chóng chóu qián jì
重酬前寄 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 刘禹锡 (liú yǔ xī)

边烽寂寂尽收兵。
宫树苍苍静掩扃,戎羯归心如内地。
天狼无角比凡星,新成丽句开缄後。
便入清歌满坐听,吴苑晋祠遥望处。
可怜南北太相形。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。

biān fēng jì jì jìn shōu bīng 。
gōng shù cāng cāng jìng yǎn jiōng , róng jié guī xīn rú nèi dì 。
tiān láng wú jiǎo bǐ fán xīng , xīn chéng lì jù kāi jiān hòu 。
biàn rù qīng gē mǎn zuò tīng , wú yuàn jìn cí yáo wàng chù 。
kě lián nán běi tài xiāng xíng 。

重酬前寄

—— 劉禹錫

邊烽寂寂盡收兵。
宮樹蒼蒼靜掩扃,戎羯歸心如內地。
天狼無角比凡星,新成麗句開緘後。
便入清歌滿坐聽,吳苑晉祠遙望處。
可憐南北太相形。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。

biān fēng jì jì jìn shōu bīng 。
gōng shù cāng cāng jìng yǎn jiōng , róng jié guī xīn rú nèi dì 。
tiān láng wú jiǎo bǐ fán xīng , xīn chéng lì jù kāi jiān hòu 。
biàn rù qīng gē mǎn zuò tīng , wú yuàn jìn cí yáo wàng chù 。
kě lián nán běi tài xiāng xíng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
边烽寂寂,战火已经熄灭,所有的士兵已归队。
宫殿外的树木苍苍,门扉紧闭,一片宁静。战胜的敌军心中充满着归家的渴望。
天狼星没有角,与普通星辰相比,它独特耀眼。这首新的优美诗句诞生后,如同一扇闪亮的门户被打开。
人们静静地坐下,聆听着悦耳的清唱,遥望着吴国的苑囿和晋国的祠庙。
可怜的是南方和北方,它们相互比较,差距悬殊。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘禹锡介绍:🔈

刘禹锡,字梦得,彭城人。贞元九年,擢进士第。登博学宏词科,从事淮南幕府,入爲监察御史。王叔文用事,引入禁中,与之图议,言无不从。转屯田员外郎,判度支盐铁案。叔文败,坐贬连州刺史,在道贬朗州司马,落魄不自聊。吐词多讽托幽远,蛮俗好巫。尝依骚人之旨,倚其声作《竹枝词》十余篇,武陵谿洞悉歌之。居十年,召还。将置之郎署,以作《玄都观看花》诗涉讥忿,执政不悦,复出刺播州。裴度以母老爲言,改连州,徙夔、和二州。久之,徵入爲主客郎中,又以作《重游玄都观》诗,出分司东都,度仍荐爲礼部郎中,集贤直学士。度罢,出刺苏州,徙汝、同二州,迁太子宾客分司。禹锡素善诗,晚节尤精,不幸坐废,偃蹇寡所合,乃以文章自适,与白居... 查看更多>>

刘禹锡的诗:

相关诗词:

酬乐天 (chóu lè tiān)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

链尽美少年。
(同前《梦得前所酬篇有链尽美少年之句因思往事兼咏今怀重以长句答之》)。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。

奉酬袭美苦雨四声重寄三十二句 平声 (fèng chóu xí měi kǔ yǔ sì shēng chóng jì sān shí èr jù píng shēng)

朝代:唐    作者: 陆龟蒙

幽栖眠疎窗,豪居凭高楼。
浮沤惊跳丸,寒声思重裘。
牀前垂文竿,巢边登轻舟。
虽无东臯田,还生鱼乎忧。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。

寄前黄州窦使君 (jì qián huáng zhōu dòu shǐ jūn)

朝代:唐    作者: 赵嘏

池上笙歌寂不闻,楼中愁杀碧虚云。
玉壶凝尽重重泪,寄与风流旧使君。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。

重酬钱员外 (chóng chóu qián yuán wài)

朝代:唐    作者: 白居易

雪中重寄雪山偈,问荅殷勤四句中。
本立空名缘破妄,若能无妄亦无空。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。

酬唐仁烈相别後喜阻风未发见寄 (chóu táng rén liè xiāng bié hòu xǐ zǔ fēng wèi fā jiàn jì)

朝代:唐    作者: 裴夷直

离心一起泪双流,春浪无情也白头。
风若有知须放去,莫教重别又重愁。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。

再赴桂州先寄李大夫 (zài fù guì zhōu xiān jì lǐ dài fū)

朝代:唐    作者: 戎昱

玷玉甘长弃,朱门喜再游。
过因才後重,恩合死前酬。
养骥须怜瘦,栽松莫厌秋。
今朝两行泪,一半血和流。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。

抒情 感怀

令狐相公自太原累示新诗因以酬寄 (líng hú xiàng gong zì tài yuán lèi shì xīn shī yīn yǐ chóu jì)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

飞蓬卷尽塞云寒,战马闲嘶汉地宽。
万里胡天无警急,一笼烽火报平安。
灯前妓乐留宾宴,雪後山河出猎看。
珍重新诗远相寄,风情不似四登坛。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。

酬乐天吟张员外诗见寄因思上京每与乐天於居敬兄升平里咏张新诗 (chóu lè tiān yín zhāng yuán wài shī jiàn jì yīn sī shàng jīng měi yǔ lè tiān wū jū jìng xiōng shēng píng lǐ yǒng zhāng xīn shī)

朝代:唐    作者: 元稹

乐天书内重封到,居敬堂前共读时。
四友一为泉路客,三人两咏浙江诗。
别无远近皆难见,老减心情自各知。
杯酒与他年少隔,不相酬赠欲何之。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。

和酬李殿院以野将游吴蜀二首 其二 (hé chóu lǐ diàn yuàn yǐ yě jiāng yóu wú shǔ èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 魏野

携得筇枝背得琴,欲浮蜀浪陟吴岑。
本期胜境酬双眼,却恨虚名阻片心。
出似蓬飘宁免醉,住如匏系不妨吟。
重酬雅咏重思想,太守相留意最深。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。

酬章水知己 (chóu zhāng shuǐ zhī jǐ)

朝代:唐    作者: 齐己

新吟忽有寄,千里到荆门。
落日云初碧,残年眼正昏。
已为难敌手,谁更入深论。
後信多相寄,吾生重此言。

平平仄仄仄平平,
平仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,
平平平仄仄平平。平平仄仄平平仄,
仄仄平平仄仄平。平仄仄平平仄仄,
仄平平仄仄平平。