起看河汉无纤尘。
须臾风定水波伏,江妃涌起明月轮。
船头把酒问明月,瓜丘枌社难忘情。
狼山咫尺望可到,一水隔我三家村。
明月问之寂无语,寒光耿耿如相亲。
明朝转柂好风色,月晕北开箕有灵。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

wǒ zhōu yù dù fēng bǎi chēn , juàn fān yè bó cāng jiāng jīn 。
jiāng shēng pāi zhěn lěng bù mèi , qǐ kàn hé hàn wú xiān chén 。
xū yú fēng dìng shuǐ bō fú , jiāng fēi yǒng qǐ míng yuè lún 。
chuán tóu bǎ jiǔ wèn míng yuè , guā qiū fén shè nán wàng qíng 。
láng shān zhǐ chǐ wàng kě dào , yī shuǐ gé wǒ sān jiā cūn 。
míng yuè wèn zhī jì wú yǔ , hán guāng gěng gěng rú xiāng qīn 。
míng cháo zhuǎn yí hǎo fēng sè , yuè yūn běi kāi jī yǒu líng 。

泊福山港

—— 崔敦禮

我舟欲渡風伯嗔,卷帆夜泊滄江津。
江聲拍枕冷不寐,起看河漢無纖塵。
須臾風定水波伏,江妃湧起明月輪。
船頭把酒問明月,瓜丘枌社難忘情。
狼山咫尺望可到,一水隔我三家村。
明月問之寂無語,寒光耿耿如相親。
明朝轉柂好風色,月暈北開箕有靈。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

wǒ zhōu yù dù fēng bǎi chēn , juàn fān yè bó cāng jiāng jīn 。
jiāng shēng pāi zhěn lěng bù mèi , qǐ kàn hé hàn wú xiān chén 。
xū yú fēng dìng shuǐ bō fú , jiāng fēi yǒng qǐ míng yuè lún 。
chuán tóu bǎ jiǔ wèn míng yuè , guā qiū fén shè nán wàng qíng 。
láng shān zhǐ chǐ wàng kě dào , yī shuǐ gé wǒ sān jiā cūn 。
míng yuè wèn zhī jì wú yǔ , hán guāng gěng gěng rú xiāng qīn 。
míng cháo zhuǎn yí hǎo fēng sè , yuè yūn běi kāi jī yǒu líng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

我船要渡过,风伯生气阻拦,扬起帆篷,在夜晚停泊在沧江的渡口。江水拍打着枕头,冷得我无法入睡,便起身望着河汉,天空中没有丝毫尘埃。
片刻之后,风平浪静,江水平缓,江妃(指江中的水妖)涌起,明亮的月亮像一轮明圆的盘子升起。
在船头,我拿起酒杯向明月问候,瓜丘和枌社(音fēn shè,指古代的两个地名)的难忘情感令我难以忘怀。
狼山离我很近,似乎可以步行到达,只是一条江水隔开了我们相邻的三个村落。
明亮的月光问了这个问题,却无人回答,寒冷的光芒犹如亲近的家人。
明天早晨,转柂(音zhuàn gǔi,古代船上的篷帽)会展现出美好的风景,月亮会从北方的箕星(北斗星宿中的一颗星)那里脱离出来。
全诗描述了船行夜泊沧江的情景,通过描写风起、月圆、水波和山景,表达了诗人对自然的感悟和思考,同时也蕴含了对故乡和亲人的思念之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者崔敦礼介绍:🔈

崔敦礼(?~一一八一),字仲由,通州静海(今江苏南通)人。高宗绍兴三十年(一一六○)进士。历江宁尉、平江府教授、江东抚干、诸王宫大小学教授。晚年定居溧阳。孝宗淳熙八年卒。着有《宫教集》等,已佚。清四库馆臣从《永乐大典》辑爲十二卷。事见《景定建康志》卷四九。 崔敦礼诗,以影印文渊阁《四库全书·宫教集》爲底本。校以《永乐大典》残本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

崔敦礼的诗:

崔敦礼的词:

相关诗词:

过梅根港 (guò méi gēn gǎng)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

雨压云低雪气浑,风帆未午过梅根。
港头惊见官舟泊,野老争先掩荻门。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

泊港口 (bó gǎng kǒu)

朝代:宋    作者: 释居简

港阔风初霁,潮平夜欲分。
半江都是月,一点不留云。
东去舟无数,南飞鹊恋群。
疎锺何处寺,隔浦最先闻。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

舟泊竹筱港夜坐诵後山诗 (zhōu bó zhú xiǎo gǎng yè zuò sòng hòu shān shī)

朝代:宋    作者: 袁说友

沙岸人归後,船窗月上时。
霜风竹筱港,灯火後山诗。
岁晚羁怀恶,江空熟路迟。
邻舟一樽酒,不使老夫知。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

泊桐庐分水港 (bó tóng lú fēn shuǐ gǎng)

朝代:宋    作者: 王十朋

何处系归舟,桐庐旧日游。
港从分水出,亭瞰合江流。
叠嶂云披絮,遥天月吐鈎。
纷纷钓鱼者,无复见羊裘。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

重泊杨港 (chóng bó yáng gǎng)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

交石夹头栖落鸿,缷桅强饭伤飘篷。
隔洲渔屋披乱草,入港客舟维古枫。
际晚望断风帘矗,才晴洗得雪林空。
旧侨野寺重寻懒,回眺炊烟揺苇丛。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

泊杨港 其一 (bó yáng gǎng qí yī)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

蒲帆发处渺回程,杨港渔家晚饭晴。
日转江空风势紧,水浮树秃雪枝明。
饥肠恋酒垂涎覔,愁眼供诗就口成。
天念奚嚢向艰澁,故令岁晚迓春行。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

沟港 (gōu gǎng)

朝代:宋    作者: 王安石

沟港重重柳,山坡处处梅。
小舆穿麦过,狭径碍桑回。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

道经寒芦港 (dào jīng hán lú gǎng)

朝代:宋    作者: 张鎡

芦深可藏人,下有扁舟泊。
正似洞庭风,日暮孤帆落。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

花港观鱼 (huā gǎng guān yú)

朝代:宋    作者: 王鎡

桃花落尽杏花嫣,碧港红沉水底天。
山雨忽晴风亦退,钓鱼人在小湖船。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

守居园池杂题 寒芦港 (shǒu jū yuán chí zá tí hán lú gǎng)

朝代:宋    作者: 文同

落月照冰湖,晓气何太爽。
两岸雪烟昏,鳬鸥出深港。

仄平仄仄平仄平,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平平仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。

写景 抒情