chóng yáng jìn yǐ fēng yǔ zhòu zhì sòng bīn lǎo mǎn chéng fēng yǔ jìn chóng yáng zhī jù zhé wèi yī zhāng shū chéng jiào shòu yuán líng
重阳近矣风雨骤至诵邠老满城风雨近重阳之句辄为一章书呈教授沅陵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵蕃 (zhào fān)

好诗不在多,自足传不朽。
池塘生春草,余句世无取。
诗家黄州潘,苏黄逮师友。
六义极渊源,一贯相授受。
秋风有奇思,箪瓢忘巷陋。
奈何催租人,败之不使就。
我谓此七字,已敌三千首。
政使无败者,意尽终难又。
纵令葺成章,未免加飣餖。
衣锦欲尚絅,何尝炫文绣。
一洗凡马空,浪说充天厩。
重阳晴则已,雨必风在口。
今兹季月来,阴雨变时候。
愔愔爵罗门,寂寂鸟噪牖。
黄花冷未芳,黄叶扫复有。
颇将写吾怀,渠在那出手。
并想东篱人,瞻前忽焉後。

仄平仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平平仄,平仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平○,平平仄仄仄。
仄平平平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄平仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄平仄○,○仄平平仄。
○平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。

hǎo shī bù zài duō , zì zú chuán bù xiǔ 。
chí táng shēng chūn cǎo , yú jù shì wú qǔ 。
shī jiā huáng zhōu pān , sū huáng dǎi shī yǒu 。
liù yì jí yuān yuán , yī guàn xiāng shòu shòu 。
qiū fēng yǒu qí sī , dān piáo wàng xiàng lòu 。
nài hé cuī zū rén , bài zhī bù shǐ jiù 。
wǒ wèi cǐ qī zì , yǐ dí sān qiān shǒu 。
zhèng shǐ wú bài zhě , yì jìn zhōng nán yòu 。
zòng lìng qì chéng zhāng , wèi miǎn jiā dìng dòu 。
yī jǐn yù shàng jiōng , hé cháng xuàn wén xiù 。
yī xǐ fán mǎ kōng , làng shuō chōng tiān jiù 。
chóng yáng qíng zé yǐ , yǔ bì fēng zài kǒu 。
jīn zī jì yuè lái , yīn yǔ biàn shí hòu 。
yīn yīn jué luó mén , jì jì niǎo zào yǒu 。
huáng huā lěng wèi fāng , huáng yè sǎo fù yǒu 。
pō jiāng xiě wú huái , qú zài nà chū shǒu 。
bìng xiǎng dōng lí rén , zhān qián hū yān hòu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

好诗不在多,只要能传扬后世,就足以永垂不朽。池塘生长着春草,这句话虽然简短,但世人却很难领悟其意境。诗家黄州的潘子,以及苏黄逮师友,他们的诗歌承袭了六义的深厚渊源,并且代代相传。秋风吹拂,引发奇思妙想,用简陋的箪瓢忘却尘世琐事。可惜遭遇催租之人,使他不得心无旁骛地创作。作者自谓这七字,已经胜过三千首佳作。政治官员如果无法做到不败,创作意境就难以完美达成。即使勉强成文,也免不了含有讨好上级的成分。作者并不喜欢锦绣华服,更不会炫耀文字华丽。就像洗净一般平淡,不能充实皇家马厩的豪华品种。重阳节晴朗时,雨水必定将风带来。现在正值季月之交,阴雨的变化常常不可预料。宫中宛如深深的罗门,室内静谧,只听到鸟儿的啾啾声。黄花虽然未能绽放出芬芳,但落叶飘零仍不断。诗人本想写下心中的思绪,可无奈不知从何着手。同时也想念东篱的朋友,回首间,他们也许早已离去。
全诗描绘了诗人在政务繁忙、世俗纷扰之际,对自然美好和纯粹创作的向往。以简洁的句子,娓娓道来内心的挣扎与追求。整体氛围淡雅清新,充满禅意,表达了对纯粹艺术的渴望和政治权谋的无奈。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵蕃介绍:🔈

赵蕃(一一四三~一二二九),字昌父,号章泉,原籍郑州,南渡後侨居信州玉山(今属江西)。早岁从刘清之学,以曾祖阳致仕恩补州文学,调浮梁尉、连江主簿,皆不赴。爲太和主簿,调辰州司理参军,因与知州争狱罢。时清之知衡州,求爲监安仁赡军酒库以卒业,至衡而清之罢,遂从之归。後奉祠家居三十三年。年五十犹问学于朱熹。理宗绍定二年,以直秘阁致仕,同年卒,年八十七。谥文节。蕃诗宗黄庭坚,与韩淲(涧泉)有二泉先生之称。着作已佚,清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《乾道稿》二卷、《淳熙稿》二十卷、《章泉稿》五卷(其中诗四卷)。事见《漫塘文集》卷三二,《章泉赵先生墓表》,《宋史》卷四四五有传。 赵蕃诗,以影印文渊阁《四库全书... 查看更多>>

赵蕃的诗:

赵蕃的词:

相关诗词:

亡友潘邠老有满城风雨近重阳之句今去重阳四日而风雨大作遂用邠老之句广为三绝句 其二 (wáng yǒu pān bīn lǎo yǒu mǎn chéng fēng yǔ jìn chóng yáng zhī jù jīn qù chóng yáng sì rì ér fēng yǔ dà zuò suì yòng bīn lǎo zhī jù guǎng wèi sān jué jù qí èr)

朝代:宋    作者: 谢逸

满城风雨近重阳,不见修文地下郎。
想得武昌门外柳,垂垂老叶半青黄。

仄平仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平平仄,平仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平○,平平仄仄仄。
仄平平平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄平仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄平仄○,○仄平平仄。
○平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。

亡友潘邠老有满城风雨近重阳之句今去重阳四日而风雨大作遂用邠老之句广为三绝句 其一 (wáng yǒu pān bīn lǎo yǒu mǎn chéng fēng yǔ jìn chóng yáng zhī jù jīn qù chóng yáng sì rì ér fēng yǔ dà zuò suì yòng bīn lǎo zhī jù guǎng wèi sān jué jù qí yī)

朝代:宋    作者: 谢逸

满城风雨近重阳,无奈黄花恼意香。
雪浪翻天迷赤壁,令人西望忆潘郎。

仄平仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平平仄,平仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平○,平平仄仄仄。
仄平平平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄平仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄平仄○,○仄平平仄。
○平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。

亡友潘邠老有满城风雨近重阳之句今去重阳四日而风雨大作遂用邠老之句广为三绝句 其三 (wáng yǒu pān bīn lǎo yǒu mǎn chéng fēng yǔ jìn chóng yáng zhī jù jīn qù chóng yáng sì rì ér fēng yǔ dà zuò suì yòng bīn lǎo zhī jù guǎng wèi sān jué jù qí sān)

朝代:宋    作者: 谢逸

满城风雨近重阳,安得斯人共一觞。
欲问小冯今健否,云中孤雁不成行。

仄平仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平平仄,平仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平○,平平仄仄仄。
仄平平平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄平仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄平仄○,○仄平平仄。
○平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。

潘邠老尝得诗云满城风雨近重阳文章之妙至此极矣後托谢无逸缀成无逸诗云病思王子同倾酒愁忆潘郎共赋诗盖为此语也王子立之也作此诗未数年而立之邠老墓木已拱无逸穷困江南未有定止感叹之余辄成二绝 其一 (pān bīn lǎo cháng dé shī yún mǎn chéng fēng yǔ jìn chóng yáng wén zhāng zhī miào zhì cǐ jí yǐ hòu tuō xiè wú yì zhuì chéng wú yì shī yún bìng sī wáng zǐ tóng qīng jiǔ chóu yì pān láng gòng fù shī gài wèi cǐ yǔ yě wáng zǐ lì zhī yě zuò cǐ shī wèi shù nián ér lì zhī bīn lǎo mù mù yǐ gǒng wú yì qióng kùn jiāng nán wèi yǒu dìng zhǐ gǎn tàn zhī yú zhé chéng èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 吕本中

漫营新句补残章,寄与乌衣玉树郎。
他日无人识佳景,满城风雨近重阳。

仄平仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平平仄,平仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平○,平平仄仄仄。
仄平平平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄平仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄平仄○,○仄平平仄。
○平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。

前辈有满城风雨近重阳句而不成篇九月六日遇雨因为足之招同官分韵 (qián bèi yǒu mǎn chéng fēng yǔ jìn chóng yáng jù ér bù chéng piān jiǔ yuè liù rì yù yǔ yīn wèi zú zhī zhāo tóng guān fēn yùn)

朝代:宋    作者: 王十朋

满城风雨近重阳,准拟登高尚渺茫。
会见明朝天气好,不教孤负菊花黄。

仄平仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平平仄,平仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平○,平平仄仄仄。
仄平平平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄平仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄平仄○,○仄平平仄。
○平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。

潘邠老尝作诗云满城风雨近重阳邠老亡後无逸兄用此句足成四篇今兹重阳只数日风两不止凄然有怀作二绝句念泉下二人不再作不觉流涕覆面也 其一 (pān bīn lǎo cháng zuò shī yún mǎn chéng fēng yǔ jìn chóng yáng bīn lǎo wáng hòu wú yì xiōng yòng cǐ jù zú chéng sì piān jīn zī chóng yáng zhī shù rì fēng liǎng bù zhǐ qī rán yǒu huái zuò èr jué jù niàn quán xià èr rén bù zài zuò bù jué liú tì fù miàn yě qí yī)

朝代:宋    作者: 谢薖

地下修文两玉人,清诗传世墨犹新。
却因风雨重阳近,独立苍茫泪一巾。

仄平仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平平仄,平仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平○,平平仄仄仄。
仄平平平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄平仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄平仄○,○仄平平仄。
○平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。

抒情 怀古

九日道中凄然忆潘邠老之句 (jiǔ rì dào zhōng qī rán yì pān bīn lǎo zhī jù)

朝代:宋    作者: 方岳

满城风雨近重阳,城脚谁家菊自黄。
又是江南离别处,寒烟吹雁不成行。

仄平仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平平仄,平仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平○,平平仄仄仄。
仄平平平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄平仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄平仄○,○仄平平仄。
○平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。

风雨中诵潘邠老诗 (fēng yǔ zhōng sòng pān bīn lǎo shī)

朝代:宋    作者: 韩淲

满城风雨近重阳,独上吴山看大江。
老眼昏花忘远近,壮心轩豁任行藏。
从来野色供吟兴,是处秋光合断肠。
今古骚人乃如许,暮潮声卷入苍茫。

仄平仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平平仄,平仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平○,平平仄仄仄。
仄平平平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄平仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄平仄○,○仄平平仄。
○平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。

潘邠老尝得诗云满城风雨近重阳文章之妙至此极矣後托谢无逸缀成无逸诗云病思王子同倾酒愁忆潘郎共赋诗盖为此语也王子立之也作此诗未数年而立之邠老墓木已拱无逸穷困江南未有定止感叹之余辄成二绝 其二 (pān bīn lǎo cháng dé shī yún mǎn chéng fēng yǔ jìn chóng yáng wén zhāng zhī miào zhì cǐ jí yǐ hòu tuō xiè wú yì zhuì chéng wú yì shī yún bìng sī wáng zǐ tóng qīng jiǔ chóu yì pān láng gòng fù shī gài wèi cǐ yǔ yě wáng zǐ lì zhī yě zuò cǐ shī wèi shù nián ér lì zhī bīn lǎo mù mù yǐ gǒng wú yì qióng kùn jiāng nán wèi yǒu dìng zhǐ gǎn tàn zhī yú zhé chéng èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 吕本中

好诗政似佳风月,会赏能知已不凡。
万里潘郎旧乡县,半江斜日落归帆。

仄平仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平平仄,平仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平○,平平仄仄仄。
仄平平平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄平仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄平仄○,○仄平平仄。
○平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。

咏物 抒情

句 其一 (jù qí yī)

朝代:宋    作者: 潘大临

满城风雨近重阳。

仄平仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平平仄,平仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平○,平平仄仄仄。
仄平平平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄平仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄平仄○,○仄平平仄。
○平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄仄仄。
○○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。