zhǔ rén gù tíng
主人故亭 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王建 (wáng jiàn)

主人昔专城,城南起高亭。
贵与宾客游,工者夜不宁。
酒食宴圃人,栽接望早成。
经年使家僮,远道求异英。
郡中暂闲暇,遶树引诸生。
开泉浴山禽,为爱山中声。
世间事难保,一日各徂征。
死生不相及,花落实方荣。
我来至此中,守吏非本名。
重君昔为主,相与下马行。
旧岛日日摧,池水不复清。
岂无後人赏,所贵手自营。
浇酒向所思,风起如有灵。
此去不重来,重来伤我形。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。

zhǔ rén xī zhuān chéng , chéng nán qǐ gāo tíng 。
guì yǔ bīn kè yóu , gōng zhě yè bù níng 。
jiǔ shí yàn pǔ rén , zāi jiē wàng zǎo chéng 。
jīng nián shǐ jiā tóng , yuǎn dào qiú yì yīng 。
jùn zhōng zàn xián xiá , rào shù yǐn zhū shēng 。
kāi quán yù shān qín , wèi ài shān zhōng shēng 。
shì jiān shì nán bǎo , yī rì gè cú zhēng 。
sǐ shēng bù xiāng jí , huā luò shí fāng róng 。
wǒ lái zhì cǐ zhōng , shǒu lì fēi běn míng 。
chóng jūn xī wéi zhǔ , xiāng yǔ xià mǎ xíng 。
jiù dǎo rì rì cuī , chí shuǐ bù fù qīng 。
qǐ wú hòu rén shǎng , suǒ guì shǒu zì yíng 。
jiāo jiǔ xiàng suǒ sī , fēng qǐ rú yǒu líng 。
cǐ qù bù chóng lái , chóng lái shāng wǒ xíng 。

主人故亭

—— 王建

主人昔專城,城南起高亭。
貴與賓客遊,工者夜不寧。
酒食宴圃人,栽接望早成。
經年使家僮,遠道求異英。
郡中暫閑暇,遶樹引諸生。
開泉浴山禽,爲愛山中聲。
世間事難保,一日各徂征。
死生不相及,花落實方榮。
我來至此中,守吏非本名。
重君昔爲主,相與下馬行。
舊島日日摧,池水不復清。
豈無後人賞,所貴手自營。
澆酒向所思,風起如有靈。
此去不重來,重來傷我形。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。

zhǔ rén xī zhuān chéng , chéng nán qǐ gāo tíng 。
guì yǔ bīn kè yóu , gōng zhě yè bù níng 。
jiǔ shí yàn pǔ rén , zāi jiē wàng zǎo chéng 。
jīng nián shǐ jiā tóng , yuǎn dào qiú yì yīng 。
jùn zhōng zàn xián xiá , rào shù yǐn zhū shēng 。
kāi quán yù shān qín , wèi ài shān zhōng shēng 。
shì jiān shì nán bǎo , yī rì gè cú zhēng 。
sǐ shēng bù xiāng jí , huā luò shí fāng róng 。
wǒ lái zhì cǐ zhōng , shǒu lì fēi běn míng 。
chóng jūn xī wéi zhǔ , xiāng yǔ xià mǎ xíng 。
jiù dǎo rì rì cuī , chí shuǐ bù fù qīng 。
qǐ wú hòu rén shǎng , suǒ guì shǒu zì yíng 。
jiāo jiǔ xiàng suǒ sī , fēng qǐ rú yǒu líng 。
cǐ qù bù chóng lái , chóng lái shāng wǒ xíng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
主人曾经专治一座城,城的南边有一座高亭。
您和贵客们一起游玩,工人们夜晚也无法休息。
饮酒食宴于田园之中,种植和接枝的树木早已长成。
多年来我派遣家仆,远道寻求珍奇异草。
郡中暂时空闲,我绕着树木引导学生们。
开辟泉水浴山间的禽鸟,为了爱护山中的声音。
世间的事情难以保持,每个人都会走向不同的征途。
生死互不相干,花落实现了繁荣。
我来到这里,担任守卫,并非原本的名字。
曾重视您,与您一起下马行走。
旧有的岛屿日渐衰败,池水不再清澈。
难道没有后来者来欣赏,所珍贵的是自己亲手营造。
倾酒思念着某人,风起时仿佛有灵性。
此去不会再重回,再次回来将伤害我的身体。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王建介绍:🔈

王建,字仲初,颍川人。大历十年进士,初爲渭南尉,历秘书丞、侍御史。太和中,出爲陕州司马,从军塞上,後归咸阳,卜居原上。建工乐府,与张籍齐名,宫词百首,尤传诵人口。诗集十卷,今编爲六卷。 王建,字仲初,颍川人,大历十年进士,初爲渭南尉,历秘书丞、侍御史。太和中,出爲陕州司马,从军塞上,後归咸阳,卜居原上,建工乐府,与张籍齐名,宫词百首,尤传诵人口。诗集十卷,今编爲六卷。 查看更多>>

王建的诗:

相关诗词:

柳公亭 (liǔ gōng tíng)

朝代:宋    作者: 范成大

主人敬客有余情,催唤绳牀坐柳亭。
曲水流觞非故物,马鞍山色旧青青。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。

寄题太和丞公沈君公馆亭台四咏 真清亭 (jì tí tài hé chéng gōng shěn jūn gōng guǎn tíng tái sì yǒng zhēn qīng tíng)

朝代:宋    作者: 杨万里

苍髯秦大夫,瘦骨孤竹君。
主人似二子,二子似主人。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。

斗野亭 (dòu yě tíng)

朝代:宋    作者: 杨杰

八月风髙浪渺弥,仙公醉倚海槎枝。
夜深曾傍亭边过,亭上主人知不知。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。

裴公亭 (péi gōng tíng)

朝代:宋    作者: 无名氏

裴相亭成未退身,空烦舞袖与歌尘。
至今亭上萧萧竹,似对西风怨主人。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。

济源县裴公亭 (jì yuán xiàn péi gōng tíng)

朝代:宋    作者: 钱若水

裴相亭成未退身,空烦舞袖与歌尘。
至今亭下萧萧竹,似对秋风怨主人。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。

过安仁县权令主簿同蔡尉见访二首 其二 (guò ān rén xiàn quán lìng zhǔ bó tóng cài wèi jiàn fǎng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 孙觌

投老一浮萍,长亭复短亭。
谁怜仙客去,自有故人经。
世乱眉多赤,情高眼独青。
临分听苦语,令我醉时醒。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。

寄题赣江亭 (jì tí gàn jiāng tíng)

朝代:宋    作者: 范成大

二水之会新作亭,主人文章子墨卿。
我记斯亭且不朽,千载当与文俱鸣。
题榜谁欤汉使者,风流好事饰儒雅。
平生两君吾故人,安得系马亭阶下。
鼓旗西征上奔泷,所思不见心难降。
瞿塘纵有文鳞双,爱莫致之章贡江。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。

钱道人有诗云直须认取主人翁作两绝戏之 其一 (qián dào rén yǒu shī yún zhí xū rèn qǔ zhǔ rén wēng zuò liǎng jué xì zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 苏轼

首断故应无断者,冰销那复有冰知。
主人若苦令侬认,认主人人竟是谁。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。

白须 (bái xū)

朝代:宋    作者: 苏辙

中岁谬学道,白须何由生。
故人指我笑,闻道未能行。
我笑谢故人,唯唯亦否否。
老聃古道师,白发生而有。
佛告波斯匿,汝有不白存。
亭中掌亭人,何尝随客奔。
客去不用留,主在亭不毁。
墁墙支折栋,在我不在尔。
道成款玉晨,跪乞五色丸。
肝心化黄金,齿发何足言。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。

淮阴有韩亭枚亭步舣舟亭下作 (huái yīn yǒu hán tíng méi tíng bù yǐ zhōu tíng xià zuò)

朝代:宋    作者: 晁端彦

韩枚步骘建三亭,故显当时将相名。
遐想古人兴废事,乃知英杰此中生。

仄平仄平平,平平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄○仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平仄平○平。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。
仄平仄○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄○,仄仄平仄平。
○平仄平仄,○仄仄仄○。
仄仄仄仄平,平仄仄仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,平仄○仄平。
仄仄仄○平,○平平仄平。